Tâm Không Rối Loạn - 18. Hết
Cập nhật lúc: 2025-09-13 07:51:27
Lượt xem: 543
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn về Giang Diệc và Từ Tử Vũ.
Đã còn bất kỳ khả năng xoay nào nữa.
Từ Tử Vũ trong giới giải trí trở thành cái gai trong mắt .
Chân cô gãy.
Vốn dĩ điều trị tử tế thì thể hồi phục.
từ khi Giang Diệc phát hiện bộ mặt thật của cô , tay.
Mọi quá trình chữa trị đều dừng .
Fan hâm mộ đồng loạt lưng.
“Nữ thần thanh lãnh” trong mắt họ, thực chất thủ đoạn bẩn thỉu, tâm địa độc ác.
Tất cả hợp đồng đại ngôn lượt chấm dứt, hơn nữa còn đòi bồi thường phí vi phạm hợp đồng trời.
Trong thời gian ngắn, Từ Tử Vũ chỉ thể dựa dẫm Giang Diệc.
chỉ ở cữ thất bại, mà chân cô cũng thành tật.
Không cần tay, kết cục của cô cũng bi thảm vô cùng.
Mà Giang Diệc, chắc chắn sẽ bỏ qua cô .
Anh tìm gặp mấy , nhưng đều thấy mặt .
Giang Diệc trắng tay, thậm chí còn mang khoản nợ khổng lồ.
Mọi tài sản cưỡng chế.
Kẻ sinh ngậm thìa vàng, quen sống phóng túng xa hoa như , để rơi xuống tầng đáy xã hội mà sống lay lắt, còn khó chịu hơn g.i.ế.c .
thể chết.
Bởi cha vẫn còn sống.
Nên chỉ thể cả đời sống ở tầng đáy.
Từ Tử Vũ trở thành nơi trút giận.
Cả hai giày vò lẫn .
Người của sẽ dõi theo cả đời.
Để bao giờ cơ hội ngóc đầu lên nữa.
27.
Nguồn vốn của Kỷ thị rót , dự án nghiên cứu thiết y tế diễn thuận lợi.
Chưa đầy nửa năm, thể sản xuất hàng loạt những loại máy móc vốn đây nhập khẩu.
Dù mảng AI y tế vẫn kết quả, nhưng chỉ riêng lô thiết cũng đủ để kiếm bộn tiền.
nhờ đó mà một bước thành danh.
Ai cũng , Kỷ Nhiễm chính là bày cuộc khiến Giang thị phá sản.
Trong bộ Kinh Nam, một ai còn dám xem thường .
Anh trai mua tòa nhà của Giang thị, tặng quà năm mới.
Vị trí tồi, thích hợp trụ sở của Thánh Nguyên.
Đêm giao thừa, tham gia bất kỳ buổi tiệc nào.
Chỉ ở nhà, ngoài cửa sổ ngắm pháo hoa.
Bất ngờ, chuông cửa vang lên.
Lúc , thể đến tìm , ngoài trai thì chỉ Sở Yến.
Khi cánh cửa mở , mang theo gió tuyết ùa .
Quầng thâm mắt, vẻ ngoài phong trần mệt mỏi.
Từ vụ Giang thị, Sở Yến rời khỏi Kinh Nam.
Chúng liên lạc trong suốt thời gian qua.
“Nhiễm Nhiễm…”
Vừa mở miệng, giọng nhuốm đầy mỏi mệt.
nghiêng , để .
Không ngờ nóng nảy đến thế, như thể chờ thêm một giây nào.
Bàn tay giữ chặt gáy , cúi xuống hôn mạnh mẽ lên môi.
Trong lúc còn kinh ngạc, ngang ngược tiến sâu.
Nụ hôn của mang theo sự mãnh liệt, như trút hết nỗi nhớ nhung dồn nén bấy lâu nay.
Rất lâu , khi thở rối loạn, phát tiếng khẽ, Sở Yến mới chịu buông tha.
bàn tay vẫn lượn lờ bên eo .
“Em cũng nhớ đúng ?”
Nụ đầy vẻ trêu chọc.
