Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Từng Ước - Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2024-08-05 06:56:15
Lượt xem: 3,080

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1.

Sau khi c.h.ế.t lập tức biến mất.

Cũng là do bảo mẫu rải tro cốt của .

Ta biến thành một hồn ma lang thang trong kinh thành.

Tháng đầu tiên khi chết, nhà họ Tạ và nhà họ Vệ cạch mặt.

Vệ Tuân cùng phụ ngừng gây phiền phức cho nhà họ Tạ.

Phụ thể nhẫn nhịn nữa, nhưng cũng chỉ thể chống đỡ.

Mẫu cãi với ông ở nhà.

Bà trách ông rõ ràng Tạ Ân  chết, nhưng hề tiết lộ nửa lời.

Tháng thứ hai khi chết, Tạ Ân quỳ gối cửa Tướng phủ.

Không ai để ý đến nàng .

Ngay cả luôn yêu thương, che chở cho nàng sai mang một chậu nước lạnh đến dội từ đầu đến chân nàng .

Sau đó đuổi nàng .

Không lâu , mẫu dẫn Tạ Duẫn về phía Nam.

Hình như bà đang giận cá c.h.é.m thớt.

Đầu tiên là tìm ruột của Tạ Ân – nhũ mẫu năm đó.

Thế nhưng bà bệnh nặng qua đời từ lâu .

Sau đó bà tìm cha nuôi của .

"Duẫn nhi, bọn họ ngược đãi con bé!"

"Bọn họ ngược đãi Đường Đường của ! Ta giúp con bé trả thù!"

Cha nuôi vẫn cho rằng bà đến là để đưa bạc như .

Bọn họ nhiệt tình tiếp đón.

Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa

Ai ngờ vui mừng bao lâu tống đại lao.

Vị mẫu hiền lành, dịu dàng thể nghĩ cách khiến cho lóc cầu xin trong ngục.

Sau khi trở về phụ cũng bắt giam.

Tạ Duẫn tìm Vệ Tuân: "Ngươi cần gì dồn chỗ chết?!"

Vệ Tuân lạnh: "Lúc các ngươi lừa gạt ép cưới Tạ Ân thấy để đường lui cho ?"

Tạ Duẫn tức giận: "Nếu ngươi cưới ai thể ép ngươi?!"

"Đừng quên năm đó là ai… vì ở bên cạnh nàng mà ngay cả mạch của Đường Đường cũng thèm bắt!"

"Chỉ cần ngươi sớm hơn một chút… sớm hơn một chút phát hiện … nàng trúng độc…"

Gương mặt Vệ Tuân đột nhiên trắng bệch.

Phương thuốc bí truyền mà bọn họ tìm hiệu quả.

Đáng tiếc quá muộn.

Lúc bọn họ về chỉ còn một nấm mồ.

Vệ Tuân bắt đầu chìm trong men rượu.

Ngày nào cũng say khướt.

Tủ tranh chân dung Tạ Ân trong thư phòng biến thành tranh chân dung của .

Chàng còn gọi "Ân Ân" nữa mà là "Đường Đường".

Ta hiểu.

Có những sinh đểu cáng.

Thứ mới là nhất.

2.

Phụ cách chức, chuẩn cáo lão hồi hương.

Mẫu đổ bệnh.

Đêm nào cũng gặp ác mộng, đó sống .

Ta sống .

Vui vẻ hơn lúc còn sống nhiều.

Chỉ là còn ai bà quỳ lạy Phật đường, niệm kinh nữa.

Phụ bất đắc dĩ bèn để Tạ Duẫn quỳ.

Bảy ngày bảy đêm, ngừng nghỉ.

Đến ngày thứ ba phát hiện mẫu là giả vờ.

Hình như mẫu tìm niềm vui mới.

Bắt đầu tìm đủ cách để hành hạ Tạ Duẫn.

Tạ Duẫn cách nào, nhưng cũng thừa nhận tinh thần mẫu hình như chút vấn đề.

Có một ngày, mẫu đột nhiên hỏi Tạ Duẫn: "Con Đường Đường trúng độc từ ?"

Lúc những lời Tạ Duẫn ở phủ.

Hắn tự nhiên là .

"Lĩnh Thành, ba mươi hai lượng bạc, một đứa trẻ bảy tuổi."

Mẫu đột nhiên : "Duẫn nhi,  nhớ hình như Đường Đường từng nhắc đến Lĩnh Thành?"

.

Ta từng nhân lúc mẫu và Tạ Duẫn nhắc đến chuyện bà từng rắn cắn mà chủ động đề cập đến.

