TÁI CHI THƯƠNG THƯƠNG - Phần 5
Cập nhật lúc: 2025-11-16 06:25:22
Lượt xem: 766
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
5.
Sư nhỏ tuổi nhất sợ đến mềm nhũn chân, quỳ đất cầu xin:
"Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng! Xin hãy tha cho chúng con một con đường sống!"
"Ta g.i.ế.c các ngươi ."
Nàng chống cằm :
"Chúng chơi một trò chơi ."
"Các ngươi chạy trốn bốn phía, chung. Ta bắt ai, kẻ đó sẽ ở đây với ."
"Ta đếm ngược ba tiếng, các ngươi bắt đầu nhé."
Nàng giơ ba ngón tay.
"Ba, hai... Chạy ."
Nàng bỏ qua một nhịp, Bùi Mộc nhận , giật tại chỗ.
"Ủa?"
Hồng hồ thẳng : "Nhanh loại ?"
Tiếng dứt, Bùi Mộc giật lấy vạt áo tiểu sư , kéo mạnh ngã xuống.
"Mộc sư tỷ!"
Sắc mặt tái nhợt, sấp đất, thể tin bóng lưng Bùi Mộc đang chạy .
Hồng hồ lập tức mất hứng.
"Toàn da bọc xương, là ngon ."
Ta rảnh để tâm chuyện khác, chỉ nhíu mày.
Bộ dạng của Bùi Mộc, rõ ràng chuyện vượt ngoài dự liệu của ả.
Đời tam sư c.h.ế.t ở đây, chắc chắn chỉ đơn giản là chạy trốn.
Đang lúc suy nghĩ, phía bỗng truyền đến tiếng chuông rõ rệt.
Là Phạm Dao.
Chuông vướng cành cây, ngã nhào xuống đất.
Bội kiếm của cũng theo đó trượt .
Tai hồng hồ động, đuôi lập tức kéo dài , cuộn lấy Phạm Dao.
Muội chỉ kịp hét lên một tiếng, lập tức kéo đến mặt hồng hồ.
"Trông xinh , thích."
Hồng hồ l.i.ế.m môi.
Phạm Dao run lẩy bẩy, nước mắt như mưa:
"Ngươi cậy tu vi, thắng vinh, bản lĩnh thì chúng tỉ kiếm!"
Hồng hồ "Ồ" một tiếng, tùy ý đ.á.n.h ngã Bùi Mộc đang chạy trốn xuống đất.
"Sư tỷ của các ngươi thua , ngươi còn thể thế nào?"
"Hay là , kẻ mạnh nhất môn phái các ngươi ả?"
Không ai dám cầu xin tha.
Tứ sư tại chỗ, ánh mắt sợ hãi.
Phạm Dao ngày thường chỉ để ý trang sức mới, công phu tu luyện thì lười biếng hết mức.
Hồng hồ thấy vô vị:
"Nếu như , thì..."
"Là ."
Ta .
Phạm Dao sững sờ.
"Tiền bối giữ , ít nhất hãy hỏi thanh kiếm của ."
Ngọn lửa trong linh phủ của càng cháy càng vượng.
Từ kiếp của kiếp , ngọn lửa bắt đầu bùng cháy.
Sư phụ tư chất quá kém, dụng tâm dạy .
Từ ngày đó, trong lòng kìm nén một ngọn lửa.
Sư sư thấy tính cách quá lạnh, còn khó gần hơn cả tuyết.
Họ ít , cảm xúc như giếng cổ gợn sóng.
thực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-chi-thuong-thuong/phan-5.html.]
Từ ngày đầu tiên bái nhập môn phái, luôn phẫn nộ.
Bản chuyển ngữ của trang Nguyện Người Như Sao Như Trăng , nếu bạn đang ở nơi khác thì chính là trang ăn cắp
Ngọn lửa phẫn nộ đốt cháy khắp tứ chi bách hài, đốt qua cả linh mạch thức hải của .