Khuôn mặt bất giác nóng lên.
khẽ lắc đầu, đẩy :
“Không… rửa tay.”
Ánh mắt sâu thẳm, dường như còn tối hơn cả đêm nay.
“Chúng cùng .”
Không cho cơ hội từ chối, cơ thể bất ngờ bế bổng lên.
Vừa :
“Anh một em họ, đang ở Mỹ.
“Nó hứng thú với việc tiếp quản Sở thị.”
Cơ thể lập tức cứng ngắc.
Không thể tin nổi mà .
Khóe môi Sở Yến nhếch lên nụ thản nhiên, như thể chỉ đang kể một chuyện nhỏ nhặt.
Anh từng đến nhà , nên quen đường nước bước.
Rõ ràng là nhà vệ sinh, nhưng đẩy cửa bước nhầm phòng ngủ.
Hạt Dẻ Rang Đường
Khi còn kịp phản ứng trong vòng tay , cảm thấy thể khẽ nảy lên, ném xuống giường.
Sở Yến cởi áo, chống đầu gối lên .
nhịn khẽ nhíu mày.
Trước mắt, từng vết roi chi chít trải dài khắp n.g.ự.c .
đưa tay chạm những vết thương liền sẹo.
Có thể thấy cầm roi tay cực nặng, mỗi vết đều để dấu m.á.u loang lổ.
“Tại thế ?”
Trong mắt Sở Yến vẫn ánh lên nụ , như đang suy ngẫm, như tâm trí bay tận .
“Ông già luôn trút chút giận thôi.”
Gương mặt cao ngạo ánh sáng ngoài cửa sổ hiện vô cùng mê hoặc.
Trong khoảnh khắc , như thấy tiếng tim đập dồn dập, từng nhịp rõ ràng.
khẽ đặt một nụ hôn ở khóe môi .
Nụ hôn lập tức châm lửa trong .
Trong ánh sáng lờ mờ, ngọn lửa tận đáy lòng bùng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tam-khong-roi-loan/18-het.html.]
Tiếng thở nóng bỏng bên tai càng lúc càng dồn dập.
nghiêng đầu, chỉ thấy trong mắt tràn đầy mong đợi và khát khao.
Cơ thể run rẩy kìm . Ngón tay chạm lớp lụa nơi cổ , khẽ xoay, linh hoạt tháo nút buộc.
Chiếc váy ngủ mỏng rơi xuống, trải đầy sàn.
Anh nhướng mày, khóe môi cong lên, giọng như mê hoặc:
“Nhiễm Nhiễm, em thích ?”
Nói cùng lúc, bàn tay dẫn tay trượt xuống.
Cảm nhận rõ ràng nóng hừng hực của .
như bỏng, lập tức rụt tay .
Chỉ thấy cũng truyền nóng, bừng bừng rực lửa.
Anh dậy, khẽ trầm thấp.
Ngoài cửa sổ, pháo hoa rực rỡ che lấp hết tiếng .
Để từng đợt từng đợt chìm sâu.
Ai cũng Sở Yến là kẻ bất cần đời.
chẳng ai ngờ, bất cần đến mức từ bỏ quyền thừa kế gia tộc chỉ để ở bên .
tình yêu và chân tình vốn là thứ rẻ rúng nhất.
ít nhất, trong khoảnh khắc .
nguyện gạt bỏ tất cả.
Coi tấm chân tình của còn nặng hơn cả ngàn vàng.
28.
Ngày Lập xuân, Tưởng Tinh Minh bất ngờ lên cơn đau tim, đưa phòng cấp cứu.
Sở Yến cô bệnh tim bẩm sinh, mổ tim hở.
Ngoài phòng phẫu thuật, sững sờ ngọn đèn đỏ bật sáng.
Trong đầu lượt hiện lên từng khoảnh khắc và cô ở bên .
Từ bữa tiệc hôm bước đến gần cô , đến chuyến chùa, đến khi cô chẳng chẳng rằng bảo Tưởng Tổng tay giúp đánh Giang thị, lúc và Sở Yến ở bên , cô ngọt ngào gọi một tiếng chị dâu.
vốn chẳng nhiều bạn.