Ta : "Ta, con cũng từng ở Lĩnh Thành, con…"

Lời còn hết, Tạ Duẫn lạnh: "Chẳng lẽ giải độc cho nương năm đó chính là ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-tung-uoc/ngoai-truyen.html.]

Ta há hốc miệng, im bặt.

Sẽ ai tin tưởng.

Sau khi nhận nhiệm vụ công lược triệu chứng trúng độc cũng biến mất.

Hiển nhiên Tạ Duẫn cũng nghĩ đến chuyện , sắc mặt trắng bệch.

Mẫu đột nhiên rút cây trâm đầu , hung hăng đ.â.m về phía .

3.

Gương mặt tuấn tú của Tạ Duẫn hủy.

Phụ dẫn mẫu trở về quê.

Không lâu , Tạ Duẫn xin lệnh biên ải.

Trong kinh chỉ còn mỗi Vệ Tuân.

Một ngày nọ, lúc tan triều, gặp một nữ tử ôm chặt lấy chân , cầu xin.

Chàng chán ghét đá nàng .

Thế nhưng phát hiện nữ tử chính là con gái mà từng yêu thương tha thiết.

Chàng ngẩn một lúc lâu.

Sau đó xoay rời   ngoảnh .

Một tháng cũng biên ải.

Chàng và Tạ Duẫn trở mặt thành thù.

Hai còn giống như chỉ văn chức.

Mà là bắt đầu thực sự luyện tập binh mã, chinh chiến sa trường.

Tháng Chín, lão gia ở quê gửi thư lên.

Nửa đêm nhà cũ bốc cháy, một ai sống sót.

Cũng ai là do bất cẩn là cố ý.

Tạ Duẫn lớn một trận, đó đổ bệnh nặng.

Từ đó về như biến thành một khác.

Trên chiến trường thần cản g.i.ế.c thần, Phật cản g.i.ế.c Phật, lập ít chiến công.

Lần cuối cùng thấy bọn họ là chiến trường Vũ Thành.

Người Man xâm phạm biên giới, Vệ Tuân và Tạ Duẫn dẫn quân nghênh chiến.

Đang lúc giao chiến kịch liệt, Vệ Tuân phân tâm.

Giữa đám chiến mã một bé gái đang hoảng sợ lóc.

Cái đèn lồng thỏ trong tay nó lắc lư khiến hoa cả mắt.

"Đường Đường!" Tạ Duẫn quát lớn.

Gần như cùng lúc đó một cây giáo dài đ.â.m thẳng vai .

Vệ Tuân lộn xuống ngựa, che chở cho đứa trẻ đang cầm đèn lồng thỏ.

Phía một con chiến mã phát điên, đang giơ cao vó.

Ngay lúc thấy một giọng :

【 Đường Đường! 】

【 Sao chạy đến đây? Ta tìm con… lâu! 】

Ta đầu , thấy một luồng sáng trắng.

Ta quen nó nhưng nhớ giọng của nó.

Là hệ thống của .

"Ngươi... ngươi c.h.ế.t ?"

【 Chết gì mà chết? Xui xẻo! 】

【 Ta c.h.ế.t lúc nào? 】

"Tiểu Cửu…"

【 Ai… Ai cho là Tiểu Cửu? Ta chỉ là bảo nó ở bên cạnh một thời gian thôi! 】

" mà…"

【 Ta… Ta… Ta kiếm điểm tích lũy! 】

【 Cuối cùng cũng đủ ! Đi thôi, đưa ! 】

Ta đầu .

Cũng kết cục cuối cùng của Vệ Tuân và Tạ Duẫn sẽ như thế nào.

Chỉ là nước mắt ngừng rơi xuống.

Ngay đó, "bốp" – một tiếng, đánh , "oa" một tiếng lớn.

Mọi thứ xung quanh đều trở nên mơ hồ.

Một mặc trang phục kỳ quái gần : "Là em gái! Là em gái kìa! Mau đến đây, con sắp trai !"

"Em gái, em gái." Một đứa bé ôm chặt lấy , hôn chụt một cái.

Nước miếng dính đầy mặt .

"Tiểu Cửu, mày xem, em gái kìa."

Giọng non nớt ôm đến mặt một con mèo.

"Mèo, mèo."

Hình như đứa bé dạy , "Tiểu Cửu, Tiểu Cửu."

Con mèo tiến lên hai bước.

Cả nó trắng muốt, đôi mắt màu xanh biếc.

Nó cọ cọ mặt : "Meo~"

Loading...