4.
Binh lính đương nhiên nhận , nên chặn bên ngoài doanh trại.
Đang lúc khó xử, Thanh Lộ liếc mắt thấy Trúc Ngạn, thị vệ cận của Thiệu Bồi Khuynh.
Trúc Ngạn ngoài việc trung thành mù quáng với Thiệu Bồi Khuynh , thì thực chất nhân phẩm cũng khá , ít nhất đối với vị Tướng quân phu nhân danh nghĩa như thì vẫn cung kính.
Tối qua lén hỏi về những lá thư suốt ba năm qua, ấp úng rằng, Thiệu Bồi Khuynh đem đốt sạch cả .
Những lá thư đó tới một trăm thì cũng tám mươi bức, mà đem đốt sạch sành sanh.
Ta gật đầu, thế thì yên tâm ! Dược tính vốn thấm qua hương trầm và mực giấy thư, đốt càng , khói t.h.u.ố.c bay mũi, d.ư.ợ.c hiệu càng thấm sâu.
Trúc Ngạn tới, khoảnh khắc thấy , mặt xẹt qua một vẻ kinh ngạc. "Phu... phu nhân, tới đây?"
Ta chỉ chỉ hộp thức ăn. "Tướng quân dùng bữa sáng, ít bánh ngọt và một bát d.ư.ợ.c thiện dưỡng vị, đặc biệt mang tới cho ."
Trúc Ngạn vẻ mặt đầy khó xử. "Tướng quân hiện đang bàn bạc đại sự cùng Sở tướng quân, e là... thời gian gặp , là cứ giao cho thuộc hạ ."
Ta hiểu chuyện mà mỉm gật đầu, hiệu cho Thanh Lộ giao hộp thức ăn cho .
Nhiệm vụ thành, thẳng. Đã lâu ngoài, còn đang bận tâm đến Mãn Nguyệt Lâu hí kịch đây!
Chập tối, Thiệu Bồi Khuynh trở về liền xông thẳng tới phòng của .
Vừa mở miệng, lời lạnh lẽo như băng vụn. "Sau nếu việc gì quan trọng, đừng tùy tiện đến quân doanh tìm ."
Ta nhanh chậm đẩy chén tới mặt . "Là mẫu bảo , bà và phu quân thêm thời gian ở bên ."
Thiệu Bồi Khuynh nhíu mày. "Ba năm chẳng rõ ràng ?"
, ba năm , còn thích nữa, thích là Sở Vân Hoa.
"Ta và Vân Hoa là tình đầu ý hợp, ngay cả Thánh thượng cũng đồng ý cho cưới nàng bình thê.
Chỉ cần nàng rộng lượng một chút, đừng tìm nàng gây phiền phức, thì vị trí chính thất mãi mãi là của nàng."
Hắn cũng cuộc hôn nhân dễ gì mà hòa ly , chỉ vì đây là Thánh chỉ ban hôn, mà còn vì thể diện của cả hai đại gia tộc.
Ta khẽ mỉm dịu dàng với , gật đầu. "Ý của phu quân, hiểu rõ ."
Ta dậy, mang loại bánh ngọt mà ngày thường thích ăn nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-binh-the-cua-phu-quan-da-cung-hoi-cung-thuyen/4.html.]
"Phu quân những năm ở trong quân doanh, chắc hẳn cũng chẳng ăn món gì miệng.
Đây là bánh mai hoa chính tay , phu quân nếm thử xem hương vị còn giống như xưa ?"
Thiệu Bồi Khuynh chau mày, liếc một cái.
Từ lúc bước phòng, luôn giữ bộ mặt lạnh lùng, còn thì lúc nào cũng duy trì vẻ mặt nhu mì.
Có lẽ trong lòng nảy sinh chút áy náy, ngữ khí cũng dịu đôi chút:
"Những năm qua nàng quán xuyến việc nhà , mẫu cũng ngớt lời khen ngợi nàng, tự nhiên sẽ đối xử tệ với nàng.
Vân Hoa vốn quen sống trong quân ngũ, những việc chắc chắn thạo bằng nàng, quy củ trong phủ cứ giữ nguyên như cũ là ."
Nói xong, dậy bỏ ngay.
Ta đống bánh trái và nước bàn mà chẳng hề đụng đến một miếng, khẽ nở nụ nhạt.
Hiện tại căn bản tin tưởng , ước chừng đồ gửi đến quân doanh lúc trưa cũng chẳng ăn .
mà, ngu đến mức động tay chân đồ ăn thức uống cơ chứ!
Ta cầm một miếng bánh mai hoa lên, c.ắ.n một miếng nhỏ. Tay nghề bánh của là học từ mẫu .
Sau khi mẫu sinh , sức khỏe bà suy yếu hẳn, thể sinh thêm con thứ hai nữa. Thế là, phụ bắt đầu nạp .
Cũng từ lúc đó, bắt đầu nghiên cứu đủ loại thảo d.ư.ợ.c, chỉ mong thể chế loại t.h.u.ố.c giúp thể mẫu lên.
rốt cuộc chẳng thầy y, t.h.u.ố.c thì chế , ngược một đống thứ kỳ môn dị bảo loạn thất bát tao.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Có đôi khi những vị di nương bắt nạt , liền đem những thứ "đồ chơi" đó dùng lên bọn họ, thường xuyên quậy cho hậu viện gà bay ch.ó sủa.
Phụ luôn rằng, là mẫu dạy hư . Ta thừa nhận bản chẳng hạng lương thiện gì.
kẻ dạy hư , là mẫu . Mà chính là bọn họ!
Kể từ ngày đó, Thiệu Bồi Khuynh gần như ở lì trong quân doanh suốt nửa tháng.
Hết cùng Sở Vân Hoa cưỡi ngựa luyện kiếm, cùng nàng ngắm cảnh sương mù, xem mặt trời mọc.
Mẹ chồng sốt ruột cho cái vẻ " màng tranh sủng" của .
Ta thầm nghĩ: Điều bà thực sự nên sốt ruột e là còn ở phía cơ!