Tâm Luyến - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:00:15
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4

 

Buổi tối, khi Hạ Cựu về nhà, quan sát trang phục của .

 

Vẫn giống hệt như buổi chiều, gì khác biệt.

 

Trên cổ cũng hề dấu vết của nụ hôn.

 

“Chị ơi, hôm nay livestream ?” Anh hỏi.

 

Khi Hạ Cựu ở nhà, thường mở livestream hát vì cảm thấy buồn chán.

 

Phòng livestream của hai đại gia cấp 75, một là Hạ Cựu, còn là một lạ.

 

Không giống như những khác trong livestream, chỉ cần tặng quà nhiều một chút là họ sẽ nhắn tin riêng rủ chơi.

 

Người bao giờ nhắn tin riêng, chỉ đơn giản là hào phóng tặng quà.

 

từng lén trang cá nhân của xem thử, là ảnh cơ bụng mà để lộ mặt.

 

Da trắng, săn chắc, từng múi rõ ràng, quen quen mà thấy mơ hồ.

 

Lúc đó thầm nghĩ may mà Hạ Cựu, nên cần thèm khát khác.

 

Chỉ là, một điều kỳ lạ, một hình như mà chẳng chị em nào bấm like cả.

 

nhịn , liền giới thiệu với cô bạn cũng mê kiểu .

 

Cô bạn bảo:

 

chẳng thấy gì cả, chắc chỉ mở quyền riêng tư cho thôi.”

 

“Người si tình giàu , nhưng nhất định giữ vững giới hạn đấy.”

 

“Nếu bỏ với , bạn trai ở nhà nhất định sẽ lột da .”

 

tất nhiên giữ vững giới hạn, vì nhà kém cạnh.

 

vẫn thói quen thỉnh thoảng trang cá nhân của để ngắm một chút.

 

Đôi khi, xuất hiện nhiều dấu đỏ.

 

Ban đầu, cảm thấy gì lạ. 

 

Sau , nhận rằng, hễ hôn Hạ Cựu, thì đúng nơi đó cũng xuất hiện dấu đỏ.

 

Lúc đoán rằng lẽ đây là tài khoản phụ của Hạ Cựu.

 

khi hỏi, chối nhận.

 

Thậm chí, còn phấn khích hỏi ngược:

 

“Nhìn ?”

 

nghi ngờ rằng đang trêu chọc , liền bày vẻ ghét bỏ:

 

“Chẳng chút nào, mà so với .”

 

Giờ nghĩ , càng cảm thấy kinh hãi.

 

Tâm trí về hiện tại, Hạ Cựu tới bên cạnh.

 

Anh xuống, chiếc sofa lập tức lõm về phía , khiến cũng nghiêng về phía đó. 

 

Anh nhân cơ hội ôm lên đùi .

 

giả vờ chuyện gì, đáp:

 

“Em đang chờ về mà.”

 

“Ồ?”

 

Ánh mắt ánh lên một tia sáng kỳ lạ.

 

định mua bức tranh của Hạ Yến.”

lén quan sát biểu cảm của .

 

Nếu Hạ Yến thực sự liên quan đến , thì thể nào phản ứng gì.

 

Nếu như đoán sai, thì bức tranh quả thật trùng hợp đến khó tin.

 

“Mua , em thích của ai thì cứ mua.”

 

Sắc mặt hề chút khác lạ.

 

“Nghe Hạ Yến là họa sĩ từ Anh trở về, giỏi lắm.”

 

Anh bĩu môi:

 

“Chị , chị khen đàn ông khác mặt em như thế, em sẽ ghen đấy.”

 

Phản ứng bình thường, chẳng giống như tưởng tượng.

 

“Em quan tâm đến tranh vẽ, cũng quan tâm đến họa sĩ. Họa sĩ so với tổng tài chứ, ghen cái gì chứ?” 

 

cố ý Hạ Yến, nghĩ rằng sẽ phản ứng gì đó.

 

vẫn bình thản như cũ.

 

“Không quan tâm, nhưng vẫn ghen. Em phạt chị.”

