24
Chưa đầy ba tháng, Tề Dạ đã trở thành một tổng tài bá đạo.
Khả năng học tập và nghiên cứu của anh vẫn nhanh như trước, thậm chí vì nghỉ ngơi tám năm mà não còn nhạy hơn.
Có thể vừa bóc tỏi giúp tôi, vừa tính nhẩm mô hình dữ liệu.
Tháng đầu tiên, tiền bản quyền bằng sáng chế của anh thu về hai triệu.
Tháng thứ hai, các hợp đồng anh ký mang lại gần mười triệu lợi nhuận.
Tháng thứ ba, anh đưa chúng tôi chuyển vào một biệt thự lớn hơn, trồng đầy hoa hồng trong khu vườn rộng hai trăm mét vuông.
Tôi mang cháo nóng đến công ty anh, hôn anh bên cửa sổ sát đất trong văn phòng tổng giám đốc xa hoa.
“Vợ ơi~ muốn ăn thịt vợ nấu nè.”
Tôi vò đầu tóc ngắn của anh hai cái.
“Không được, dạ dày của anh cần điều dưỡng, mỗi tuần chỉ được ăn thịt năm bữa.”
Tề Dạ cởi áo khoác, đeo kính gọng vàng trông như lưu manh trí thức, lộ ra bộ vest ba mảnh bên trong.
“Vậy anh muốn ăn vợ~”
Tôi lập tức bóp miệng anh thành hình chữ “3”.
“Làm nũng cũng vô ích nha, đồng chí Tề Dạ vui lòng nghiêm túc khi ăn cơm.”
Lúc đó, một cô thư ký nhỏ không gõ cửa đã đi vào.
“Tổng giám đốc Tề, tôi nhớ anh thích ăn thịt nướng của căng tin nên mang cho anh một ít.”
Cô thư ký còn cố tình liếc tôi một cái.
“Anh làm việc vất vả rồi, cũng nên yêu thương bản thân một chút.”
Nói xong, cô ta cúi đầu chào rồi rời đi.
Tôi nhướng mày.
Tề Dạ lập tức gọi nội tuyến.
Trước tiên gọi cho trưởng nhóm thư ký: “Vào đây, mang hộp cơm của thư ký Lý đi, đóng cửa phòng tôi lại, rồi nhấn mạnh lại quy tắc làm việc.”
Sau đó gọi cho phòng nhân sự: “Trừ 10% tiền thưởng của trưởng nhóm thư ký; đuổi việc thư ký Lý, thứ Hai tuần sau tôi muốn thấy người mới thay thế.”
Gọi xong hai cuộc, anh lại ôm chặt lấy tôi.
“Vợ thơm quá... không ôm vợ là anh không ăn được đâu.”
25
Có lúc, đến tận trưa mười hai giờ anh vẫn chưa ăn cơm.
Phần lớn là vì họp hành.
Tôi đặt sẵn cơm trưa cho tất cả mọi người, gõ cửa phòng họp, phát cho từng người một phần, ép họ dừng họp để ăn trưa trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-sinh-de-yeu-anh/12.html.]
Và những nhân viên tinh anh đang bị Tề Dạ truy hỏi số liệu, điều tra quy trình như mưa bão, đều có thể chứng kiến tổng giám đốc mà họ kính trọng, phải ôm vợ thì mới ăn nổi cơm.
Ăn một miếng cơm, thơm vợ một cái.
Còn phải được đút cho ăn.
Tôi mong anh trưởng thành hơn, thì anh lại nhìn tôi bằng ánh mắt ướt át:
“Chị không thích trai trẻ nữa sao?”
Rõ ràng là nhập vai quá sâu rồi.
Tôi hiền từ xoa đầu anh: “Chị thích sinh viên đại học, không phải bé trai mẫu giáo lớp lớn.”
Tất cả những người dự họp sau đó đều được một khoản thưởng thêm hậu hĩnh.
Đồng nghiệp thân thiết gọi đó là: tiền cẩu lương.
26
Khi tổ chức hội nghị online của công ty, anh ở trong thư phòng tại nhà.
Nghe thấy tôi vào bếp, anh cũng nhất quyết đeo tai nghe bluetooth, theo vào trong, ôm tôi để cùng cắt rau, xắt thịt, vừa họp.
“Tập trung họp của anh đi.” Tôi không ít lần đuổi anh.
Nhưng anh cứ dụi mặt, dụi cổ tôi mãi, dụi đến khi tôi không chịu nổi cái kẹo cao su khổng lồ này.
Đồng nghiệp trong tai nghe nghe thấy giọng tôi, cũng tha thiết giữ lại.
“Phu nhân à! Cầu xin chị đừng đuổi tổng giám đốc đi! Một mình anh ấy đáng sợ lắm!”
“Đúng vậy! Lần trước tôi viết sai một đoạn mã, tổng giám đốc mắng tôi ba ngày ba đêm treo ở cổng thành đó!”
27
Hôn lễ của chúng tôi tổ chức ở nơi tôi chọn, trên ngọn núi đó.
Hôm tổ chức, cả ngọn núi phủ đầy hoa hồng đỏ, anh quỳ trước mặt tôi, nắm lấy tay tôi.
Ánh mắt anh nhìn lên tôi, đôi mày sắc bén tràn ngập tình yêu, anh nói: Trời cao chứng giám, nắm tay này là nắm cả đời.
Tôi nhìn anh, mỉm cười gật đầu.
Nhưng chẳng bao lâu sau, tôi phát hiện anh như nghiện cưới, lại chọn một thành phố nhỏ vùng Địa Trung Hải để cưới thêm lần nữa.
“Cho Chúa cũng thấy, vợ anh đẹp đến mức nào.”
Tuần trăng mật kéo dài ba năm.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
“Hòn đảo này đẹp thật, vợ ơi, anh mua tặng em nhé?”
“Khách sạn bảy sao ở Dubai có cảnh đẹp lắm, vợ ơi, anh bao trọn tầng này, sau này muốn ngắm bình minh thì bay đến nhé?”
“Vợ ơi, hôm nay cũng phải yêu anh, hôn hôn nhé.”
“Anh cũng đi học pha chế, vợ đừng nhìn người ta nữa, cùng lắm anh cũng đeo găng tay cho em xem.”
“Cơ bắp của anh cuối cùng cũng tập lại rồi, vợ sờ thử đi.”