Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạm Biệt Mối Quan Hệ Bất Bình Đẳng - 6

Cập nhật lúc: 2025-06-29 03:07:55
Lượt xem: 2,464

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn qua vẻ mặt đầy biểu cảm của Gia Minh, tôi biết rằng về nhà lấy xe cũng sẽ không yên, nên trong đầu nảy ra một ý tưởng.

 

“Trưởng đồn, vừa nãy anh bảo muốn đưa tôi đi đúng không?” Tôi đỡ Trình Thạch dậy, khẽ bóp cánh tay anh: “Số nhà XX, đường XX, anh có tiện qua không?”

 

Đó là địa chỉ nhà thuê của tôi và Gia Minh.

 

Trình Thạch nhìn ánh mắt khẩn cầu của tôi, rồi lại liếc Gia Minh, mỉm cười và gật đầu: “Được, đi thôi.”

 

“Anh đợi tôi một chút nhé.” Nói xong, thấy Trình Thạch gật đầu, tôi đi về phía Gia Minh.

 

“Ly hôn thì ly hôn, ngày mai, đứa nào không đến sẽ làm con!” Tôi nói, rồi quay lại theo Trình Thạch lấy xe.

 

Khi Trình Thạch đưa mẹ con tôi về căn nhà thuê, Gia Minh và bố mẹ anh ta vẫn chưa về.

 

Sau khi cảm ơn Trình Thạch và nói rõ mọi chuyện ngày xưa, tôi lái chiếc xe đã chất đầy đồ đạc, đưa con gái đến một khách sạn cách xa nhà.

 

Trên đường đi, Gia Minh nhắn tin cho tôi:

 

【Cô và tên trưởng đồn công an đó có quan hệ gì? Sao hắn lại cúi chào cô?】

 

Ban đầu tôi định nhắn lại: “Liên quan gì đến anh?”

 

Nhưng nghĩ lại, có lẽ mối quan hệ với Trình Thạch sẽ giúp tôi không bị thiệt thòi trong việc chia tài sản ly hôn, nên tôi nhắn:

 

【Tôi là em của anh ấy. Trước đó anh ấy không nhận ra tôi, sau khi nhìn thấy tôi định rời đi, anh ấy mới nhận ra và cúi đầu xin lỗi, mong tôi đừng để bụng.】

 

【Em? Không phải cô là trẻ mồ côi sao?】

 

Tôi tiếp tục bịa:

 

【Là anh em kết nghĩa, anh ấy là anh em kết nghĩa của tôi. Chúng tôi quen nhau hồi cấp ba, tôi chưa từng kể với anh.】

 

【Thật không đấy?】Gia Minh nửa tin nửa ngờ.

Nhất Phiến Băng Tâm

 

Tôi đánh cược anh ta không dám hỏi, nên nhắn lại:

 

【Anh có thể đi hỏi anh ấy mà xác nhận!】

 

Sau đó, tôi không nhận được tin nhắn nào từ Gia Minh.

 

Tôi mặc kệ, vứt điện thoại sang một bên, rồi tiếp tục lái xe.

 

Khi đã sắp xếp cho con gái ngủ trong khách sạn, Gia Minh lại nhắn tin cho tôi:

 

【Cô muốn gì về vấn đề phân chia tài sản ly hôn?】

 

【Con gái theo tôi, quầy rau của tôi vẫn là của tôi, công ty của anh thì anh giữ, ngoài ra, tôi lấy xe và anh đưa tôi thêm 500 triệu.】

 

Công ty của Gia Minh là một công ty thiết kế sáng tạo, thu nhập không ổn định.

 

Nếu không nhờ cuối năm ngoái anh ta giành được vài dự án, thì công việc kinh doanh của anh ta đã lỗ nặng.

 

Số tiền tôi đòi chính là số tiền tôi đã giúp đỡ anh ta trong suốt những năm qua, và cũng là tất cả những gì anh ta có thể trả được lúc này.

 

Tôi không mấy hy vọng vào tương lai của công ty anh ta, và cũng không muốn dính dáng gì tới anh ta sau khi ly hôn.

