Ta nghe lời phụ thân nói thì bỗng nghĩ đến một khả năng. Kiếp trước, đê đập khởi công vào cuối năm nhưng đầu năm thứ hai, phụ thân đã gặp chuyện.
Chẳng lẽ khi đó phụ thân cũng viết thư về Kinh, sau đó bị Vương Nghiêu phát hiện liền hãm hại phụ thân để diệt khẩu? Nếu đúng vậy thì mọi nghi vấn đều được giải thích rõ ràng.
"Không thể được." Ta đỡ ông ngồi xuống rồi khẽ nói: "Chưa nói đến việc tấu chương này sau khi vào Kinh có ai chịu quản hay không mà quan trọng nhất là tấu chương rất có thể không vào được Kinh."
"Phụ thân, con nhớ sinh thần Thánh thượng là vào tháng bảy phải không?"
Phụ thân gật đầu: "Ừm, mùng hai tháng bảy."
Lòng ta khẽ động rồi thì thầm với phụ thân vài câu. Phụ thân nghe xong lại xua tay: "Kẻ sĩ dùng loại tà môn ngoại đạo này, chẳng phải sẽ bị người đời chê cười sao."
"Vậy thế này đi, ta sẽ phái người bí mật vào kinh một chuyến rồi đưa tấu chương đến tay Trần Các lão."
"Vậy người định cho ai đi?" Ta hỏi ông.
"Để đường ca của con đi. Tuy năng lực y bình thường nhưng là người lanh lợi nên chuyện đưa thư này thì không thành vấn đề."
Ta sững sờ. Người đầu tiên phụ thân nghĩ đến để đưa thư lại là đường ca.
Kiếp trước, sau khi phụ thân qua đời, đường ca vẫn luôn không xuất hiện và mãi đến một năm trước khi ta c.h.ế.t thì mới biết được từ miệng Hàn Chu là đường ca đã phát tài, hơn mười năm trước đã giàu nứt đố đổ vách.
Ta khi đó còn mừng thay cho y. Giờ nghĩ lại mới thấy cả nhà đường ca nghèo như vậy, làm sao có vốn để buôn bán, làm sao để phát tài chứ?
Tối đó, phụ thân gọi đường ca đến rồi trịnh trọng giao phong thư cho y, bảo y đưa đến Kinh thành, tự tay giao cho Trần Các lão.
Đường ca liên tục cam đoan, nói nhất định sẽ làm xong.
---------------
Đường ca giấu thư trong người, vừa ra khỏi nha môn đã bị Mã sư gia gọi lại.
Hai người quen biết, trò chuyện vài câu rồi cùng đi Hạnh Hoa Lâu.
Đợi đến đêm khuya, sau khi đường ca say khướt rời đi thì Mã sư gia lập tức đến Tri phủ nha môn.
Ngày hôm sau, đường ca bị gọi đến Tri phủ nha môn. Khi đi ra thì mặt mày vô cùng hớn hở rồi đi đến tiền trang.
Ta đứng bên ngoài nên không nhìn rõ y lấy bao nhiêu ngân phiếu nhưng nhìn biểu cảm thì rõ ràng là không ít.
Phụ thân tức đến đau quặn tim. Thuộc hạ và người thân mà ông cho là đáng tin cậy, lại cấu kết với nhau rồi bán đứng ông sau lưng.
"Tất cả đều thông suốt rồi, đường ca kiếp trước nhờ bán phong thư mà người đưa cho Trần Các lão để phát tài."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-phu-quan-cung-nhau-song-lai/chuong-8.html.]
Phụ thân cũng vẫn còn sợ hãi, nói: "May mà con bảo ta đừng nhắc chuyện đê đập trong thư."
Ta an ủi phụ thân, ít nhất cha con chúng ta không công cốc, đồng thời cũng đã giải đáp được nghi hoặc của ta ở kiếp trước.
"Vậy thì vẫn cứ theo cách của con đi, tuy tà môn ngoại đạo nhưng có ích."
Phụ thân không cãi lại được ta vì lúc này cũng không có cách nào tốt hơn.
Cuối tháng sáu, khi Thanh Lan Giang vớt nước bùn thì dưới đáy sông đã vớt được một khối bia đá. Trên bia đá có khắc một hàng cổ văn: Đái Lệ Hà Sơn, Vạn Thế Vô Cương.*
Khối bia đá này vừa xuất hiện, cả Tế Đông phủ đều sôi sục. Tế Đông Bố Chính Sứ và Vương Nghiêu vốn không muốn làm rùm beng nhưng tin tức quả thực không thể che giấu được, đành phải cho người đưa bia đá về Kinh thành rồi dâng lên Thánh thượng để chúc thọ.
Thánh thượng đại hỉ, đại xá thiên hạ.
Sau chuyện này, thư từ qua lại giữa Vương Nghiêu và Kinh thành càng thêm thường xuyên.
Cách vài ngày, phụ thân đi kiểm tra đê sông thì thấy những gỗ mục và đá vụn được vận chuyển đến trước kia đều đã bị đổi đi.
"Hiện giờ vật liệu đá tuy vẫn không đồng đều nhưng so với trước kia thì đã tốt hơn nhiều rồi."
Vương Nghiêu sợ rồi.
Hiện tại trong Thanh Lan Giang đã vớt được bia đá mang ý nghĩa cát tường, Thánh thượng càng thêm quan tâm đến chuyện đê đập. Nếu sau này đê đập xảy ra chuyện thì dù ông ta có c.h.ế.t hóa thành xương trắng thì Thánh thượng cũng sẽ không bỏ qua hậu thế của ông ta.
Tiền có thể tham ô nhưng không được động chạm đến vận đen của triều đình.
Phụ thân thở phào nhẹ nhõm, buổi tối vui vẻ mở một vò rượu.
Giữa tháng bảy, Du Song Song và Du Lộc lại đến. Phụ thân hỏi họ có phải muốn về nhà rồi không thì Du Lộc cười nói: "Đúng vậy, cữu cữu ta sinh thần nên phải về chúc thọ."
"Các ngươi về thì nên nói với ta một tiếng, để ta chuẩn bị ít quà cho các ngươi." Phụ thân nói.
"Vài ngày nữa khi về lại mang cũng vậy thôi ạ." Du Lộc cười nói: "Thúc phụ, ta nghe nói trong Thanh Lan Giang đã vớt được bia đá phải không?"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Phụ thân gật đầu rồi đứng dậy đóng cửa lại, nói nhỏ với y: “Giữa thúc cháu chúng ta, ta cũng không gạt ngươi làm gì, bia đá là ý của Đậu Yến đấy."
Du Lộc và Du Song Song kinh ngạc nhìn ta.
"Thúc phụ, người đây là cố ý chúc thọ Thánh thượng ư? Nhưng công lao đâu có rơi vào người người đâu."
"Công lao không quan trọng." Phụ thân xua tay rồi cười mãn nguyện: "Đê đập có thể xây tốt để bách tính không phải chịu khổ, đó mới là điều quan trọng nhất."
Trong phòng nhất thời im lặng, Du Song Song và Du Lộc nhìn nhau một cái rồi cùng nhìn về phía cha con chúng ta.