9.
Đường Vi vuốt ve chiếc ghế x ư ơ n g, đầu ngón tay khẽ run.
Linh hồn ấm , cũng như thể nàng chạm .
"Nương nương mau xuống ạ!"
"Ghế bằng x ư ơ n g, cả thiên hạ chỉ một chiếc thôi." Liễu Tuyết Dung ân cần thúc giục.
Đường Vi xuống, thích khách đột nhiên xuất hiện.
Liễu Tuyết Dung, với phận là "Nữ tướng quân", sợ hãi chạy trốn khắp nơi.
Thích khách b.ắ.n một mũi tên về phía Đường Vi.
Ta theo phản xạ lao lên che chắn cho nàng, nhưng quên mất chết, thể cản bất cứ thứ gì.
Mũi tên sượt qua má nàng, m.á.u chảy .
Ta ở bên cạnh, đau lòng qua .
Thị vệ trong cung đến dẹp xong đám thích khách, Liễu Tuyết Dung mới lúng túng bên cạnh Đường Vi.
Máu từ má chảy xuống khóe môi, Đường Vi hề để tâm mà dùng đầu lưỡi l.i.ế.m , khiến đôi môi nàng trở nên yêu diễm lạ thường.
Sắc mặt Liễu Tuyết Dung trắng bệch, vội vàng thanh minh cho :
"Mạt tướng là tìm đến giúp nương nương, sợ rằng thích khách quá đông..."
Đường Vi nhẹ nhàng ngắt lời ả: "Ngươi Lạc Tang."
Nàng cảm thấy Liễu Tuyết Dung rõ, lặp một nữa.
"Ngươi là nàng !"
Liễu Tuyết Dung c.h.ế.t sững tại chỗ, ả bắt chước thứ của , nhưng ả võ công, chịu cực khổ của việc luyện võ, thấy m.á.u càng sợ hãi, cần khác bảo vệ.
Quan trọng hơn là, sẽ dùng mạng của để che chắn mặt Đường Vi.
Bất kể xảy chuyện gì, cũng sẽ bao giờ bỏ rơi nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tang-vi/phan-9.html.]
Liễu Tuyết Dung cố nặn một nụ từ vẻ mặt cứng đờ:
"Đường Vi, chính là Lạc Tang."
"Ngươi xem, vẫn luôn cài chiếc trâm ngươi tặng, còn nhiều vết sẹo như , thể giả ... Ta chỉ là thương chiến trường, vài chuyện nhớ rõ."
Phu quân và con trai cũng cùng che đậy cho ả.
"Mẫu con thương, vài chuyện nhớ rõ, đại phu chữa trị thể chứng."
"Nương nương đột nhiên những lời , chẳng là hủy hoại tình nghĩa bao năm, tổn thương trái tim Tang Tang ?" Tạ Tranh dùng giọng lạnh lùng trách móc.
Hốc mắt Liễu Tuyết Dung đỏ hoe, như thể chịu sự ấm ức vô cùng lớn.
"Là do đủ ."
"Vi Vi, tha thứ cho ..."
Câu "Vi Vi" khiến Đường Vi sững sờ trong giây lát.
Trước khi xuyên , để dành bánh mì nhỏ nhét cho nàng, cũng sẽ gọi nàng là Vi Vi qua khe cửa.
Đường Vi dậy, nàng chằm chằm xác thích khách đầy đất một lúc lâu, đột nhiên một tiếng, truy cứu nữa.
Có lẽ chính tiếng gọi Vi Vi giúp họ sống thêm một ngày.
Liễu Tuyết Dung sờ sờ mặt , ả thầm may mắn vì dung mạo giống hệt , Đường Vi cho dù nghi ngờ, cũng sẽ nỡ lòng tay g i ế c ả.
Phu quân và con trai cũng lau mồ hôi lạnh trán, bất an và đau lòng về phía Liễu Tuyết Dung.
Họ tưởng rằng cược đúng, Liễu Tuyết Dung chiếm giữ phận của , còn thì mất tích rõ, với phận là Hoàng hậu, Đường Vi cũng dám tùy tiện tay.
họ đoán sai .
Đường Vi căn bản là bình thường!
Trước khi rời , nàng để một tấm thiệp mời cho Tạ gia.
"Bổn cung sẽ mở tiệc ngày mai."
"Các ngươi bắt buộc tham gia!"
Một cũng thiếu.