 

Nên tôi định lấy hết tiền và xe, rồi cắt đứt liên lạc với anh ta.

 

Khung chat hiện lên dòng chữ đang nhập tin nhắn, nhưng tôi quá mệt, nên không đợi nữa, đi ngủ luôn.

 

Vừa nằm xuống giường thì tin nhắn đến:

 

【Sáng mai 9 giờ làm thủ tục ly hôn, điều kiện sẽ theo những gì cô nói.】

 

9

 

Ngày hôm sau, đúng giờ hẹn, chúng tôi đã hoàn tất thủ tục ly hôn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tam-biet-moi-quan-he-bat-binh-dang/6.html.]

Buổi chiều, khi tôi dẫn con gái ra chợ, đã là giữa ngày.

 

A Giang thấy tôi đến muộn nên hỏi thăm đôi câu.

 

Biết được hoàn cảnh của tôi, nghe tôi nói đang tìm nhà thuê, anh ấy bảo nếu không ngại thì có thể thuê nhà của anh.

 

Cha mẹ A Giang đều đã qua đời, nhà chỉ còn anh ở, một căn ba phòng ngủ rộng rãi.

 

Nhà lại gần chợ, giá thuê rẻ, tôi không mê tín, và hơn nữa, sau khi đã thực sự hiểu A Giang, tôi quyết định ký hợp đồng thuê nhà với anh ngay lập tức.

 

Mấy cô gái trong chợ nghe được cuộc trò chuyện của chúng tôi lại tiếp tục đ.â.m chọt.

 

Lần này, tôi chỉ cười hì hì, không giải thích gì.

 

Sau khi chợ tan, A Giang đã giúp tôi chuyển vào nhà mới.

 

Hôm sau, khi tôi đang nấu ăn thì bất ngờ nghe thấy tiếng có người mở khóa cửa.

 

Tôi thấy lạ, vì A Giang nói tối nay anh ấy có hẹn với bạn trai mới, không về nhà.

 

Cầm d.a.o trên tay, tôi bước ra xem thử.

 

Khi nhìn thấy người mở cửa, tôi sững sờ.

 

Người đó chính là Trình Thạch.

 

“Anh làm gì ở đây?”

 

“Cô làm gì ở đây?”

 

Cả hai chúng tôi cùng hỏi.

 

“Đây là nhà bố mẹ tôi.”

 

“Đây là nhà tôi thuê.”

 

Cả hai cùng đáp.

 

Giờ thì rõ rồi.

 

Tôi không thể tin nổi: “Anh là anh trai của A Giang, Phương Viễn Sơn?”

 

“Ừ, sau khi nhận lại bố mẹ, tôi đã đổi lại tên gốc của mình.”

 

Thảo nào, lần đầu gặp A Giang, tôi đã cảm thấy anh ấy có chút quen thuộc.

 

10

 

“Anh Giang nói căn nhà này, giờ chỉ có anh ấy ở.”

 

“Ồ, tôi không ở đây. Sáu năm trước sau khi kết hôn, tôi đã chuyển ra ngoài. Hôm nay đến đây là để vào phòng bố mẹ tôi, lấy mấy quyển sách mà tôi từng để lại.”

 

“À, vậy anh cứ tự nhiên.”

 

“Được, cô cứ làm việc tiếp đi.” Nói xong, Phương Viễn Sơn liền đi vào phòng của bố mẹ anh ấy.

 

Tôi cầm d.a.o quay lại bếp, tiếp tục đảo rau trong chảo.

 

Đến khi nấu xong đồ ăn bước ra.

 

Thì thấy con gái đang ngồi cùng anh ấy trên sàn, chơi cờ nhảy bên bàn trà.

 

Cảnh tượng trông rất ấm áp.

 

Một vài hình ảnh mờ nhạt từ thời thơ ấu bỗng hiện lên trong đầu tôi.

 

Hình như tôi và Phương Viễn Sơn cũng từng chơi với nhau như thế này.

 

Loading...