Tâm Luyến - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:01:03
Lượt xem: 107
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
7
nghi ngờ rằng Hạ Cựu phát hiện điều gì đó.
Anh đột nhiên tự xuống bếp nấu thịt kho tàu cho , còn bảo rằng nếu ăn, dù bận thế nào cũng sẽ .
Đây là kiểu "giấu đầu hở đuôi" ?
Hơn nữa, trạng thái của lúc rõ ràng là giống .
đẩy nhanh việc xác minh, thời gian càng lâu, sự phòng của họ sẽ càng kỹ càng hơn.
Nếu ở công ty là Hạ Cự, còn họa sĩ là Hạ Yến, thì chỉ cần xác nhận trạng thái của ở công ty là đủ.
Thế là nhân lúc Hạ Cựu đang trong trạng thái "chó con nhỏ đáng yêu", chủ động gần , c.ắ.n cắn, gặm gặm.
từng chủ động đến , mà rõ ràng cũng lôi cuốn đến mức vô cùng phấn khích.
Ngày hôm , như xe tải cán qua.
Trước khi khỏi nhà, Hạ Cựu mặc bộ vest tối màu, dựa mép giường, dịu dàng hôn lên trán , hôm nay hãy nghỉ ngơi thật nhiều.
Sau khi , cố chịu đựng mà bò dậy.
Hôm nay xem trạng thái của ở công ty như thế nào, và liệu vết đỏ cổ biến mất .
Cùng lúc đó, cô bạn của cũng bắt đầu hành động.
Cô nhờ một họa sĩ nổi tiếng tổ chức một buổi gặp mặt, mời Hạ Yến tham dự.
Khi kết thúc, sẽ phần chụp ảnh chung, đến lúc đó đúng sai sẽ phơi bày.
Hạ Cựu chỉ là một ấm kế thừa gia sản gia đình, mà còn tự thành lập công ty riêng.
Khả năng kinh doanh của đáng nể, chỉ trong hai năm trở thành một trong những thương nhân hàng đầu Bắc Kinh.
Hôm nay, thị sát công ty con, theo là một đoàn đông đảo.
Ai cũng khúm núm, sợ chọc giận vị "Diêm Vương" .
Đây chính là trạng thái chân thực nhất của Hạ Cựu khi ở ngoài.
trùm khăn che kín đầu, chỉ để lộ hai con mắt, lén lút theo đoàn .
quá nhiều cản trở, rõ mặt Hạ Cuu6, đừng là cổ của .
Đột nhiên, một đàn ông chắn mặt , khó chịu :
"Cô ở bộ phận nào? Sao ăn mặc như thế ? Tổng giám đốc đang thị sát mà cô ? Mau về chỗ việc !"
Từ cánh tay , thấy nhóm phía bất ngờ dừng .
nghĩ nếu hôm nay , thì để cũng .
nếu phát hiện, thì thật mất mặt.
Nếu Hạ Cựu hỏi, cũng giải thích thế nào.
hạ thấp giọng, cố trầm hơn:
"Vâng, thưa sếp."
Đang định lẻn , Hạ Cựu đột nhiên gọi .
"Đợi ."
Tiếng bước chân trở nên hỗn loạn, một đôi giày dừng lưng , kéo theo sự im lặng.
"Quay ."
im, dám động đậy.
Ai ngờ, vòng qua, mặt .
Nhìn đôi giày da mắt, cố hạ giọng thấp hơn:
"Thưa tổng giám đốc, chỉ đang vệ sinh. Bây giờ sẽ nhanh chóng về chỗ việc, vẫn còn nhiều việc xong."
Anh cúi xuống, giọng điệu chút trêu chọc:
"Công ty nhân viên tận tụy thế ?"
lùi một bước.
"Thưa tổng giám đốc, cảm, nên xa một chút, sợ lây cho ."
tiến gần hơn.
"Tổng giám đốc khỏe hơn cô."
Anh nghiêng đầu, cố thẳng mắt .
ngả sang trái, cũng ngả sang trái. ngả sang , cũng ngả sang .
Bất đắc dĩ, đành đưa tay lên, che mắt .
"Thưa tổng giám đốc, thực sự đang vội."
"Hừm."
Anh bật .
Rồi cúi sát tai , khẽ :
"Bảo bối, giọng em dù hóa thành tro, cũng nhận . Không nghỉ ngơi ở nhà, chạy đến công ty gì?"
Toàn chấn động.
Hóa sớm nhận phận của , chỉ là vẫn giả vờ như đang chơi cùng .
oán giận lườm , chỉ khiến càng thêm sảng khoái.
