Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Xấu Xí, Còn Chàng Thì Mù - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-16 03:16:26
Lượt xem: 390

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay khoảnh khắc , trong đầu như dòng ký ức dội về.

Chiếc rương là do sư phụ của nguyên chủ để , chỉ dặn giữ gìn thật kỹ, tuyệt đối để ngoài .

Tim bất giác đập mạnh.

Trong truyện, mà lời dặn kiểu , thì chắc chắn là nguy hiểm.

Không ngoài dự đoán, thể nào cũng sẽ tới cướp!

Ta lập tức giấu hai đơn thuốc kỹ bên trong áo lót, coi như giữ một mạng trong lúc nguy cấp.

Thu dọn đấy, sáng sớm hôm rời núi, men theo đường mòn xuống thị trấn.

Ta nghĩ kỹ , tự nuôi sống bản .

Trên đường xuống núi một rừng trúc rộng, gió thổi qua vang lên tiếng xào xạc.

Lúc đầu ngang qua đây, nghĩ: Chỗ quá hợp để phim kiếm hiệp!

Sát thủ ẩn trong rừng trúc, chờ nhân vật chính bước giữa rừng, thì đồng loạt nhảy từ các ngóc ngách, giơ kiếm xông , đánh dữ dội…

Ta còn đang mải tưởng tượng thì gió bỗng thổi mạnh, ngay đó thật sự ba mặc đồ đen bịt mặt nhảy từ rừng trúc, tay cầm đao chắn mặt .

Ta suýt chút nữa tin mắt :

“Không lẽ… gở linh ?”

nghĩ kỹ, chắc bọn chúng là đến g/i/ế/t Vi Vô Nhai chứ gì.

Nghĩ , lùi vài bước, tay âm thầm đưa trong tay áo.

Nơi đó giấu sẵn một ít bột thuốc độc, rắc mắt sẽ c/h/ế/t , cùng lắm mù vài ngày.

Tên cầm đầu bước tới chặn đường , giơ đao lên đặt ngang vai , giọng gấp gáp:

“Ngươi chính là con nha đầu xí mà thần y thu nhận? Mau giao phương thuốc đây!”

Thì là tới g/i/ế/t !

Mà rõ ràng vẫn còn đeo mạng che mặt, ?

Ta mỉm đáp:

“Ta giao.”

Vừa , vẻ thò tay n.g.ự.c lấy bí phương, thực là lấy túi bột thuốc, thẳng tay rắc mắt chúng.

Thuốc dược tính cực mạnh, đủ để khiến bọn chúng ăn đau một trận nên !

Khi bọn chúng còn đang ôm mắt đất gào thét, siết chặt bọc hành lý, chạy bán sống bán c/h/ế/t.

Cắm đầu chạy đến lưng chừng núi, đụng mặt một .

Một công tử mặt mũi trắng trẻo, cạnh dòng suối, mặc gấm vóc sang trọng, tiền.

Ta kỹ, định vòng qua mà .

Ai ngờ cất tiếng gọi :

“Khoan !”

Ta khựng , dậy bước đến gần, ánh mắt quan sát một hồi hỏi:

“Cô nương, núi một tử của thần y, ngươi ?”

Ta lắc đầu đầy dè dặt.

Chuyện gì trời? Từ bao giờ mà nguyên chủ danh tiếng đến mức lên núi tìm?

Công tử mặt đột nhiên như nổi khùng, thấp giọng chửi thề một câu:

“Xú thần y , rốt cuộc sống ở chỗ nào chứ?”

Ta khẽ sờ tay túi áo, nơi cất lọ bột độc còn sót , bỗng dưng thấy ngứa tay, ném thẳng mắt .

Ta bật khẩy:

“Miệng thì gọi nàng là ‘Xú thần y’, mà còn tìm gì?”

Công tử bỗng thấp giọng, vẻ mặt ủ ê:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-xau-xi-con-chang-thi-mu/3.html.]

“Tất nhiên là… để chữa bệnh .”

Ta nhíu mày khó hiểu:

“Ngươi chê , mà vẫn định nhờ cứu mạng?”

Công tử gãi đầu, ngơ ngác , hỏi:

“Ủa? Không nàng họ Xú ? Người gọi bà là Xú thần y là vì họ mà… ai ai cũng gọi thế mà.”

Ta: ”……”

Ta lặng lẽ nhét lọ bột thuốc tay áo, giấu kỹ.

Người đầu óc bình thường, tha cho một .

kỹ thì thấy mặt hồng hào, dáng vẻ khỏe mạnh, bệnh chắc chắn .

“Người bệnh là ai? Ta cũng trị.”

Ban đầu nghi ngờ, nét mặt lúc cau lúc giãn , nhăn nhó.

Ta thấy phiền, phất tay rời :

“Không chữa thì thôi, ngươi tiếp tục tìm khác .”

Ta hai bước, gọi giật .

Ta để ý, tiếp tục bước , thì đằng vang lên tiếng hét:

“Ta tiền! Nhiều tiền lắm!”

Ta dừng .

…Ta gục ngã sức mạnh của tiền.

Cứ như , đồng ý theo vị công tử tên Tống Lan Đình về phủ , chữa bệnh cho .

Hắn hứa, nếu chữa khỏi sẽ trả một trăm lượng bạc.

Số tiền đó… đủ cho tiêu xài một thời gian dài !

6.

Trùng hợp , nhà của Tống Lan Đình ở Việt Châu, cũng chính là địa bàn của Vi Vô Nhai.

Hạt Dẻ Rang Đường

Chuyện khi lên xe ngựa, mới thong thả .

Có hối hận cũng vô ích, một trăm lượng bạc đang chờ mà, lý do để tiếc nuối!

Huống hồ gì… nam chính gặp là gặp ?

Chắc chắn đụng mặt .

Từ đây đến Việt Châu mất năm, sáu ngày đường, nhưng dọc đường vướng vài chuyện, nên chúng lê lết gần nửa tháng mới tới nơi.

Tống Lan Đình cuống đến độ giậm chân, sợ mẫu trụ .

Vừa thành là hối thúc phu xe chạy nhanh nhất thể, thẳng đến Tống phủ.

Rồi chuyện xảy .

Ta nghi ngờ, lẽ mệnh của Tống Lan Đình , nên theo cũng xui lây.

Xe ngựa đang giữa phố thì đụng xe của khác, ngựa lộn nhào cả lên.

May mà nhanh tay lẹ mắt, kịp thời nhảy .

Vừa vững, lưng vang lên tiếng vó ngựa dồn dập.

Ta đầu thì thấy hai con tuấn mã đang lao như tên b.ắ.n về phía .

Bên cạnh thì còn chỗ tránh, chẳng lẽ ông trời định diệt tại đây?

Khi hai con ngựa sắp lao tới, chúng bỗng dựng vó hí dài, dừng sững mặt .

Ta lùi theo phản xạ, chân mềm nhũn, ngã xuống đất.

Hai con ngựa đang phi nước đại mà dừng , thoát c/h/ế/t trong gang tấc.

Ta thở một , mắt liếc lên, liền thấy một quen: mày kiếm mắt sáng, lưng ngựa trong bộ y phục trắng tinh khôi.

“Ngươi chứ?”

Loading...