TÂN NƯƠNG XUNG HỈ - 4

Cập nhật lúc: 2024-09-12 11:20:16
Lượt xem: 14,222

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Được thôi." Ta nhanh chóng bước ngoài, nhưng bất ngờ gọi : "Gọi nhà đến."

 

"Vâng, !" Ta đáp, ngoài gọi nhà đến.

 

Chẳng bao lâu, cả Tiêu phủ đều đổ xô đến sân. Ta ở cửa sổ nhỏ của phòng Thúy Quyên, quan sát bên ngoài.

 

"Tiểu thư, tướng quân đuổi chúng ?" Thúy Quyên hỏi.

 

"Chắc chắn!" Với thái độ của Tiêu Đình Hòa, cảm thấy cảm ơn.

 

"Chúng còn bao nhiêu bạc?"

 

"Cộng cả đồ cưới và những thứ hôm nay bán , tổng cộng một ngàn sáu trăm lượng."

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Vẫn còn xa mới đủ!

 

"Ngươi ngoài ngay bây giờ, gặp ai cũng rằng nhờ xung hỉ mà Tiêu Đình Hòa tỉnh ."

 

"Tiểu thư, tướng quân tin rằng cô xung hỉ tỉnh ?"

 

"Có khi là do chọc tức tỉnh cũng nên."

 

Thúy Quyên lập tức theo lời.

 

Ta suy nghĩ một chút, quyết định trở phòng.

 

Công lao nhận!

 

Trong phòng chật kín , tiếng và tiếng ngớt. Tiêu Đình Hòa yên tĩnh, đột nhiên ánh mắt xuyên qua đám đông dừng , cũng theo ánh mắt về phía .

 

Ta nhanh chóng đỏ mắt, rơi vài giọt lệ: "Tướng quân tỉnh , thật là vui mừng."

 

Tiêu lão phu nhân sâu sắc, với Tiêu Đình Hòa: "Đây là tiểu thư nhà Hộ bộ Tống đại nhân, nếu con thích, ngày mai hãy đưa nó về."

 

Tiêu Đình Hòa cau mày: "Ta mệt , ngoài ."

 

Tiêu lão phu nhân gì, dẫn theo lũ lượt rời như thủy triều. Ta nhanh chóng cầm khăn tiến lên, ngoan ngoãn gọi : "Tướng quân, ngài đói , khát , mệt ?"

 

"Giờ tỏ ngoan ngoãn ?" Hắn , như .

 

"Ta luôn ngoan ngoãn mà." Ta , "Ở nhà đẻ, nổi tiếng là đứa con ngoan."

 

"Cô tỉnh dậy thế nào ?" Hắn hỏi .

 

Ta lắc đầu, thực sự , lẽ ngay cả đại phu cũng rõ.

 

"Bị tiếng cô bấm bàn tính ồn mà tỉnh."

 

"Thế thì may nhờ bấm bàn tính ," , "Tướng quân và đều là phúc."

 

Tiêu Đình Hòa liếc : "Đây là thứ hai cô câu đó."

 

Ta đáp: "Ta thật mà."

 

"Nói phụ nhàn, mẫu dữ cũng là thật?"

 

"Tướng quân uống nước ," dậy rót nước, đưa cho , "Ngài còn cần gì nữa ? Hiện giờ chăm sóc ngài là trách nhiệm của ."

 

Hắn đáp lời, đến phát hoảng nhưng bên ngoài dám để lộ chút gì.

 

"Phụ cô là Tả thị lang Tống Sướng của Hộ bộ Chiết Giang ?"

 

Ta gật đầu.

 

"Miệng lắm lời, giống hệt ông ."

 

Tiêu Đình Hòa quả thực dễ gần, chẳng trách bên ngoài ai cũng quá nghiêm nghị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-nuong-xung-hi/4.html.]

 

Thật cũng lớn tuổi lắm, năm nay mới hai mươi hai, nhưng năng hành xử chững chạc hơn cả phụ .