Anh thẳng dậy, gọi một nữ nhân viên đến.
"Đưa cô đến văn phòng, chuẩn chút đồ ăn và nước uống. Để một nhân viên tận tụy như nghỉ ngơi cho ."
lặng lẽ theo nữ nhân viên, trong lòng thầm cảm tạ vì Hạ Cựu vạch trần phận của . Nếu , sẽ bao giờ dám xuất hiện ở công ty nữa, trừ khi bộ nhân viên mới.
8
ăn no uống đủ, sofa ngủ ngon lành.
Trong giấc mơ, cảm thấy mặt ngứa ngáy.
Gãi mấy mà đỡ.
Một tràng khẽ vang lên, lập tức nhận là Hạ Cựu đang nghịch ngợm.
Mở mắt , đang cầm một cây bút, vẽ loạn xạ mặt .
tức giận đ.á.n.h nhẹ một cái, lớn hơn.
Khoảnh khắc đó, bất chợt một cảm giác kỳ lạ.
Thường ngày mặc vest, dù khi cũng mang theo vẻ kiêu ngạo và kiểm soát.
nụ của lúc ấm áp, sáng ngời và chữa lành, pha lẫn bất kỳ cảm xúc nào khác.
“Ngốc ? Sao ngẩn thế? Lại đây, để xoa đầu nào.”
Nói xong, kịp để phản ứng, bàn tay vươn lên xoa đầu .
“Nói cho , hôm nay mệt như ở nhà nghỉ ngơi mà đến công ty gì?”
Giọng nhẹ nhàng, giống như đang chất vấn, mà như đang dỗ dành .
vươn tay ôm lấy cổ , nhẹ nhàng :
“Nhớ .”
Anh khựng một chút, đó ôm lấy , khẽ thở dài:
“Ôi chao, bảo bối, tim sắp tan chảy .”
Hạ Cựu còn tâm trạng việc nữa, về nhà ở cùng .
sức ngăn cản.
Về đến nhà, gương, tháo khăn che đầu , thấy mặt là hình vẽ Shin bé bút chì.
Nhìn Shin ngốc nghếch mà đáng yêu, nhịn bật .
“Vẽ cũng khá đấy chứ.”
Sau khi rửa sạch, nhận tin nhắn từ cô bạn .
Trước tiên là một bức ảnh chụp tập thể lớn.
vài vòng, vẫn thấy ai trông giống Hạ Cựu.
“Đừng tìm nữa, là ngoài cùng bên ”
“ là chênh lệch kiểu Lâm Đại Ngọc và bà Liễu”
“Bọn đúng thật là dám tưởng tượng, tự dưng vẽ thêm cho một em”
ngẫm nghĩ một lúc, trong đầu tự giải thích tất cả những điểm bất thường.
Dù hợp lý , cũng chỉ thể thế thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tam-luyen/chuong-3.html.]
gõ vài chữ:
“Giờ thì ngoan .”
Kèm theo một biểu tượng nghiêm.
Thật sự dám nghĩ lung tung nữa.
Những phỏng đoán đó đúng là quá hoang đường.
9
ngờ rằng, khi còn dám nghi ngờ nữa, thì những điều từng nghi ngờ xuất hiện rõ ràng ngay mắt.
10
Khi chuyện với , Hạ Cựu ít khi bật đèn.
nghĩ ngại ngùng hoặc tạo khí.
thích bật đèn hơn, vì làn da trắng hồng của trong ánh sáng khiến cảm thấy thật cuốn hút.
cũng thích ngắm gương mặt , khi thì xâm chiếm mạnh mẽ, lúc e thẹn.
Sau khi câu chuyện hiểu lầm rõ, chút áy náy với .
Có lẽ cơ thể chỉ phục hồi nhanh, mà suy nghĩ quá xa xôi.
đoán cả cô bạn cũng nghĩ giống , nhưng ai dám .
Dù , nếu chứng minh em song sinh, thì những suy đoán của chúng chỉ là viển vông.
May mắn , chuyện lặng sóng yên biển.
Hôm nay là sinh nhật Hạ Cựu.
trăn trở mãi nên tặng món quà gì.
Anh thiếu thứ gì, dường như món gì cũng trở nên tầm thường.
Cho đến một ngày, khi ngang qua thư phòng, bỗng gọi .
Lúc đó, còn tò mò đang gì mà gọi .
Khi bước đến gần, ngây .
"Đẹp , bảo bối?"
Trên màn hình máy tính, là những bộ đồ cosplay.
Anh chăm chú màn hình, hóa chỉ đang xem những thứ .
nuốt nước bọt:
"Khá... khá ."
