Tên Chàng, Ta Nếm Bằng Cả Nhân Gian - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-12-28 01:13:24
Lượt xem: 108
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói , A cha kéo thư phòng, trao cho một chiếc chìa khóa.
“Đây là bạc cha tích góp suốt những năm qua.”
“Vốn nghĩ nếu tạo phản thất bại, sẽ để mang vật về quê cho con.”
“Để nửa đời của con lo thiếu ăn thiếu mặc.”
“Số bạc trong , con cứ tùy ý dùng.”
“Ngữ Ngữ, điều con .”
“Không gả chồng cũng .”
Bóng dáng A cha dần trở nên mờ nhạt.
Nước mắt tay áo ông lau khô, như thuở bé, òa trong vòng tay ông.
“Những năm , khổ cho con .”
“A cha cũng từng nghĩ đến việc nhờ mang cho con một lời nhắn.”
“ dù cũng là chuyện tạo phản, nếu thành, e rằng sẽ liên lụy đến con.”
“Còn hoàng thượng, con cũng đừng trách .”
“Ngồi lên vị trí đó , nhiều chuyện còn do quyết định nữa.”
“Hơn nữa hiện tại, cũng còn là lương phối.”
A cha nhẹ giọng an ủi .
“A cha, con đều hiểu.”
Vì hiểu, cho nên cũng còn chấp niệm nữa.
19.
Ta bắt đầu dốc sức lo liệu chuyện mở quán ăn.
Liễu An An và Bùi Đạm những ngày cũng luôn ở bên giúp .
Gần đến tiết Đoan Ngọ, để “khao” bọn họ, bắt đầu gói bánh chưng.
Lá bánh rửa sạch, cho nếp ngâm và đậu đỏ , ở giữa thêm miếng thịt heo nửa nạc nửa mỡ.
Đợi khi Liễu An An và Bùi Đạm tới, bánh nấu xong.
Mỡ heo tan thành dầu béo, thấm nếp và đậu đỏ, đậu thì bở mềm.
Bóc bánh , cắt thành miếng cho chảo rán , lớp nếp cháy xém thơm lừng, mang một hương vị khác hẳn.
Liễu An An và Bùi Đạm đều khen dứt miệng.
Đặc biệt là Bùi Đạm, một ăn liền hai cái.
Liễu An An lúc về còn mang theo sáu cái bánh.
Nàng tính toán còn kém hơn cả , rõ ràng là sáu cái thành năm cái.
May mà từng đồng ý để nàng kế toán cho quán ăn.
Cho đến đêm đó, Kim Ngô vệ phá cửa xông , mới thì Liễu An An thật sự chỉ lấy năm cái bánh.
Còn cái mất , đang ở trong cung.
……
Kim Ngô vệ xông lúc nửa đêm.
Khi áp giải , A cha bọn họ ngăn .
Vừa mở miệng đầu độc thánh thượng, bắt thẩm vấn.
Ta đưa tới mặt Tạ Lai.
“Hoàng thượng ăn bánh chưng ngươi đưa tới trúng độc.”
Gấu váy hoa lệ lướt qua, Tạ Lai thẳng mắt .
“Vì hạ độc?”
Đó vốn là bánh cho chính .
“Ngươi đương nhiên cần hạ độc, còn Bùi Đạm thì ?”
“Ngươi tuy , nhưng cũng là đồng phạm.”
Ánh mắt Tạ Lai rơi xuống, lạnh lẽo như tẩm độc.
“Hoàng hậu nương nương lẽ , từng đưa bất cứ thứ gì cho hoàng thượng.”
“Ta còn thấy kỳ quái, bánh chưng nấu xong thiếu mất một cái.”
20.
Sắc mặt Tạ Lai vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng l.ồ.ng n.g.ự.c phập phồng cuối cùng cũng để lộ cảm xúc của nàng.
“Ý của hoàng hậu nương nương chẳng lẽ là—”
“Lương vương thể bói sẽ gói bánh chưng.”
“Lại còn hoàng thượng sẽ lén đến Tạ phủ.”
“Và còn nhất định sẽ trộm đúng cái bánh hạ độc ?”
Ta hiểu vì Tạ Lai bày một ván cờ như .
