Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Và Phu Quân Cùng Nhau Sống Lại - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-06-24 02:58:07
Lượt xem: 257

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến tiệm may sẵn, chủ tiệm nhìn thấy Du Song Song thì ngây người: "Vị tiểu thư này vóc dáng cao thật."

 

"Cao một chút mới đẹp." Ta cười nói: "Có cỡ nào cho nàng ấy mặc vừa không?"

 

Chủ tiệm nói không có nên chỉ có thể may đo theo người: "Nhưng mà rất nhanh thôi, ngày kia là có thể lấy được."

 

"Cũng được." Ta chọn một tấm vải màu vàng nhạt rồi ướm lên người nàng ấy: "Đẹp đó, rất tươi tắn."

 

Du Song Song đỏ mặt: "Màu tím là được rồi."

 

"Màu tím trông già dặn lắm." Ta bảo nàng ấy đừng nhúc nhích: "Ta đo kích cỡ cho muội."

 

Du Song Song đứng thẳng đơ, ta thấy dáng vẻ này của nàng ấy vô cùng thú vị thì không kìm được mà bật cười rồi véo má nàng ấy: "Đều là nữ nhi cả, muội mắc cỡ cái gì chứ."

 

Mặt nàng ấy càng đỏ hơn rồi quay mặt đi nhìn sang chỗ khác.

 

"Vết sẹo trên cổ muội có từ bao giờ vậy? Sao không bôi chút thuốc mỡ vào?"

 

Là nữ nhi mà trên cổ có sẹo chắc chắn sẽ rất buồn.

 

"Lúc nhỏ không để tâm." Nàng ấy lạnh nhạt nói: "Chỉ là một vết sẹo mà thôi."

 

Ta thở dài một hơi: "Muội và ta đều không có mẫu thân, rốt cuộc vẫn khác với người khác."

 

"Sau này có chuyện gì thì nói với tỷ tỷ nhé, được không?"

 

Nàng ấy rũ mắt nhìn ta mà không nói gì.

 

Ta chọn thêm cho Du Song Song hai đôi giày, trả tiền xong thì dẫn nàng ấy đi sang tiệm bên cạnh mua phấn son.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

 

"Đừng nhúc nhích." Ta lấy một chút son môi: "Ta thoa giúp muội."

 

Sau khi nàng ấy thoa son môi thì bớt đi hai phần anh khí mà thêm vài phần đáng yêu, khiến ta rất hài lòng rồi véo má nàng ấy: "Rất đẹp."

 

Nàng ấy muốn tránh né nhưng không thoát được.

 

Hai chúng ta đi ra thì gặp phải Du Lộc. Ta gọi: "Du đại ca, ta và Song Song đi Hạnh Hoa Lâu, huynh có muốn đi cùng không?"

 

Du Lộc đang trợn tròn mắt đánh giá Du Song Song, như thể nhìn thấy thứ gì đó kinh khủng lắm rồi bật cười thành tiếng, "Gia, người..."

 

Hắn ta nói một hồi rồi lại nói: "Cũng... Cũng không tệ."

 

Du Song Song nắm c.h.ặ.t t.a.y rồi lạnh lùng nói: "Ca, huynh rảnh rỗi lắm sao?"

 

"À, ta còn có việc, ta bận lắm. Ta đi trước đây." Du Lộc vén vạt áo rồi chuồn thẳng.

 

Du Song Song nghiến răng.

 

"Là hắn ta không biết thưởng thức, muội rất xinh đẹp." Ta cười tủm tỉm xoa đầu nàng ấy: "Ngoan."

 

Sắc mặt Du Song Song cứng đờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-phu-quan-cung-nhau-song-lai/chuong-5.html.]

------------------------

 

Phụ thân và Du Lộc rất bận, gần như chỉ khi ăn bữa tối mới có thể gặp được bọn họ.

 

Không biết vì sao, Du Song Song cũng bận rộn không kém.

 

Cách một ngày, Vương Tri phủ gửi thiệp mời đến, hôn kỳ của thiên kim Vương Thiến Thư và Hàn Chu được định vào ngày 20 tháng 5.

