5
Trên đường , và Thời Gia cãi ngừng.
Chẳng mấy chốc đến điện Thần Tài. Thần Tài đang trò chuyện vui vẻ với một lão giả mặc trường bào màu trắng bạc.
Thời Gia kéo , cung kính hành lễ với vị lão giả đó.
"Thuần Trúc Thượng Tiên."
Lão giả gọi là Thuần Trúc Tiên Nhân liếc Thời Gia, trong mắt còn vẻ thiện như khi chuyện với Thần Tài.
"Thời Gia , tiền hương khói tháng của ngươi kém Thần Tài hơn mười đấy."
Thời Gia gượng: "Chẳng vì ít cầu duyên hơn ..."
Thuần Trúc lắc đầu đồng tình, "Vậy ngươi cũng nghĩ cách chứ, cứ thế , trời sẽ thu hồi một miếu, thể lãng phí tài nguyên vô ích, ngươi đúng ?"
Thời Gia gượng gạo, gật đầu .
Thuần Trúc gật đầu hài lòng, ánh mắt vô tình lướt qua đang mặc quần áo rách rưới bên cạnh, đáy mắt lóe lên vài tia chế nhạo.
"Vị tiên hữu là?"
"Ta là Tru."
Ta học theo Thời Gia, chắp tay hành lễ với Thuần Trúc.
Thuần Trúc cau mày, dùng tay vuốt râu, "Chưa nhiều, là thuộc hạ của thượng thần nào?"
"Vẫn lên Bảng Phong Thần."
"Ồ, thì là một dã thần."
Thời Gia vội xen , "Thượng tiên, vị Tru g.i.ế.c tên hôn quân của Đại Chu, công lao nhỏ."
Thần Tài bên cạnh cũng gật đầu đồng tình, còn nhiệt tình.
Thuần Trúc ngắt lời hai họ, thẳng , "Một dã thần như ngươi bản lĩnh cũng lớn đấy, ngay cả Thần Tài cũng giúp. Nói , việc gì cầu ."
"Ta lên Bảng Phong Thần."
"Phụt..."
Thuần Trúc , bật . Ông cũng cảm thấy chút thất lễ, bèn dùng tay áo che , một lúc mới nín .
"Một dã thần mà ảo tưởng dựa chút công lao đó để lên Bảng Phong Thần ?"
Thần Tài định lên tiếng cho , nhưng Thuần Trúc ngăn . Ánh mắt ông khinh miệt , "Về tu luyện thêm vài trăm năm nữa ."
Ánh mắt đó khiến khá bực , mà chịu cái khí ?
Có lẽ cảm thấy chút vui, Thời Gia lén kéo tay áo , hiệu đừng manh động. Sau đó nàng tươi chắp tay với Thuần Trúc, "Thượng tiên, xin chiếu cố, chuyện đều dễ ."
"Dễ ?"
Thuần Trúc nhướn mày.
"Cái ? Thế nào?"
Thời Gia đưa tay huơ huơ mắt Thuần Trúc, Thuần Trúc như hiểu điều gì, đến nếp nhăn mặt càng sâu thêm.
Ta luôn cảm thấy hai họ chuyện ẩn ý.
"Vốn tiền lệ thêm tên danh sách, hiếm khi cả Thần Tài và Thần Nhân Duyên đều giúp ngươi. Chắc hẳn ngươi đúng là một mầm non, sẽ cân nhắc kỹ."
Khi Thuần Trúc , còn vẻ kiêu ngạo và chế giễu ban đầu, ông xua tay với Thời Gia và Thần Tài, lúc còn vỗ vai , vẻ coi trọng .
"Tru! Thành công một nửa !"
Thời Gia phấn khích vòng quanh mấy vòng, Thần Tài cũng ôm thỏi vàng bên cạnh phụ họa.
Ta ngây đó, Thuần Trúc mới là dã thần, Thời Gia vài câu đổi giọng khen trẻ tuổi tài cao?
"Thời Gia, Thuần Trúc là?"
"Ta việc trướng ông ."
"Ngươi và ông quan hệ thiết?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-than-tai-xuat-2-ke-noi-loan/chuong-2.html.]
"Coi như là , hương khói cống nạp cho ông mỗi năm là nhiều nhất."
"Không ngươi ngươi ở chống lưng ?"
Thời Gia chống cằm, vẻ mặt chân thành , " , ông cao hơn mười mấy cấp lận."
......
6
Thời Gia về miếu Nhân Duyên bận rộn ngừng, nàng lấy một cái bọc nhỏ từ án thờ, thấy quen mắt.
"Ngươi định vác cái bọc nhỏ trốn ?"
"Nói bậy!"
Thời Gia cẩn thận ôm cái bọc lòng vỗ vỗ, bĩu môi bất mãn .
Cái bọc chút bụi nào, ngược còn thấy tiếng kim loại va chạm lanh lảnh.
"Tru, đây xem, đây là của riêng của , bây giờ đều cho ngươi hết."
Ta chút hiểu, "Cho ? Cho gì?"
Thời Gia dúi cả cái bọc lòng , vẻ mặt nỡ.
"Ngươi vẫn còn quá trẻ, hiểu những mánh khóe trong . Những thứ , đều là để lót đường cho ngươi đấy!"
Thấy vẫn còn vẻ mặt nghi hoặc, Thời Gia thẳng, "Thuần Trúc nhượng bộ, ngươi thành công một nửa , mong đồng nghiệp với ngươi."
Ta xem như hiểu, Thời Gia định dùng những thứ để hối lộ Thuần Trúc.
"Thật là thế thái suy đồi, cái Bảng Phong Thần bây giờ đưa tiền là lên ? Vậy những nỗ lực đây của tính là gì!"
"Tính là ngươi xui xẻo!"
Thời Gia chọc chọc , chỉ cái bọc nhỏ trong lòng .
"Chỉ hỏi ngươi lên !"
"Lên!"
7
Ta sa ngã.
Thời Gia kiểm kê vàng bạc nàng tích góp , lắc đầu, phịch xuống đất một cách thiếu trang nghiêm.
"Còn xa mới đủ..."
"Ngươi với Thuần Trúc là bao nhiêu?"
Thời Gia gì, chỉ giơ năm ngón tay huơ huơ mắt .
Ta hiểu ý, đoán: "Năm trăm?"
Thấy Thời Gia mặt mày khổ sở, dè dặt tăng thêm.
"Năm nghìn?"
"Vẫn đúng, lẽ là năm vạn! Ta cho ngươi Thời Gia, tuy ngươi vì , nhưng tình hình của chúng thế nào ngươi cũng , năm vạn thực sự nhiều."
Thời Gia thở dài, vẻ như ngươi chẳng gì về tình hình trời.
"Là năm trăm vạn đó! Tru!"
Ta như sét đánh.
Năm trăm vạn...
Đột nhiên cảm thấy cái Bảng Phong Thần cũng nhất thiết lên...
Có lẽ cảm thấy khí chút vi diệu, Thời Gia cẩn thận lên tiếng: "Trước đây tiểu tín đồ của ngươi còn nợ năm mươi ngôi miếu ? Hay là bảo nàng quy tiền mặt , tính như chắc cũng chênh lệch bao nhiêu."
Ta liếc nàng một cái, "Nàng khoác lác đấy, ngươi còn tin thật ."
Thời Gia thực sự câu của đả kích nhẹ.
Vốn dĩ nàng chỉ nghĩ Quý Lan Từ nhất thời quên, khi cho sự thật, nàng xổm sang một bên vẽ vòng tròn.
Vẫn còn quá trẻ...