Ta Vào Thanh Lâu Làm Tay Chân, Ai Ngờ Gặp… Tiểu Gia - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-08-18 12:39:22
Lượt xem: 1,110
1.
Tại ngõ Yên Liễu ở kinh thành, thanh lâu mọc lên như nấm.
Nơi sắp việc tên là Chiêu Dao lâu, chỉ tên kiêu ngạo, mà trang trí cũng kiêu ngạo, lụa là rủ xuống, nến cháy ngừng.
Tú bà dẫn bảy vòng tám khúc đến một căn phòng, cửa treo một tấm biển gỗ – “Chiêu Nguyệt các”.
Đứng , bà đẩy trong cửa, : “Nhìn kỹ đây, Chiêu Nguyệt là chủ tử của ngươi , ngươi chỉ cần bảo vệ an cho nàng là … Đừng ngây đó, chào chứ!”
Ta lau nước miếng, thoát khỏi vẻ choáng ngợp, vỗ vỗ quần áo thái độ đoan chính: “Chiêu Nguyệt cô nương, là Lý Nương.”
Nụ của mỹ nhân dường như chút nứt .
Ta đó mới ý thức gì đó đúng, vội vàng chữa : “Ta ý đó! Ta họ Giang, tên một chữ Lý, đây đều gọi như .”
Ta tiện hai chữ đó nữa: “Cái… Cái đó, cô nương cứ gọi là A Lý thôi.”
Tú bà dựa cửa vỗ trán, giải thích với Chiêu Nguyệt:
“Con bé lanh lợi cho lắm, nhưng cái mạnh lắm, đúng lúc phù hợp với yêu cầu của ngươi. Những thứ khác, ngươi tự mà dạy nó!”
Chiêu Nguyệt gật đầu, tú bà yên tâm một cái rời .
Sau khi tú bà , trong phòng chỉ còn và Chiêu Nguyệt.
Không hổ là hoa khôi mới nổi của Chiêu Dao lâu, quả thật xinh như tiên. ≧✯◡✯≦
Từ còn dính trong cổ họng khi thấy mỹ nhân giật tóc giả xuống và ném xuống đất, suýt c/ắn lưỡi.
“Bà nội cha nó, nóng chế/t tiểu gia ! Kim Ngư Lý Ngư gì đó, mau đây bóp vai cho tiểu gia một lúc.”
Ta ngây tại chỗ, nhất thời nên tiếp tục kinh ngạc vì hoa khôi của Chiêu Dao lâu là nam nhân, nên tức giận vì gọi sai tên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-vao-thanh-lau-lam-tay-chan-ai-ngo-gap-tieu-gia/chuong-1.html.]
Cha ơi, cha nên mang con cùng mới , đây là thanh lâu đàng hoàng !
2.
Là đả thủ riêng của hoa khôi Chiêu Dao lâu, đấ/m b/óp vai cho chủ tử mới của đến nửa canh giờ.
Lòng khỏi nảy sinh một tia hoang mang cùng nghi ngờ về con đường sự nghiệp phía .
Chiêu Nguyệt vẫn còn mặc y phục lụa là, tóc xõa tung, thản nhiên dang rộng hai chân đó, quả thật chẳng giống một hoa khôi chút nào.
Khắp toát o/án khí nặng nề, hệt như một nữ q/uỷ c/hết ba ngày.
Miệng còn ngừng lẩm bẩm những lời như "Làm hoa khôi mà nhiệm vụ vẫn xong", "Nếu còn xong thì mua luôn cả cái thanh lâu để tú bà cho ".
Ta đ/ấm b/óp vai cho , tranh thủ đảo mắt quan sát xung quanh.
Cố gắng duy trì chút tinh thần nghề nghiệp của một đả thủ. editor: bemeobosua. Vạn nhất kẻ nào đó phát hiện là nam nhi mà mách với tú bà, nhất định bảo vệ Chiêu Nguyệt cô nương... , Chiêu Nguyệt an !
Người tập trung thì dễ gây chuyện, cẩn thận nên tay quá nặng, đó khẽ r/ên một tiếng.
Ta run rẩy rụt tay giấu lưng: "Không, của ..."
Chiêu Nguyệt đầu , nụ toát s/át khí: "Sưng ."
"Hả?"
Chiêu Nguyệt ngh/iến răng nghi/ến lợi : "Ta , vai sưng đấy."
"Chắc... ..." Ta khan hai tiếng, chẳng chút tự tin nào.
Chiêu Nguyệt sai, vai quả nhiên sưng tím.
Ta tú bà m/ắng một trận, nhận nhiệm vụ mới - gác cổng.
"Ta hiểu , tất những vị khách háo sắc thèm vẻ của ngài! Ngài cứ yên tâm dưỡng thương, Giang Lý dù ch/ết, nhả/y từ lầ/u xuống cũng tuyệt đối cho phép những tên gi/an th/ương bụng phệ, trong chẳng gì ngoài tiền tài bước qua cánh cửa !"
"... Ta yêu cầu ngươi thế ."
"Thôi , ngủ một lát, đừng cho bất cứ ai ." Chiêu Nguyệt bôi thuốc, lật xuống.
Ta gật đầu thật mạnh, dùng cả chắn kín khe cửa.
Một lát , chằm chằm ổ khóa, suy tư.
Cái khóa vẻ chắc chắn cho lắm.
Lại một lát nữa, đặt tay lên ổ khóa.
Còn kịp xem xét cho rõ ràng, một lực mạnh mẽ ập tới, kịp phòng , đẩy bật một bên.
"Chiêu Nguyệt tỷ tỷ, thương ở ? Có nặng lắm !"
Cánh cửa bật , "ầm" một tiếng, một nữa đ/ập đầu .
Ta lồm cồm bò dậy, cô nương xông , Chiêu Nguyệt giường chỉ ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy hoang mang, bắt đầu âm thầm tính toán tiền công nửa ngày của một đả thủ Chiêu Dao lâu, và khả năng chạy trốn.