 

Ta nhìn thiệp mời màu đỏ thẫm thì luôn cảm thấy mình đã quên mất chuyện gì đó.

 

"Đang nghĩ gì vậy?" Du Song Song vừa trở về từ bên ngoài nên mặt hơi đỏ ửng lên. Ta nhìn nàng ấy mà trong lòng khẽ động nên bật người ngồi dậy.

 

Nàng ấy ngẩn người: "Sao vậy?"

 

"Ta đã quên mất Mạnh Tĩnh Xu!"

 

Mạnh Tĩnh Xu là tỷ muội ta quen khi theo Hàn Chu đến huyện Liên Hồ nhậm chức vào năm thứ tư sau khi chúng ta thành thân. Nàng ấy là thê tử của Huyện lệnh Lai Dương Triệu Minh lúc bấy giờ.

 

Triệu Minh bề ngoài đoan chính nhưng lại vô cùng giả dối âm u.

 

Mạnh Tĩnh Xu xinh đẹp, tính tình hiền lành nên sau khi gả cho Triệu Minh thì bị hắn ta xem như lễ vật để hối lộ quan trên.

 

Nhờ vậy mà hắn ta một đường thăng quan, công danh thuận lợi. Khi ta chết, hắn ta đã vào Hộ Bộ và trở thành kinh quan tứ phẩm, tiền đồ vô lượng.

 

Thế nhưng Mạnh Tĩnh Xu lại c.h.ế.t vào năm hai mươi hai tuổi đẹp nhất của đời mình, không con cái mà bệnh tật đầy mình.

 

Lúc nàng ấy hấp hối ta đến tiễn nàng ấy lần cuối, nàng ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y ta rồi đau khổ gọi ta là tỷ tỷ.

 

Nàng ấy nói: "Tỷ tỷ, muội thật sự hối hận vì đã gả cho hắn. Nếu có kiếp sau thì muội sẽ đi làm ni cô, cũng tuyệt đối không bao giờ gặp lại hắn ta nữa."

 

Nàng ấy c.h.ế.t trong vòng tay ta, còn Triệu Minh từ đầu đến cuối chưa từng lộ mặt.

 

Ta quyết định lập tức đi Thái Bình.

 

Kiếp trước Mạnh Tĩnh Xu thành thân vào tháng sáu năm Hòa An thứ bảy nhưng cụ thể là ngày nào thì ta không biết.

 

"Ba trăm dặm thì tỷ phải ngồi xe ngựa đi mất bảy ngày đấy." Du Song Song cản không được ta: "Ta cưỡi ngựa đưa tỷ đi nhé."

 

Ta kinh ngạc nhìn nàng ấy khí phách ngời ngời trên lưng ngựa: "Muội lại biết cưỡi ngựa sao?"

 

"Không có gì khó cả, lên đi." Nàng ấy kéo ta ngồi trước người nàng ấy: "Ngồi vững vào."

 

Nàng ấy thúc ngựa vung roi, ta sợ đến nỗi nắm chặt cánh tay nàng ấy, đến lúc này ta mới phát hiện cánh tay nàng ấy rất có lực thì không khỏi đoán rằng nàng ấy có phải đã luyện võ hay không.

 

Ta sống hai kiếp nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cưỡi ngựa. Trước đây ra ngoài không đi kiệu thì đi xe ngựa nhưng không ngờ cái cảm giác được phi nhanh trên bốn bề trống trải đón gió thế này, lại tuyệt diệu đến vậy.

 

"Song Song, đợi khi về muội dạy ta cưỡi ngựa nhé."

 

"Được." Nàng ấy ho khan một tiếng rồi trầm thấp nói: "Tỷ tỷ ngồi dịch về phía trước một chút, đừng tựa vào ta quá sát."

 

Ta vội vàng nhích qua một chút thì nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm của nàng ấy.

 

Tính tình nàng ấy thật thú vị, ta chưa từng thấy nữ tử nào như nàng ấy, vừa ngây thơ hồn nhiên lại vừa phóng khoáng tự tại.

Loading...