 

Nói , bế ngang về phòng ngủ, đè xuống giường.

 

Ánh mắt so với đây nhiều thêm vài phần chiếm hữu.

 

“Chị , tối nay em thể sẽ thô bạo hơn một chút. Chị cầu xin cũng vô ích.”

 

5

 

Cô bạn , nên quá cố ý, nếu thật sự hai thì chỉ trong cuộc sống thường ngày mới dễ phát hiện .

 

, lâu lắm bếp, quyết định kéo Hạ Cựu bếp cùng .

 

Trước khi cưới, mỗi khi rảnh rỗi, Hạ Cựu thường món thịt kho siêu ngon cho

 

Chỉ cần món đó thôi là thể ăn liền ba bát cơm.

 

khi cưới, dường như bao giờ nữa.

 

Nếu Hạ Cựu bây giờ món đó, hoặc hương vị giống, thì ở một mức độ nào đó, thể chứng minh giả thuyết của và bạn .

 

"Ông xã~ thịt kho cho em ăn , món em thích nhất ."

 

ôm cánh tay , lắc qua lắc .

 

Anh , dịu dàng và ngọt ngào, dường như hưởng thụ điều .

 

Một vài sợi tóc mái rối che trán, ánh mặt trời càng khiến trông ấm áp hơn.

 

"Được thôi~!"

 

 Anh cưng chiều đáp.

 

Đáp nhanh thế , chẳng lẽ hôm nay bên cạnh chính là Hạ Cựu món thịt kho?

 

cũng , sẽ kiểm tra định kỳ.

 

Nếu thật sự điều bất thường, một ngày nào đó sẽ phát hiện .

 

"Ang rửa rau đây."

 

"Đợi , xoa đầu ."

 

ngửa đầu, nũng.

 

Anh sững , ngoan ngoãn cúi xuống, đưa đầu về phía .

 

nhẹ nhàng xoa xoa đầu như một chú cún nhỏ, tiện tay chỉnh mấy sợi tóc lòa xòa trán.

 

"Xong , ."

 

Rửa rau xong, bắt đầu thái rau.

 

đang đùa với con ch.ó thì đột nhiên thấy một tiếng rên nhỏ.

 

"Đứt tay đúng ?"

 

lo lắng chạy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tam-luyen/chuong-2.html.]

 

Ngón trỏ của d.a.o cứa một vết, m.á.u tươi trào .

 

"Sao bất cẩn thế, để em tìm băng cá nhân."

 

vội vã chạy , , thấy vẫn giữ nguyên tư thế chìa tay cho xem, m.á.u nhỏ giọt xuống đất cũng bận tâm.

 

kéo tay đến vòi nước, rửa nhẹ nhàng dán băng cá nhân lên cẩn thận.

 

Anh , ánh mắt cong cong:

 

"Chị lo lắng lắm ?"

 

nhẹ gật đầu.

 

"Em thích dáng vẻ chị lo lắng vì em. Chị nhất định yêu em đúng ?"

 

trợn mắt , cố vẻ giận dỗi:

 

"Không yêu em thì yêu ai, đồ ngốc!"

 

"Vậy chị nhất định ghét m.á.u của em đúng ? Nghe ngậm vết thương trong miệng thể sát trùng và mau lành hơn."

 

sững .

 

cái sở thích đó.

 

"Như thế nè."

 

Nói , nắm lấy ngón tay , chút do dự đưa miệng.

 

Cảm giác mềm mại, ấm áp khiến mặt lập tức đỏ bừng, lan cả đến tai.

 

kìm nghĩ đến vài hình ảnh kỳ lạ mà thử bao giờ.

 

"Khụ khụ, nấu , nấu ."

 

, chằm chằm cái nồi mặt, nhất thời gì.

 

Anh đột nhiên ôm lấy từ phía , thở phả nhẹ vành tai .

 

"Nấu."

 

"Nấu, nấu!"

 

Khó khăn lắm mới lúc nghỉ ngơi, mệt mỏi như .

 

"Haha."

 

"Biết , đừng kích động, chị."

 

6

 

Có lẽ vì não lắc lộn tung tóe, bỗng nhận một điểm kỳ lạ.