Quá non nớt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ten-chang-ta-nem-bang-ca-nhan-gian/chuong-7.html.]
Cũng quá màng hậu quả.
“ hoàng thượng trúng độc là sự thật.”
Nàng lập tức phản bác , cố gắng xoay chuyển thế cục.
“Vậy rốt cuộc là ai hạ độc?”
Ta nàng, bỗng dưng bật .
Ngay lúc , cửa điện đá mạnh mở .
Là Tiêu Dương.
Có lẽ vì trúng độc, sắc mặt trắng bệch, đôi môi tím tái.
“Hoàng hậu đang gì ?”
Giọng lớn, nhưng lạnh lẽo đến thấu xương.
“Thần chỉ là……”
“Quan tâm hoàng thượng.”
Tạ Lai quỳ sụp xuống, cúi đầu thật thấp, dám thẳng mắt Tiêu Dương.
“Quan tâm?”
Tiêu Dương lạnh một tiếng.
“Là quan tâm, là nhân cơ hội vu oan?”
Tạ Lai ngẩng đầu lên, đôi mắt ngập nước.
Nàng giống như cành hoa run rẩy trong cơn mưa xuân, mong manh mà xinh .
, Tiêu Dương như thấy.
“Bánh chưng là trẫm tự mua ngoài phố, liên quan gì đến Tạ phủ.”
“Mang về cung cũng cho cung nhân thử độc, thứ độc là hạ trong cung.”
“Trì Ngữ lâu cung, lấy cơ hội hạ độc trẫm?”
“Hoàng hậu một mực là do Lương vương sai khiến, vì truyền Lương vương đến?”
21.
Tiêu Dương phất tay một cái, cung vệ lập tức tiến lên khống chế cung nữ lưng Tạ Lai.
Không kẻ từng khó đó.
ánh mắt nàng lúc kéo đầy oán hận.
“Có chỉ chứng, tỳ nữ của ngươi từng nhiều tiểu trù của trẫm.”
“Và trong những ngày , ngươi vẫn luôn sai theo dõi trẫm.”
“Hoàng hậu, là trẫm quá dung túng ngươi .”
Tiêu Dương lạnh lùng liếc Tạ Lai, ánh mắt như gió rét, khiến nàng ngã xuống ghế.
Nước mắt lượt rơi xuống theo gò má nàng.
cho đến khi nước mắt cạn khô, Tiêu Dương cũng nàng thêm một nào nữa.
Cung nữ hạ độc tên là Hạnh Cửu.
Nàng khai nhận, là tự hạ độc, mục đích chỉ để vu oan cho .
Nàng chỉ Tiêu Dương từng đến Trì phủ.
Cũng Tiêu Dương sai tiểu trù mang bánh chưng từ Tạ phủ về rán đưa đến ngự thư phòng.
nàng hề , đó là bánh Tiêu Dương trộm mang .
Tạ Lai vì thế dẫn dắt sai lầm, cho rằng quả thật là Bùi Đạm mượn tay hạ độc.
Hạnh Cửu và cung nữ Hà Thất từng tổn thương đó là tỷ ruột.
Đến lúc mới , đêm cung yến hôm , Tiêu Dương xử trí Hà Thất.
Hạnh Cửu vì oán hận , mới bày kế hoạch .
Tiêu Dương ban c.h.ế.t cho Hạnh Cửu.
Tạ Lai tuy kế hoạch của Hạnh Cửu, nhưng Tiêu Dương vẫn lấy cớ quản giáo cung nhân nghiêm, lệnh giam nàng .
Khi rời khỏi điện, trời sáng gần hết.
Ánh dương nhạt nhòa trong sắc xanh lam mờ mờ đang dần ló rạng.
“Hôm nay… xin .”
“Ta nàng sẽ chuyện như .”
Tiêu Dương vội vàng lên tiếng, cố gắng giải thích.
“Hoàng thượng, hoàng hậu chỉ là vì quá yêu .”
Người phái đến đón nhập kinh là do Tiêu Dương sắp xếp.
bà mụ và nữ phu t.ử thì rõ ràng là do Tạ Lai an bài.
Tiêu Dương sai.
Chính dành cho Tạ Lai sự thiên vị, mới dẫn đến cục diện ngày hôm nay.
cũng chính là , yêu đủ kiên định.