 

"Sao cô nữa?" Hắn hỏi .

 

"Tướng quân gì?" Ta bên giường , cau mày hỏi, "Ngài chuyện bên ngoài ? Ta nên bắt đầu từ ?"

 

Hắn một lúc lâu nhắm mắt nghỉ ngơi, thêm gì nữa.

 

Chỉ trong một ngày, nhờ nỗ lực của Thúy Quyên, tin tức Tiêu Đình Hòa tỉnh nhờ xung hỉ lan khắp thành.

 

Ta cảm thấy yên tâm, như Tiêu Đình Hòa sẽ dễ dàng đuổi .

 

Tiêu phủ bỗng trở nên náo nhiệt, thậm chí Hoàng thượng cũng đích tới, Hoàng hậu còn ban cho một cây ngọc như ý và khen ngợi rằng phúc.

 

Ta còn gặp Quốc công gia, thường thấy mặt. Tiêu Đình Hòa quả thật giống ông .

 

Tối đó, Tiêu Đình Hòa cho ngủ trong phòng : "Để tiểu tư đây, cần cô"

 

Dọn thì dọn, còn đau lưng vì ngủ chiếc giường nhỏ đó.

 

Một đêm ngon giấc, sáng sớm hôm Thúy Quyên đánh thức : "Tiểu thư, tiểu thư Dung Nguyệt đến."

 

“Xinh ?” Ta vội dậy mặc quần áo, háo hức xem thử, “Ta xinh nàng xinh ?”

 

Thúy Quyên vẻ khó xử.

 

Ta giả vờ ngang qua, liếc mắt bên trong, Dung Nguyệt quả nhiên xinh , dáng cao ráo, hình đầy đặn, khuôn mặt kiều diễm.

 

“Hóa Tiêu Đình Hòa thích phong thái.” Ta suy nghĩ một lát, quyết định chính phòng để tránh so sánh thành quá nhạt nhòa và non nớt.

 

“Có thấy tiếng ?” Ta áp tai tường lén, “Hai mươi vạn lượng bạc để bỏ, hy vọng.”

 

Thúy Quyên với vẻ mặt khó hiểu: “Hai mươi vạn lượng bạc để bỏ trở thành Tiêu nhị phu nhân, tiểu thư chọn cái nào?”

 

“Lựa chọn ,” suy nghĩ một lát, “nhưng chọn hai mươi vạn lượng.”

 

Tiêu Đình Hòa thích , cũng phí cả đời bên .

 

“Nhị phu nhân,” tiếng gọi vọng qua cửa, là bà mụ, “Tướng quân gọi phu nhân qua chuyện.”

 

Ta cau mày, gọi gì?

 

Chẳng lẽ chứng kiến bọn họ ân ái?

 

6

 

Ta cố tình một chiếc váy càng đơn giản hơn, thậm chí bỏ cả trâm cài tóc.

 

Trông thật đáng thương.

 

Ta bước phòng, Tiêu Đình Hòa dựa đầu giường, Dung Nguyệt chiếc ghế thường , mắt đỏ hoe, hiển nhiên là dữ dội.

 

“Tướng quân chuyện gì tìm ?” Ta dịu dàng.

 

“Phu nhân, tiễn Dung cô nương ngoài.” Tiêu Đình Hòa .

 

Ta ngầm ngạc nhiên, vội và đáp lời.

 

Dung Nguyệt hài lòng, lập tức phắt dậy, nổi cáu với : “Ta ! Nếu thì cũng là !”

 

Ngay cả khi nàng nổi giận cũng , giống như một đóa mẫu đơn rực rỡ, thật cuốn hút.

 

“Dung Nguyệt!”

 

“Nhị ca!” Dung Nguyệt dậm chân, “Ngoài , lấy ai khác! Nếu , sẽ cạo đầu ni cô!”

 

“Ta thê tử , và cũng nạp .” Tiêu Đình Hòa , “Lại đây.”

 

Loading...