Ta còn nhớ ngày bái sư, Bùi Mộc nép lòng sư phụ.
"Sư đáng yêu thật, cũng luyện kiếm cùng con chứ?"
Lúc đó mệt cả ngày, họ tưởng ngủ .
Sư phụ chỉ nhạt.
"Nó tư chất quá kém, bằng Mộc Nhi con , con mới là hạt giống tu luyện trời sinh."
"Nếu phụ mẫu nó quen với , tuyệt đối nhận nó tử."
"Vất vả tu luyện cả đời, cuối cùng e rằng cũng chỉ..."
Ông khẩy, thốt bốn chữ.
"Tầm thường mà thôi."
Tầm thường mà thôi.
Câu như một hạt giống, lặng lẽ bén rễ trong lòng .
Cảm xúc phẫn nộ như ngọn lửa đồng hoang, đốt cháy nó.
Thế là gió thổi, lửa lan cả đồng.
Hồ yêu sững sờ cảnh tượng mắt.
Ngọn lửa bùng lên từ chân , càng cháy càng vượng, men theo lưỡi kiếm tấn công về phía hồng hồ.
Nàng nghiêng né tránh, lập tức bồi thêm một kiếm, sượt qua đuôi nàng mà đ.â.m mạnh xuống!
Đuôi nàng kéo dài, vội vàng tránh né.
Phạm Dao hét lên một tiếng, rơi xuống từ cao.
Ta mũi chân điểm đất, đỡ lấy một cách vững vàng.
Hồng hồ lúc mới phản ứng : "Ngươi chỉ vì cứu nó?"
Ta : "Muội là sư của ."
Hồng hồ thu đuôi , ném cả bội kiếm Phạm Dao rơi lúc chạy trốn xuống.
"Không đùa với các ngươi nữa, ."
Ta hiểu, hồng hồ ngay từ đầu sát ý.
Bằng , cỏ cây hoa lá ở đây đều thể là vũ khí sắc bén của nàng , cần gì chơi trò đuổi bắt với chúng .
Ta đặt Dao xuống: "Đa tạ tiền bối."
Lúc mới vội vàng ôm quyền: "Đa tạ tiền bối!"
Tứ sư vội chạy tới, nhỏ giọng hỏi: "Phạm Dao, chứ?"
Phạm Dao với ánh mắt phức tạp, tránh bàn tay nắm lấy :
"Muội cùng Thương Thương sư tỷ là ."
Muội cẩn thận nắm lấy tay : "Thương Thương sư tỷ, ạ?"
"Bùi Mộc ?"
Ta đột ngột hỏi.
Muội sững sờ, lúc mới phản ứng.
"Vừa nãy tiền bối đ.á.n.h thương ?"
Họ đang chuẩn tìm, thì lúc , biến cố đột ngột xảy .
Khu rừng vốn xanh tươi, trong nháy mắt tất cả cỏ cây đều khô héo.
Sắc mặt hồng hồ đại biến, tức giận gào thét: "Sơn Nguyệt Hoa của !"
Tiếng gió gào thét, chín cái đuôi dài màu đỏ của nàng đan thành lưới, xuyên qua trong rừng.
Một cuộn ngang eo, đó quật mạnh xuống đất.
Bùi Mộc nôn một ngụm m.á.u lớn, tay vẫn nắm chặt một đóa hoa màu trắng ngọc.
"Ta bụng tha cho các ngươi , các ngươi cái trò trộm cắp vặt vãnh ."
Hồng hồ nghiến răng nghiến lợi: "Giao hoa đây, cân nhắc cho ngươi thây."
Bùi Mộc che lấy đóa hoa, chịu giao .
Phạm Dao mềm lòng, cầu tình giúp ả:
"Sư tỷ, mau trả cho tiền bối ! Chúng cầm cái cũng tác dụng gì!"
"Không tác dụng, tác dụng?"