 

Sao một thể đổi phong cách lớn như , chỉ là vẻ ngoài mà ngay cả tính cách cũng khác.

 

Chiều nay, Hạ Cựu dễ dàng cho xoa đầu, nhưng giờ kiêu ngạo đến chịu nổi.

 

thoải mái đồng ý món thịt kho tàu mà thích, nhưng vì tay thương, đau lòng nên để tiếp tục.

 

Nếu ngăn , liệu tạo thêm vết thương nào khác để tránh đồ ăn ?

 

Nếu thịt kho tàu là Hạ Cựu, thì thể lúc chiều .

 

Vậy đó là ai?

 

Hạ Yến ?

 

tạm gọi là Hạ Yến để phân biệt.

 

Sau bữa tối, Hạ Cựu ngoài.

 

Đến bảy, tám giờ tối, mới về.

 

Lần , còn dáng vẻ dễ thương, mềm mại với chiếc áo trắng thoải mái nữa, mà đó là bộ vest đen cắt may tinh tế. 

 

Tóc vuốt tạo kiểu gọn gàng, vài sợi mái nhẹ rủ xuống trán, khuôn mặt lạnh lùng, hề chuyển đổi trạng thái cho phù hợp.

 

thích tỏ lạnh nhạt như thế.

 

đưa tay lên, dỗ dành:

 

"Xoa đầu nào."

 

Anh ngẩn trong giây lát, đó bướng bỉnh trả lời:

 

"Không."

 

Thay đó, đặt tay lên đầu , xoa đến mức tóc rối tung.

 

Khi ăn tối, Hạ Cựu gắp thức ăn cho .

 

đột nhiên chú ý đến bàn tay  

 

– miếng băng cá nhân biến mất, vết thương cũng còn.

 

"Chồng ơi, tháo băng cá nhân ?"

 

Bàn tay khựng một chút, khi gắp thức ăn cho thì nhanh chóng thu về.

 

"Phiền phức nên tháo thôi."

 

"Anh đừng ngại phiền mà. Để em xem vết thương."

 

"Vết thương nhỏ thôi, lành ." 

 

Anh giọng trầm thấp.

 

"Lành cũng xem!"

 

đặt đũa xuống, vòng qua phía , kiên quyết nắm lấy tay .

 

giấu tay , chịu đưa

 

Một tay khác vô thức vòng qua eo , giữ chặt.

 

Khi mở miệng, thở gấp gáp:

 

"Bảo bối, em sờ qua sờ thế , tập trung ăn cơm ?"

 

"Em chỉ lo cho vết thương của thôi~ Làm lành nhanh thế ?"

 

chịu thua.

 

"Không đói đúng ?"

 

Anh đột nhiên bế thốc lên bằng một tay, đặt tay hông giữ chặt.

 

Chúng rạp chiếu phim ở tầng hầm thứ hai.

 

Khi trong phim vang lên những âm thanh ám , mặt đỏ bừng như sắp nổ tung.

 

"Bảo bối, ở đây ?"

 

Hạ Cựu thì thầm, đặt một nụ hôn nhẹ lên vai

 

Giọng khàn khàn đầy mê hoặc, bàn tay thì yên phận mà mân mê phần thịt mềm bên hông .

 

Không đợi trả lời, bế lên đùi .

 

"Được , để trả lời em."

 

Anh khẽ , gương mặt sắc nét ánh sáng mờ mịt trong rạp trông như yêu nghiệt bước từ tranh.

 

Bề ngoài hổ, nhưng trong lòng thì chịu nổi.

 

Chết thật, quả là hưởng phước quá mức!

 

Mọi nghi ngờ và nhiệm vụ trong đầu đều gạt sang một bên. Trong mắt giờ chỉ đàn ông , mặc kệ là Hạ Cựu Hạ Yến.

 

...

 

Câu chuyện tiếp diễn khi bóng tối bao trùm. Trong căn phòng yên tĩnh, giọng khẽ của vang lên:

 

"Bảo bối, ý đồ gì thế?"

 

Toang .

Loading...