Trời lạnh giá, ông liền cảm lạnh, sốt cao suốt đêm, thể xuống giường.
Hành động của Thẩm Thư thể là nhanh chóng.
"Ra đòn mạnh tác dụng, đánh cột gỗ, đau cũng chỉ là bản . Ra đòn chính xác, mới thể một đòn trúng đích, c.h.ế.t cũng mất nửa cái mạng."
Thẩm Thư đốt thư :
"Ngoại tổ phụ cuối cùng cũng điều tra rõ chân tướng năm đó. Kẻ dựa vợ mà leo lên cao, giẫm đạp lên m.á.u thịt của nhà vợ để leo lên, kẻ vô liêm sỉ như , đáng đời liệt giường, sống bằng chết."
"Chỉ là, đáng tiếc cho mẫu ."
Thẩm phu nhân là đích nữ Thôi gia nâng niu trong lòng bàn tay, vốn dĩ hề liên quan gì đến Thẩm gia hàn môn.
vì một vô tình rơi xuống nước, phụ Thẩm Thư cứu giúp.
Nhà giàu gia thế, thêm ơn cứu mạng, liền thúc đẩy hai thành một đoạn giai thoại.
chung quy, tình cảm giả dối trong kế hoạch, đều là vì danh lợi, từng thật tâm.
Thẩm Thượng thư bạch nguyệt quang của riêng , chính là mẫu của Thẩm Ngọc Dung.
Thẩm Ngọc Dung thậm chí còn một trai, lớn hơn Thẩm Thư hai tuổi.
Hiện tại, chính là tâm phúc của Phó Cẩn Hành.
Kiếp Thôi gia và Tạ tộc diệt môn, công lao lớn.
"Mẫu coi nàng như con ruột, nâng niu trong lòng bàn tay nuôi dưỡng hơn mười năm, , nuôi nấng một con rắn độc."
"Nếu Thôi ma ma sờ thấy cốt nhục trong bụng nàng , thì mẫu vẫn tin."
"Bây giờ, bà chính chồng và đứa con gái do chính tay nuôi dưỡng phản bội, chắc hẳn đau lòng."
Một ngày tốt lành
Nữ nhân sống đời thật khó khăn, khó khăn ở chỗ luôn xem trọng tình cảm.
Bức tường cao thể vượt qua, miệng lưỡi thế tục thoát khỏi, chỉ chút tình cảm nhỏ nhoi , mới thể an ủi bản trong cuộc sống ngày qua ngày nhàm chán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-quy-phi-cung-trong-sinh/chuong-11.html.]
Đáng tiếc, lòng dễ đổi, tình cảm khó bền lâu như đá vàng.
"Đau lòng là điều khó tránh khỏi, nhưng dù cũng đau bằng cảnh vạn kiếp bất phục của kiếp ."
Kiếp Thôi gia vì kế hoạch của Thẩm gia mà tống giam, vì gỡ tội cho Thẩm phu nhân, đoạn tuyệt quan hệ với bà .
Thôi gia diệt môn, Thẩm phu nhân thể vui sống một ? Hôm đó bà liền treo cổ tự tử ở hậu viện.
Thẩm Thư trút hết thù hận lên đầu , Thẩm Ngọc Dung, kẻ độc ác , từng g.i.ế.c c.h.ế.t Thẩm phu nhân.
Cây đàn tỳ bà mà Phó Cẩn Hành ban thưởng cho Thẩm Thư, chính là từ xương đùi của Thẩm phu nhân.
"Đàn tỳ bà? Phó Cẩn Hành thích đánh trống, tặng một cái trống mỹ nhân."
ngờ, món quà của Thẩm Thư còn kịp tặng, thì tai họa ập đến.
Thẩm Thư đau bụng dữ dội khi một tiểu Đáp ứng đến thăm.
Mặc dù Thái y và bà đỡ sớm chuẩn sẵn sàng, nhưng vẫn bó tay hết cách.
Còn vị tiểu Đáp ứng , khi trở về cung để thư tuyệt mệnh mắng chửi Quý phi, gieo xuống giếng cạn, một gánh chịu hết thảy.
Không còn cách nào khác, liền nghĩ đến viên thuốc trường sinh bất lão trong Minh Phi cung.
Ta một Minh Phi cung, bí mật bàn bạc một nén nhang, mang theo viên thuốc trường sinh bất lão trở về.
Tuy là cửu tử nhất sinh, nhưng con của Thẩm Thư cuối cùng cũng bình an chào đời.
Trong mắt Phó Cẩn Hành, ngoài kinh ngạc thì còn thất vọng.
Ta và Thẩm Thư đều thấy vẻ mặt thất vọng của :
"Bệ hạ thích đứa nhỏ ? Hay là, thần là trong lòng Bệ hạ, nên đứa nhỏ mà thần liều mạng sinh , Bệ hạ cũng quan tâm?"
Phó Cẩn Hành như d.a.o đ.â.m tim.
Đứa nhỏ trong bụng Thẩm Ngọc Dung, đích xuất, cũng trưởng tử, cuối cùng ngay cả danh phận cũng , biến mất trong đau đớn.