Tặng Người Đoá Nhài Thanh Khiết - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-10-24 04:31:32
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
buồn .
Giây tiếp theo, một ý nghĩ kỳ lạ lóe lên.
Lục Dư Chi, ... là ghen đấy chứ?
cố giằng tay , nắm chặt, nhưng thấy khẽ động liền buông ngay — Sợ đau.
khựng , .
Ánh đèn đường chiếu từ đỉnh đầu xuống, vẻ mặt âm u, khó đoán.
"Lam Thi cô ..."
Chưa kịp để hết, ôm chầm lấy , siết chặt.
Cả ấm quen thuộc bao bọc, cảm giác an tâm đến lạ.
"Anh yêu em, em thử thích một chút ?"
Lời tỏ tình đột ngột, chẳng đầu chẳng cuối.
"Lam Thi là con gái."
nhất thời đáp thế nào, bèn lắp bắp giải thích.
Lục Dự Chi khựng một giây, ôm chặt hơn nữa:
"Làm bạn gái nhé."
Giọng vốn luôn điềm đạm, nay thấp thỏm, mang theo chút khẩn cầu đầy yếu đuối.
"Được."
giơ tay lên, cũng ôm .
Cái cảm giác day dứt vì yêu mà đáp khi mười bảy tuổi, cuối cùng đến năm hai mươi bốn tuổi xoa dịu, trọn vẹn theo một cách thật kỳ diệu.
Như thể bao ngày oi bức kéo dài, bỗng một trận mưa hè ào xuống, mát rượi và sảng khoái.
Từ khi Lục Dư Chi tỏ tình với , dường như vô tình khám phá một khía cạnh khác của .
Khi nhận đến cuộc gọi video thứ năm của Lục Dư Chi sáng hôm đó, tâm trạng của từ vui vẻ, ngọt ngào ban đầu chuyển dần sang bất lực.
"Lục Dư Chi, giám đốc Lục , cần việc ? Suốt ngày trốn việc nghịch điện thoại thế?”
ôm con mèo cam nhỏ chuyện video với .
"Sao em gọi chồng?"
Lục Dư Chi trả lời lạc đề, còn tỏ vẻ tủi .
đặt điện thoại sang một bên, ôm con mèo nhỏ màu cam xem phim tiếp.
Không bàn sâu chủ đề — chứ là sẽ lấn tới chẳng điểm dừng, voi đòi tiên.
Ở buổi tiệc rượu, vì giữ thể diện cho nên gọi một tiếng "chồng", liền vui mặt.
Trước khi chính thức ở bên , còn dè dặt, chẳng dám đòi hỏi gì quá đáng.
Giờ xác nhận quan hệ , mới — mặt dày đến mức nào.
Anh cứ cầm điện thoại lải nhải, thì xem phim, chẳng buồn để tâm.
Nghe mấy lời sến súa của mà thấy buồn bất lực.
"Đưa hai con mèo cam về nhà sống ."
Lục Dư Chi lên tiếng đề nghị.
"Hả?"
đang mải xem phim nên phản ứng kịp.
"Anh dị ứng với lông mèo ?"
ngạc nhiên hỏi .
"Không , ngày nào cũng dì giúp việc dọn dẹp nhà cửa mà."
"Thôi , dị ứng chuyện nhỏ ."
mở lời từ chối, nhưng đề nghị của khiến lòng ngọt ngào.
Sau vài câu qua , cúp video, đuổi Lục Dư Chi đang tình nguyện .
Còn cứng rắn nhắc nhở, tổng tài đừng lụy tình quá, cả công ty đều trông cậy đó.
Vừa cúp máy, Lục Dư Chi gửi tin nhắn đến.
"Vợ ơi, đến đón tan , hôm nay tan lúc năm giờ."
Hay quá ha, bình thường ít nhất cũng ở đến năm rưỡi, đôi khi còn tăng ca đến tám, chín giờ.
Bây giờ thì về sớm luôn.
Thấy trả lời, gửi cho nhãn dán chắp tay " ơn ơn" của mèo cam lớn và "đáng thương rưng rưng" của mèo cam nhỏ mà tự .
Còn nhờ cả viện trợ nữa cơ đấy.
bất lực, gửi một ký hiệu “OK” đồng ý.
Bốn giờ năm mươi chiều, đến cửa văn phòng .
Trợ lý tổng giám đốc đang họp với khách, bảo chờ một lát.
Năm phút , cửa văn phòng kéo , một phụ nữ trẻ khí chất tuyệt vời bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tang-nguoi-doa-nhai-thanh-khiet/chuong-5.html.]