Trước đây chỉ Giang Diệc và Thẩm Kỳ Bạch.
Sau nước ngoài, cách kéo xa, bên cạnh càng ai thiết.
Tưởng Tinh Minh tuy còn nhỏ tuổi, nhưng thích tính cách của cô .
Trong xã hội đặt lợi ích lên hàng đầu , cô vẫn giữ những tình cảm chân thành nhất.
coi cô là bạn.
Một cô gái như thế, đáng c.h.ế.t yểu.
Không hiểu , nhớ tới ngôi chùa mà và Tưởng Tinh Minh từng đến.
tắt điện thoại, lái xe một lên núi.
Khung cảnh khác hẳn , lộc non nhú , chùa ngập tràn sức sống, ngay cả chú mèo nhỏ trong góc cũng linh hoạt hơn.
nhớ đến lời cô từng .
Cô bảo con đường lên núi chứng kiến những tín đồ thành tâm nhất.
Một bước một lạy.
Phật Tổ sẽ thành nguyện vọng.
Chuỗi hạt Tưởng Tinh Minh tặng lóe sáng ánh mặt trời.
Từ khi tặng, vẫn luôn đeo tay.
vốn kiên định theo chủ nghĩa duy vật, tin thần Phật.
vì Tưởng Tinh Minh, nguyện tin một .
quỳ gối, chắp tay, thành tâm cầu nguyện, khấu đầu.
Từ khi trời sáng đến khi trời tối.
Cuối cùng bước Đại hùng bảo điện.
xin một sợi dây chuyền từ vị sư thầy từng gặp , để cầu bình an cho Tưởng Tinh Minh.
Một như cô , nhất định sống đời .
Xuống núi , Sở Yến báo tin ca phẫu thuật thành công.
Chỉ cần theo dõi thêm trong ICU, lẽ ngày mai sẽ tỉnh .
thở phào nhẹ nhõm.
Lúc mới nhận đầu gối rớm máu.
Sau khi tỉnh , Tưởng Tinh Minh viện vài ngày.
Mỗi ngày đều tới thăm.
Căn bệnh , nhất là sang Mỹ để điều dưỡng.
Biết tin , cô chút ủ rũ.
đưa viên pha lê vốn định tặng quà xuất viện, lúc cô mới nở một nụ .
Ngày tiễn cô , Tưởng Tinh Minh xe lăn, nhất quyết cho Sở Yến lỏm chuyện của chúng .
thấy buồn , đuổi Sở Yến xổm mặt cô , dặn dò:
“Phải chăm sóc bản thật , dưỡng bệnh cho tử tế. Khi nào thời gian, chị và Sở Yến sẽ sang thăm em.”
Cô gật đầu, nụ ngọt ngào.
Đợi dặn xong, cô mới mở miệng:
“Kỷ Nhiễm, chị thể ôm em một cái ?”
lên, xoa đầu cô, cúi ôm lấy cô một cái.
ngay lúc định buông , thấy giọng của cô.
“Kỷ Nhiễm, em thích chị.”
Giọng cô khẽ, khẽ đến mức như sắp tan trong gió.
Nói xong, cô dám .
Năm năm qua, cô đổi nhiều, sự tự ti và rụt rè biến mất.
khựng trong thoáng chốc.
lúc đó, cha của Tưởng Tinh Minh cùng Sở Yến về phía chúng .
Nhìn dáng vẻ cô , cảm thấy cần gì đó.
Nhân lúc họ gần, khẽ vuốt mái tóc cho Tưởng Tinh Minh.
Ghì sát bên tai, thì thầm:
“Cảm ơn em thích chị, chị vinh hạnh.”
Ngón tay cô buông lỏng, đôi mắt ngước lên .
Trong mắt cô gái ngập tràn ánh sáng.
Tiễn họ lên máy bay xong, Sở Yến hỏi gì với Tưởng Tinh Minh, cô vui vẻ đến thế.
chỉ mỉm , trả lời.
Tâm sự của thiếu nữ, hãy để nó mãi mãi niêm phong.
___Hết___