Ta Và Phu Quân Là Hai Kẻ Tâm Cơ Xứng Đôi Vừa Lứa - Phần 1

Cập nhật lúc: 2025-12-27 01:53:47
Lượt xem: 93

1.

Ta bọn cướp lôi kéo, trong lúc vùng vẫy rách cả quần áo, đám nam nhân xô ngã xuống đất.

Chu Nhược cuộn trong lòng Mạnh Thanh Chu, thương hại mở lời: "Nếu ba ngày ai chuộc nàng, các ngươi động phòng với nàng cũng muộn."

Ta chà đạp, trong mắt nàng gọi là động phòng.

Mạnh Thanh Chu lạnh lùng đưa tay che mắt Chu Nhược. Hắn sẽ mang trăm lượng vàng đến đổi , tên đầu lĩnh thổ phỉ thấy lời, tạm tha cho . Không ngờ, cái mạng rẻ rúng của , đáng giá đến thế.

Khi cưới Mạnh Thanh Chu, chỉ là một thầy đồ nghèo bán chữ. Đến ngày Chu Nhược đến đón, mới , phận thật của là Thế t.ử Quốc công phủ.

Xe ngựa sang trọng dừng ở đầu con hẻm chật hẹp, Mạnh Thanh Chu một bộ cẩm y. Hắn mặt , rõ ràng chẳng đổi, nhưng như thứ đều khác.

Ánh mắt Chu Nhược một khắc cũng rời khỏi , đỡ nàng lên xe, cũng chui trong.

Ta càng xe cùng đ.á.n.h xe, phấn son mặt còn kịp lau sạch, luống cuống như một kẻ ngốc thừa thãi.

2.

Ta treo tháp cao trong trại thổ phỉ, cái nắng thiêu đốt, đến ngày thứ ba, thần trí còn tỉnh táo. Cổ họng khô đau, lẽ giọng hát coi như hỏng.

Chợt nhớ Chu Nhược từng : "Biểu ca quả sai, nàng hát , đem nàng theo đường thật giải buồn giải chán."

Lúc đó nên hiểu, dù bái thiên địa thì chứ, trong mắt Mạnh Thanh Chu, từ đầu đến cuối chỉ là một món đồ chơi. Chỉ Chu Nhược mới xứng đặt tận đáy lòng.

Ta nghĩ, đợi Mạnh Thanh Chu mang tiền đến, sẽ về quê, cứ lên chốn phú quý của . Trăm lượng vàng, mua một đoạn nghĩa tuyệt tình.

Đáng tiếc, lừa . Ngày thứ ba hẹn, Mạnh Thanh Chu, đến.

3.

Gặp Mạnh Thanh Chu là hai năm . Khi Phương Tất Hồi cứu thánh giá, từ con cháu tội thần lột xác thành hồng nhân mặt Thánh thượng.

Sau khi Nam tuần về kinh, phong Điện tiền Chỉ huy sứ, ban cho ở Khảm Vinh phủ, trong lúc nhất thời danh tiếng khôn lường.

Khảm Vinh phủ vườn mai nhất kinh thành, nhân dịp mùa đông qua, mời quý nhân đến thưởng mai, tiện thể kết giao.

Ta đang ở Tứ ty Lục cục định đoạt trình tự yến tiệc, đầu thấy Mạnh Thanh Chu lưng, chằm chằm . Cuộc gặp so với dự tính của , thời gian đến sớm hơn một chút.

Ánh mắt u ám, như móc một lỗ thủng . thất thố cũng chỉ trong chớp mắt, khoảnh khắc tiếp theo, khôi phục như thường, quân t.ử đoan chính, thong dong thản nhiên.

Ta tập trung, ánh mắt bình tĩnh lướt qua , dừng gương mặt Chu Nhược.

Nàng thấy như thấy ma, sợ đến mức hoa dung thất sắc.

Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!

Thật là to chuyện. Mạnh Thanh Chu vì một thứ hàng như thế mà vứt bỏ ? Ánh mắt thật là tệ vô cùng. Hắn sẽ hối hận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-phu-quan-la-hai-ke-tam-co-xung-doi-vua-lua/phan-1.html.]

Khi ngang qua , đột nhiên túm lấy cánh tay .

Ta đau đến mức kêu lên: "Công t.ử?"

Vẻ mặt khó đoán, một lúc lâu , chắc chắn gọi : "Loan Loan."

Ta ghét hai chữ .

"... Công t.ử nhận nhầm ."

Ta mỉm nhíu mày, giật tay thoát khỏi tay , chỉnh tóc mai, ngẩng cằm kiêu ngạo : "Ta là thê t.ử của tân nhiệm Điện tiền Chỉ huy sứ Phương Tất Hồi, xin công t.ử tự trọng."

Đồng t.ử Mạnh Thanh Chu co , nhất định tin, Loan Loan phận thấp hèn, thể cưới .

4.

Phương Tất Hồi bận đến nửa đêm mới về phủ.

Thấy gục bàn ngủ gật, bế ngang lên giường, kéo tấm sa mỏng vai nhẹ: "Khuya khoắt thế thả dáng cho ai xem, sợ lạnh ."

Thật sự cố tình chọc , chỉ là ở quen căn nhà tranh gió lùa, nơi địa long đốt đến nóng ruột.

Ta mềm mại vòng lấy cổ , nửa tỉnh nửa mê lầm bầm: "Nói bậy, đừng oan uổng ."

Miệng thì , nhưng tay sờ đến eo . Hắn nắm lấy bàn tay , chai sần trong lòng bàn tay đau ngứa.

Hắn lấy trán chạm trán , trêu đùa: "Hay là sốt? Đời còn lúc nàng chủ động khiêu khích nữa."

Ở cùng Phương Tất Hồi, thường là đòi hỏi vô độ, ít khi chủ động. Ta sợ nếu quá chủ động, sẽ nghĩ bản tính dâm đãng, nữ t.ử . hiện giờ nổi danh bên ngoài, chỉ riêng hôm nay dạo bên ngoài một vòng, nữ nhi gia thì thầm tên , đến mức tai sắp chai sạn.

Ta sợ, sợ vì nữ nhi nhà quyền quý nào đó mà bỏ rơi .

Ta đoán xét nhân phẩm của như , trong lòng Phương Tất Hồi vui. Để trừng phạt, hành hạ cả đêm, đến gần sáng mới cho dựa ngủ .

Mơ mơ màng màng, thấy nhẹ giọng mắng :

"Móc cả gan ruột cho nàng , mở miệng chọc tức , đúng là tiểu nha đầu vô ơn trái tim."

5.

Ngày yến tiệc, cùng Phương Tất Hồi chào hỏi . Ánh mắt Mạnh Thanh Chu đặt , đau hận, như thể ngày đó chính vứt bỏ .

Ta cố ý dựng một sân khấu trong vườn mai, đài diễn "Nợ Uyên Ương", đài ngâm nga theo. Mạnh Thanh Chu gần, nhất định thấy.

Hắn cụp mắt lời nào, Chu Nhược gợi chuyện mấy đều ánh mắt dọa lùi.

Thực sự phiền, dậy rời chỗ, .

Sắc mặt Chu Nhược vui vẻ gì, nhân cơ hội , lên tiếng khó : "Giọng ngâm của phu nhân thật , chẳng từng học hát ?"

Loading...