Năm phút , cửa phòng mở — Một phụ nữ trẻ tuổi, khí chất cực kỳ nổi bật bước .
Tóc uốn sóng đen, mắt phượng sắc sảo, chân mày thanh mà kiêu, mặc bộ vest xanh rêu, giày cao gót đen, bước vững vàng như đạp gió.
Bóng lưng , trùng khớp với hình ảnh cô gái trong ký ức của .
bước văn phòng của Lục Dư Chi, đang cắm cúi xử lý tài liệu.
"Vợ đợi lát nha, sắp xong ."
Anh ngẩng đầu, bút vẫn chạy đều giấy.
Đợi gần xong việc, mới hỏi:
"Người phụ nữ , là bạn gái cũ ?"
Đó là một chấp niệm nhỏ trong lòng .
"Bạn gái cũ? Anh bạn gái cũ, em, từng yêu ai."
Lục Dư Chi ngẩng đầu , khẽ nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu.
“Năm nghiệp, em thấy cùng một cô gái, cô còn khoác tay nữa.”
chằm chằm mắt , hấp tấp giải thích, chẳng nhận giọng đầy ghen tuông.
Lục Dư Chi chợt giãn mày, khẽ:
“Cô chỉ là bạn cùng trường phổ thông thôi. Hôm đó gặp biến thái bám theo, tình cờ ngang nên giúp cô .”
Giọng nhẹ nhàng, giấu ý .
“Với , cô giờ lấy chồng bên nước ngoài .”
Lục Dư Chi vẻ mặt hậm hực của mà thêm, tiện tay véo má .
"Ghen tuông vớ vẩn gì thế, bụng giúp thôi mà, đừng chụp mũ lung tung cho , còn trong lòng em còn một yêu cũ nữa đấy."
Lục Dư Chi còn thấy đủ, dùng cả hai tay nắn má tha.
"Được , , em , đừng xoa nữa, trôi hết phấn của em bây giờ."
Chút giông cuối cùng cũng tan biến, trời quang mây tạnh.
Hôm đó hiếm khi Lục Dư Chi chịu cho nghỉ phép.
Tiếc là tổng tài dù nghỉ phép cũng những cuộc họp thể tham gia.
cuộn tròn sofa xem tivi, còn thì họp trong phòng việc.
Trên bàn một ấm thơm mới pha, tỏa làn khói trắng, yên bình như một bức tranh tĩnh vật.
đưa tay vén tóc, bỗng một bên khuyên tai rơi xuống, trượt theo gối ôm lọt khe ghế.
luồn tay mò theo — tìm thấy khuyên tai, chạm thứ gì đó lạ lẫm, giống chất vải sofa.
Còn dính dính, thể bóc .
Lạ thật.
Lấy xem, là miếng dán giữ nhiệt của .
Nhãn hiệu là loại mua mấy tháng .
Vấn đề là, bao giờ dùng nó sofa cả, do để quên.
Chẳng lẽ trộm?
Ý nghĩ nảy , tự thấy buồn .
Dùng phương pháp loại trừ, cuối cùng nghi phạm chỉ còn Lục Dư Chi.
Anh cần miếng dán giữ nhiệt để gì.
Mấy tháng ...
Một tia sáng lóe lên, như trời khai sáng.
hiểu .
Đêm đó Lục Dư Chi cảm, vốn dĩ nghiêm trọng đến thế, là giả vờ.
Miếng dán giữ nhiệt chính là bằng chứng.
Hừ, đàn ông, đúng là mưu mô.
Vậy thì, đêm tiệc rượu đó, thật sự say ?
Một ngày nọ, Lục Dư Chi nhận cuộc gọi từ nhà cũ.
Bên rằng trong lúc dọn dẹp đồ của , họ tìm thấy một bức thư, phong bì còn vẽ một bông hoa nhài.
Lúc về đến nhà, thấy Lục Dư Chi đang sofa, chăm chú một tờ giấy.
Liếc mắt qua, bàn là một phong bì màu xanh nhạt, phía góc vẽ một đóa nhài trắng tinh khôi — bình yên đó, như một mảnh ký ức phủ bụi lâu ngày.
Mặt tức khắc đỏ bừng, như con tôm luộc.
Đây chẳng là lá thư cho Lục Dư Chi mấy năm , giờ lôi .
Nghe thấy tiếng về, Lục Dư Chi ngẩng đầu lên, khóe mắt đỏ hoe.
là… đồ mít ướt.
bước tới định giật lấy lá thư, dù cũng là thứ từ mấy năm , nét chữ non nớt, ngây ngô, giờ nghĩ chỉ thấy hổ chui xuống đất.
nhanh tay né , bất ngờ ôm chặt lấy .