Anh bất ngờ dậy, ôm eo và đặt lên bàn.
Anh chống tay hai bên, ánh mắt sâu thẳm và rực lửa.
"Mặc cho xem ."
mở to mắt, ngây một lúc lâu.
"Không mặc."
Anh tiến sát hơn, cọ mũi như nũng.
"Bảo bối dáng như , chẳng lẽ ngại khoe ?"
"Dù gì em cũng mặc."
mặt .
Chuyện cuối cùng kết thúc với chiến thắng của .
chịu nhượng bộ, vì giữ bí mật để quà sinh nhật bất ngờ cho .
Vào ngày hôm đó, cho giúp việc về hết để tạo gian riêng.
Quả nhiên, khi bước nhà và thấy , đôi mắt sáng lên.
Chưa kịp cởi áo khoác, vội vã bế lên, bước thẳng phòng.
Ban đầu định tắt đèn, nhưng đến một nửa, dường như nhớ điều gì đó và vẫn tắt đèn .
Căn phòng dần nóng lên.
Khi cả hai đang chìm đắm trong cảm xúc, điện thoại đột ngột rung lên liên tục.
Hạ Cựu để ý, vẻ như ngoài chuyện mắt, chẳng quan tâm điều gì khác.
cảm thấy khó chịu vì tiếng chuông.
Thông thường, đều Hạ Cựu nồng nhiệt, nên chẳng ai phiền những lúc thế .
đẩy .
Trong bóng tối, ngẩn , vẻ bối rối.
nghiêng , vươn tay lấy điện thoại và giải thích:
"Để em một chút, ai gọi nữa."
Nhìn màn hình, thấy đó là cô bạn .
Giọng cô đầy phấn khích khi nhấc máy.
"Ngải Bạch Cầm, những gì chúng đoán là đúng!"
Tim khẽ thắt .
Bỗng nhớ rằng Hạ Cựu, một học tự nhiên, từng cầm bút vẽ bao giờ, thể vẽ bức tranh Shin đáng yêu ?
Tuy nhiên, kịp thêm gì thì điện thoại giật lấy.
Dưới ánh sáng lạnh lẽo của màn hình, vẻ mặt của Hạ Cựu trông sắc bén đến lạ.
bất ngờ nhận xuất hiện nhiều vết đỏ kỳ lạ.
Rõ ràng ban sáng, khi đùa giỡn, còn kéo áo lên mà chẳng thấy dấu vết nào.
Anh tắt máy, bằng ánh mắt khó đoán.
"Đừng cô gì cả, trân trọng hiện tại là điều quan trọng nhất."
Ý là gì?
Đó là lời cảnh báo nên đào sâu, là lời khuyên hãy cứ một nàng công chúa hạnh phúc mà cần rõ thứ?
nếu sống trong mơ hồ, thì ngay cả hạnh phúc cũng trở nên giả tạo.
từng nghĩ và gì che giấu , nhưng hóa vẫn giấu điều gì đó.
Nghĩ đến đây, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Nhân lúc để ý, bật đèn lên.
Ánh sáng đột ngột khiến nheo mắt.
Anh nghiêng , che mắt , để bớt chói.
Điều càng hơn.
Nhân cơ hội mặt còn đầy nước mắt, nghiêm giọng chất vấn:
"Tối qua chúng gì, mấy vết đó là từ ?"
"Anh ngoại tình !"
Anh nhíu mày, bất lực :
"Là vết đó hết. Anh thề, sẽ bao giờ ngoại tình. Với khác, thậm chí còn cảm giác."
Nghe , buồn .
cố nén .
Rồi chợt nhận , lời mâu thuẫn với những gì xảy hôm qua.
giả vờ tức giận:
"Em cần ! Nếu rõ, chúng ly hôn! Em, Ngải Bạch Cầm, nhất quyết chia sẻ chồng với phụ nữ khác!"
Hạ Cựu yên lặng , ánh mắt dần trượt xuống.
Yết hầu khẽ chuyển động.
"Bảo bối, ít nhất em cũng mặc quần áo . Thế nghĩ gì cả."
cúi đầu xuống, lườm một cái, tự xuống mép giường mặc đồ.
"Hôm nay là sinh nhật . Ngày mai em tức giận tiếp ?"
Anh dịu giọng, nhẹ nhàng chạm vai , như đang dỗ dành.
trả lời. Làm gì chuyện bỏ dở vai diễn giữa chừng chứ!
"Chết tiệt, đến dỗ vợ cũng xong, thật vô dụng."
, trừng mắt :
"Ai đó?"