Ta Và Phu Quân Cùng Nhau Sống Lại - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-06-24 04:35:22
Lượt xem: 218
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Du Song Song ho khan một tiếng: "Trước tiên cứ tìm bạc đã, giám công đã ở huyện Lam Hồ thì chắc chắn cũng sẽ có hành động."
Ta gật đầu.
Hôm đó, ta tìm đến tri kỉ của phụ thân ở tiêu cục rồi nhờ ông ấy phái người lén lút tìm kiếm.
Du Lộc cũng vận dụng các mối quan hệ để tìm kiếm số bạc này.
"Từ khi bạc vào kho đến lúc mất tích, tổng cộng là năm ngày." Ta nói với Du Song Song: "Chúng ta đã hỏi qua hai cổng thành, hai ngày mười ba và mười bốn tháng Tám, cửa Bắc thành có nhiều xe cộ ra vào hơn cả."
Trên đường chúng ta đến Bắc thành thì thấy có rất nhiều vết bánh xe, có cái sâu có cái nông.
"Khu vực này đã được tìm kiếm hết rồi, không phát hiện gì."
Bên ngoài cửa Bắc thành đều là đất bằng, dọc đường có ba thôn làng, đi thêm mười dặm nữa là Thanh Lan Giang.
Ta rối bời đứng bên đường, cố gắng nhớ lại đủ mọi chi tiết của kiếp trước.
Nhưng rất tiếc, chẳng thu được gì.
Tất cả mọi chuyện đều không giống với kiếp trước nữa rồi.
"Song Song.” Ta nhìn Du Song Song rồi hỏi: "Nếu muội có nhiều tiền như vậy, nơi cất giấu tốt nhất là ở đâu?"
Bọn chúng không thể vận chuyển xa được vì nhiều bạc như vậy, đi càng xa càng dễ bị lộ.
Cho nên thời gian trộm cắp và tẩu tán càng ngắn càng an toàn.
Chúng ta nói xong thì ánh mắt cùng nhìn về phía Thanh Lan Giang ở đằng xa.
"Chuyện này cứ giao cho ta." Du Song Song khẽ nói.
Ngày hôm sau, ta nhận được thư của Hàn Chu.
---------------
Trong thư, Hàn Chu nói hắn có thể giúp phụ thân ta.
Hắn đã chào hỏi những người của Đô Sát Viện và bảo bọn họ đừng làm khó phụ thân ta.
Nhưng trong từng câu chữ của hắn lại không hề có chút thiện ý nào mà chỉ có vẻ đắc ý.
Cuối thư, hắn hững hờ nói đợi đến khi hắn đỗ cao thì có thể cho ta làm ngoại thất của hắn, chúng ta đã làm phu thê hai mươi năm rồi thì trên đời này, chúng ta là những người ăn ý nhất của nhau.
Ta cất kỹ lá thư của hắn để đợi đến khi gặp mặt ở Kinh thành, ta sẽ tặng cho Vương Thiến Thư làm quà gặp mặt.
"Tiểu thư." Mã sư gia vội vàng đi vào: "Tại hạ đã dò hỏi được giám công rồi."
Ta lặng lẽ nhìn Mã sư gia một cái, ông ta bị nhìn đến mất tự nhiên rồi hỏi ta: "Tiểu thư đây là... Có chuyện gì muốn sai bảo tại hạ sao?"
"Không có. Ngươi dò hỏi được giám công ở đâu rồi?"
"Ở Thanh Viên phía Tây Bắc thành." Mã sư gia nói: "Tại hạ đi cùng tiểu thư một chuyến nhé?"
Thanh Viên là vườn mẫu đơn của nhà phú hộ giàu nhất thành, không mở cửa cho người ngoài mà người bình thường cũng không vào được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-phu-quan-cung-nhau-song-lai/chuong-10.html.]
"Được, ta đi xem thử."
Ta biết Mã sư gia muốn làm gì. Ông ta muốn lợi dụng ta đi thăm dò xem người đang ở trong Thanh Viên có phải thật sự là giám công không.
Hiện giờ không ai thích hợp để thăm dò hơn ta.
Nhưng ta phải đi vì phụ thân ở trong lao thêm một ngày, là thêm một phần nguy hiểm.
Nhưng khi ta đến ngoài Thanh Viên, trong thành lại truyền đến tin tức chấn động rằng giám công của triều đình đã đến và đã vào phủ nha.
"Đến rồi sao?" Mã sư gia còn kích động hơn cả ta, lập tức gọi kiệu quay đầu về thành.
Sau khi vào thành, khắp thành đều đồn đại vị giám công đến có lai lịch hiển hách.
"Là Ninh Vương sao?" Giọng Mã sư gia bắt đầu run rẩy rồi xác nhận với sai dịch trước mặt ta: "Ngươi chắc chắn không nghe nhầm chứ?"
Sai dịch lắc đầu: "Là nghi thức Vương gia, sẽ không sai được."
Ta nghe nói là Ninh Vương thì có hơi mờ mịt.
Thánh thượng đương triều có bốn nhi tử, Thái tử bốn năm trước mưu nghịch bị giam cầm trong Tông Nhân Phủ.
Hiện giờ trong triều chỉ có Tấn Vương và Tề Vương ngang tài ngang sức, công khai đấu đá.
Hai vị Vương gia này đấu đá đã mười một năm, quan viên trong triều cũng đều âm thầm chia bè kết phái.
Kiếp trước, Hàn Chu là tay chân của Tấn Vương, vì Tấn Vương không chỉ có thế lực mẫu tộc hùng mạnh mà thế lực nhà mẹ đẻ của Tấn Vương phi cũng không thể xem thường.
So với đó thì Tề Vương yếu hơn một chút nhưng Tề Vương lại là con trai của sủng phi của Thánh thượng, lời nói bên gối của mẫu phi hắn ta có thể sánh với ngàn quân vạn mã trên triều đình.
Sau mười một năm đầy biến động, mẫu phi của Tề Vương đột nhiên bệnh mất, Tề Vương thiếu đi chỗ dựa nên nhanh chóng phân định thắng bại.
Năm Thiên Hòa thứ mười tám, Thánh thượng băng hà truyền ngôi cho Tấn Vương, còn Tề Vương tự sát.
Đối với những đại sự trong triều, ta phần lớn đều biết nhưng duy chỉ có Ninh Vương thì lại thấy xa lạ.
Kiếp trước, y qua đời rất sớm.
Cụ thể là năm nào?
Là năm Thiên Hòa thứ ba khi phụ thân nhậm chức Huyện lệnh Lam Hồ? Là năm Thiên Hòa thứ năm khi Thái hậu băng hà? Hay là năm Thiên Hòa thứ bảy khi ta và Hàn Chu quen biết?
Rốt cuộc là năm nào?
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Những chuyện kiếp trước vụt qua trong đầu ta rồi ta chợt nghĩ đến một chuyện.
Phụ thân mất vào tháng Hai năm Thiên Hòa thứ tám do tai nạn nhưng sau khi phủ nha báo cáo lên thì tiền an ủi của triều đình mãi ba tháng sau mới đến tay ta.
Đúng rồi! Là vì Ninh Vương ra ngoài bị người ta ám sát nên c.h.ế.t trên đường.
Quan viên cả triều đều bận rộn với chuyện này nên không có thời gian quản sống c.h.ế.t của một Huyện lệnh bé nhỏ.
Nhưng kiếp trước, Ninh Vương không đến huyện Lam Hồ làm giám công nên kiếp này, liệu y có c.h.ế.t không?
Ta chưa gặp Ninh Vương nhưng thủ đoạn của y lại như sấm rền gió cuốn.