TẠI SAO SẾP THẨM LẠI NHƯ VẬY - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-12-24 02:15:19
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bệnh .

ngây gương mặt Thẩm tổng. Gương mặt bỗng biến thành gương mặt của vô khác. Của bác sĩ Tống, của bác sĩ Hà, của tất cả những vị bác sĩ tên họ. Ánh mắt họ vĩnh viễn lạnh lẽo, với rằng: "Mày bệnh, mày tội..."

Cuối cùng tất cả đều biến thành bác sĩ Tống, cầm ống tiêm với : "Ốm thì điều trị thôi."

Thẩm tổng ấn lên đùi , kéo quần xuống một chút, mũi kim đ.â.m m.ô.n.g khiến cứng đờ vì đau. Đợi đến khi kim tiêm rút , vùng khỏi Thẩm tổng, bịt m.ô.n.g nhảy xuống khỏi đùi , hung hăng lườm một cái: "Đồ xa! Tang thi ghét !" Nói đầu, "cộp cộp cộp" chạy thẳng lên lầu.

Hu hu hu, bao giờ thèm chơi với Thẩm tổng nữa! Anh cùng một phe với bác sĩ Tống và đám . Thẩm tổng cũng thấy bệnh, cần điều trị. ghét nhất là điều trị.

cách nào giải thích với rằng là một con tang thi. Thế nên, nhân lúc Thẩm tổng để ý, mở cánh cửa và bỏ chạy.

Lang thang phố cả ngày trời, vẫn chẳng ăn thịt nào. Mùi hương của con thật hỗn tạp, tang thi chẳng chút hứng thú nào. Bọn họ đều thơm ngon bằng Thẩm tổng.

Buổi tối, lảng vảng quanh biệt thự của Thẩm tổng, thẫn thờ lên cửa sổ phòng . cúi đầu xoa cái bụng xẹp lép, bắt đầu thấy nhớ món đùi gà lớn mà Thẩm tổng cho ăn. Đói quá.

Cánh cửa biệt thự mở , vội vàng lẩn trốn cây.

8.

Bà Vương giúp việc ném một chiếc hộp, lớn: "Thôi xong, hôm nay về dùng bữa , bao nhiêu đồ ngon thế mà vứt thì thật lãng phí." Nói đoạn, bà đóng cửa , đèn trong biệt thự vụt tắt.

nuốt nước bọt, đợi chừng hai phút thấy ai trở mới hăm hở chạy đến cửa, nhặt chiếc hộp lẩn bụi cây ven đường. thụp xuống đất, xoa tay thì thầm: "Không lãng phí, lãng phí, để tang thi ăn sạch cho!"

Trong bóng tối dường như tiếng khẽ thoáng qua. cảnh giác quanh quất, thấy ai mới an tâm bệt xuống đất tận hưởng món ngon. Ha ha, vẫn còn nóng hổi !

Đêm đến, thu bên cạnh t.h.ả.m cỏ xanh để ngủ. Vừa định nhắm mắt, cửa biệt thự mở . Bà Vương ném một chiếc túi ngủ: "Dào ôi, cái túi ngủ chẳng ai dùng đến, để chật chỗ, vứt cho rảnh nợ!"

"lăn lông lốc" bò dậy, đợi bà Vương nhà tắt đèn mới lén nhặt túi ngủ về. Ngồi loay hoay bên lề cỏ một hồi lâu mới chui bên trong, thoải mái thở hắt một , tự lẩm bẩm với chính : "Tang thi ấm áp quá thôi~! Tang thi thích túi ngủ nhất!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-sao-sep-tham-lai-nhu-vay/chuong-6.html.]

ngủ ngon giấc. Cứ thấy mặt ngứa ngứa, còn mơ thấy con ch.ó cứ l.i.ế.m môi . Con ch.ó lớn l.i.ế.m xong còn mở miệng tiếng , mắng là "đồ ngốc". Làm tang thi tức c.h.ế.t !

9.

Thẩm tổng ngày nào cũng ngoài dạo. lặng lẽ bám theo, thỉnh thoảng nhặt những món đồ rơi từ . Ví dụ như một viên kẹo, một túi bánh quy, một bao khăn giấy ướt, còn cả một bức ảnh.

Trong ảnh hai , một là Thẩm tổng, còn một rõ là ai. Thẩm tổng mặc bộ đồng phục xanh trắng, tấm thẻ nhỏ cài n.g.ự.c ghi: Trung học Minh Thành, Lớp 12-1, Thẩm Minh Tu.

Còn tấm thẻ của ghi: Lớp 12-1, Phương Diệu.

cất kỹ bức ảnh lòng, ngẩng đầu lên thì thấy bóng lưng Thẩm tổng biến mất cổng trường Minh Thành. Đến khi theo , Thẩm tổng thấy nữa.

Đang là cuối tuần nên sân trường vắng lặng, thơ thẩn quanh thì đột nhiên vỗ vai: "Phương Diệu?"

Quay đầu , một thanh niên da ngăm đen đang hớn hở mặt : " , còn tưởng nhầm. Mấy năm nay thế? Họp lớp cũng chẳng thấy mặt, hỏi Thẩm Minh Tu thì cứ im lìm, về cũng đến nữa. Nghe học cùng Đại học với Thẩm Minh Tu, cứ đồn hai chia tay . thì tin , Thẩm Minh Tu nỡ bỏ cơ chứ?"

Giọng điệu nồng hậu quen thuộc của con khiến luống cuống. lùi một bước, nuốt nước bọt : " Phương Diệu. Anh nhận nhầm ."

vội vàng rời , bước qua dãy hành lang dài ở cầu thang. Trong thoáng chốc, như thấy ở góc tường , một Thẩm tổng thời niên thiếu kiêu ngạo, ngang tàng, khoác cặp sách lệch một bên vai, đồng phục cũng chẳng thèm mặc chỉnh tề, "Cậu là Phương Diệu? Chính ghi tên sổ ?"

Phương Diệu liếc một cái, nét mặt cảm xúc tiếp tục vẽ vẽ giấy.

"Mẹ kiếp, dám ghi tên ngay mặt luôn ! Thằng nhóc khá lắm!"

Gió thổi qua hành lang, thổi tan cả ảo ảnh. như ma xui quỷ khiến bước lên lầu, tìm chính xác phòng học lớp 12-1, đăm đăm căn phòng trống trải. Qua khung cửa sổ, Thẩm tổng của thời thiếu niên đá đá ghế của Phương Diệu, thái độ tệ hại: "Lão Ngụy cho bao nhiêu lợi lộc mà chịu giám sát thế? Cậu quản nổi ?"

Hình ảnh xoay chuyển, Thẩm tổng khoác vai trai bên cạnh: "Phương Diệu, bài , giảng cho ."

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

 

Loading...