TẦN KHẢ NHÂN - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:33:38
Lượt xem: 264
Ngày thành thân, đích tỷ khóc lóc thảm thiết lao vào lòng vị hôn phu, đòi hắn bỏ ta.
Ta giơ tay định tát nàng ta một bạt tai, nhưng lại nghe thấy tiếng lòng của nàng ta.
【Kiếp trước ta có mắt không tròng, gả cho kẻ cặn bã, rơi vào kết cục thê thảm, làm lợi cho tiện nhân kia. May mà trời xanh có mắt, cho ta sống lại một đời, lần này, ta tuyệt đối sẽ không chọn sai.】
Ai ngờ bạt tai còn chưa kịp giáng xuống, vị hôn phu đã quát lớn một tiếng ngăn cản ta.
Ta quay đầu lại, dứt khoát "chát chát" mỗi kẻ một bạt tai.
Chẳng phải chỉ là trùng sinh thôi sao? Vừa hay, ta cũng vậy.
Đã sống không thể chung giường, vậy thì cứ để chúng c.h.ế.t chung huyệt đi!
1
“Nhất bái thiên địa!”
Khi ta trùng sinh, chính là lúc đang bái đường với Chu Văn Quân.
Nhìn chiếc khăn trùm đầu màu đỏ phủ trên đầu, cả người ta run rẩy.
Ngay lúc này, một bóng người bỗng nhiên lao tới, đẩy ta loạng choạng mấy bước, kế đó, bên tai truyền đến tiếng khóc nức nở của đích tỷ.
“Chu lang, chàng không thể cưới nàng ta, người chàng yêu chẳng phải thiếp sao?
Thiếp biết sai rồi, thiếp cũng đã biết chân tâm của chàng, thiếp gả cho chàng!”
Nghe những lời này, lòng ta khẽ chùng xuống một tiếng, sau đó vén chiếc khăn trùm đầu lên.
Nhìn đích tỷ đang ôm chặt vị hôn phu, khóc đến lê hoa đới vũ, cả người ta ngây dại.
Mọi thứ trước mắt, cùng những gì ta đã trải qua kiếp trước, quả nhiên hệt như trong giấc mộng của ta, chúng ta đều là những nhân vật trong thoại bản.
Khác biệt là, đích tỷ là đại tiểu thư kiêu căng ngạo mạn, còn ta là lá xanh tô điểm cho nàng ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-kha-nhan/chuong-1.html.]
Toàn bộ câu chuyện đều xoay quanh đích tỷ, kể về việc đích tỷ không cam chịu hôn nhân sắp đặt, theo đuổi tình yêu tự do, phải lòng một công tử phong lưu phóng khoáng.
Sau này đích tỷ bằng thủ đoạn của mình đã như ý gả cho công tử kia, nhưng cuộc sống hôn nhân lại bất hạnh, cho đến trước khi c.h.ế.t mới hiểu ra, thư sinh nghèo từng bị nàng ta ghét bỏ mới là lương duyên.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Sống lại một đời, đích tỷ chính là thẳng tiến đến hạnh phúc.
Đáng tiếc thay, cho dù là thoại bản, cũng đã bỏ sót một lỗ hổng, vì ta cũng đã trùng sinh rồi.
2
Kiếp trước đích tỷ không muốn gả cho thư sinh nghèo Chu Văn Quân, liền hạ thuốc mê ta, đưa ta lên giường Chu Văn Quân, thành tựu mối hôn sự này.
Mặc dù chưa từng thất thân, nhưng danh dự đã bị hủy hoại hoàn toàn.
Cha và đích mẫu vì muốn ép ta nghe lời, đã dùng roi tẩm nước ớt quất ta đến mức da thịt nát bươn.
Thấy ta thà c.h.ế.t không chịu, dứt khoát dùng hài cốt của mẹ ta ra uy h.i.ế.p ta — nếu ta không gả đi, sẽ nghiền nát xương cốt của mẹ ta thành tro bụi!
Thế nhưng sau khi gả cho Chu Văn Quân, ta cũng sống không như ý.
Cho đến khi hắn bình bộ thanh vân, cuối cùng quan tới Thừa tướng, Chu Văn Quân mới thổ lộ tiếng lòng, nói người hắn yêu mến từ trước đến nay vẫn luôn là đích tỷ.
Còn về đích tỷ, nàng ta như ý gả cho tên công tử bột mình yêu thích, chưa đầy hai năm, tên công tử bột kia đã thê thiếp đầy đàn, còn nàng ta thì thảm bại bị ghẻ lạnh, chịu đủ lời khinh miệt.
Sau đó tên công tử bột kia sa cơ lỡ vận, nàng ta cũng trở nên nghèo khó túng quẫn.
Sau này ta và nàng ta gặp nhau trong một bữa yến tiệc, đích mẫu thở dài với đích tỷ: “Nếu như năm đó không phải tiện nhân kia dụ dỗ Tướng gia, phu nhân phủ Tướng gia đã sớm là con rồi.”
Đêm hôm đó, đích tỷ giả vờ mời rượu nhưng lại đột nhiên tấn công, dùng trâm cài đầu đ.â.m từng nhát vào cổ ta.
Máu tươi b.ắ.n tung tóe lên mặt nàng ta, nhưng nàng ta vẫn không hả giận.
“Đều tại ngươi cái đồ sao chổi này, nếu như năm đó không phải ngươi gả cho Chu Văn Quân, phu nhân Thừa tướng đã là ta rồi!”
Rõ ràng kẻ đẩy ta vào vực sâu năm đó là nàng ta, giờ đây kẻ trách cứ ta vẫn là nàng ta.