Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TÀ THẦN TÁI XUẤT 2: KẺ NỔI LOẠN - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-19 02:25:22
Lượt xem: 22

1.

Sau khi giúp Quý Lan Từ báo thù diệt môn, nàng kế thừa sự nghiệp của cha, mở tiền trang.

Công việc kinh doanh lớn, nhưng vẫn sống trong cảnh thiếu ăn thiếu mặc.

Bởi vì tiền nàng kiếm đều tiêu hết ...

"Ngươi thực sự cần như , bây giờ đủ tươm tất ."

"Đại nhân hiểu , mặc thế mới dáng chứ!"

Quý Lan Từ ngẩng đầu, mải mê vẽ gì đó một cuốn sổ.

Gần đây nàng mê mẩn truyện, rằng cho một bộ chiến giáp bằng vàng ròng nạm ngọc.

Được , , Quý Thần Tài gì cũng đúng.

2

Ta ở trong miếu buồn chán quá, bèn đến miếu Nhân Duyên tìm Thời Gia. Dạo việc ăn của nàng ế ẩm, phần lớn thời gian đều lêu lổng cùng .

Trong điện thờ rộng lớn ngửi thấy một chút mùi hương khói nào, Thời Gia đang lưng về phía , xổm bên án thờ gãi đầu.

"Nhìn mũ miện của , vàng nạm ngọc đấy."

Ta bắt chước dáng vẻ khoe áo hồng của Thời Gia năm xưa, xoay hai vòng. Ta mong đợi Thời Gia sẽ vẻ mặt ghen tị đến ê răng, nhưng nàng chẳng thèm liếc .

Chuyện !

"Thời Gia ngươi..."

Ta gần vỗ vai Thời Gia, thì thấy nàng đang đăm chiêu suy nghĩ một tờ giấy.

"Ta miếu Nhân Duyên hương khói thịnh, ngươi định tìm việc tay trái đấy chứ? Ngươi đang ? Truyện ?"

Thấy trêu chọc, nàng cũng giận, tiếp tục cắn bút với vẻ mặt sầu não.

Ta tò mò tờ giấy mặt Thời Gia, "Đây là cái gì?"

"Văn thư thuật chức..."

Văn thư thuật chức? Lần đầu đấy...

"Đó là thứ gì?"

Lời dứt, tiếng bút rơi xuống đất, Thời Gia gục đầu nức nở.

Nàng đau lòng, chút nỡ, bèn học theo trong truyện vỗ vỗ lưng, giọng điệu phần cứng nhắc.

"Ngươi đừng nữa, khó khăn gì cứ với , nhất định sẽ giúp."

Thời Gia lau nước mắt, lẩm bẩm: "Ngươi giúp cái gì? Ngươi còn văn thư thuật chức là gì..."

Nói , nàng mở tờ giấy chỉ vỏn vẹn vài chữ mắt .

"Ngươi xem, đây chính là cái giá trả của chúng khi lên Bảng Phong Thần! Mỗi tháng nộp hương khói đúng hạn thì thôi . Tháng tổng cộng mấy đến cầu duyên, mà còn bắt phân tích tình hình."

"Ta mà phân tích? Chẳng lẽ, chẳng lẽ đường kéo hỏi: ngươi một vụ ăn với , hời đấy!"

"Điên , đúng là điên thật !"

Ta một tay đè Thời Gia đang kích động xuống, tay lấy tờ giấy đó, "Ngươi đừng vội, câu !"

Thời Gia nửa tin nửa ngờ , thấy vẻ mặt nghiêm túc, bèn yên tâm giao văn thư cho , "Tru , ngươi ở đây thấy yên tâm hẳn."

"Ngươi , lúc nào cũng đáng tin cậy."

Ta liếc Thời Gia một cái cẩn thận xem xét tờ giấy khiến nàng đau đầu.

Thật lạ, mỗi chữ đều nhận , ghép với hiểu gì cả?

"Thời Gia... mục luận công tích nghĩa là gì?"

"À, cái là yêu cầu cống hiến gì cho cấp ."

Ta gật đầu, "Vậy thế nào?"

"Ừm... ."

Ta theo, một chữ "Không" thật to đó.

Thời Gia miệng ngân nga một khúc hát thành điệu, vui vẻ.

"Thế còn mục ? Nộp mấy đấu hương khói? Ta mấy đấu thì ?"

Thời Gia xoa cằm, suy nghĩ hồi lâu, cầm bút trong tay vẽ một dấu gạch chéo thật to lên đó.

Ta ngạc nhiên nàng, "Một đồng cũng ?"

Dù miếu Nhân Duyên bằng miếu Thần Tài, nhưng cũng đến nỗi một xu nào chứ.

Thời Gia nhắm mắt, trả lời, xem như ngầm thừa nhận.

"Vậy còn cái ? Cái , và cả cái nữa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-than-tai-xuat-2-ke-noi-loan/chuong-1.html.]

Liên tiếp mấy mục, đều Thời Gia gạch chéo.

"Thời Gia, thành tích của ngươi kém như , mà lên Bảng Phong Thần?"

Lời dứt, tờ giấy trong tay Thời Gia giật lấy, nàng mắng vo tròn nhét tay áo, xua tay với : "Ngươi hiểu cái gì! Ngươi hiểu cái gì! Thôi ngươi , , để tự !"

Ta buồn Thời Gia khi , lấy tờ giấy nhàu nát từ trong tay áo , cẩn thận mở phẳng, bắt đầu cắn bút.

Xem đêm nay nàng ngủ .

3

Về đến miếu, trầm ngâm suy nghĩ.

Sau khi vài vòng trong điện, rút một xấp giấy từ chân tượng thần, đó là giấy Quý Lan Từ dùng để kê chân tượng.

Lúc tạc tượng vàng, thợ tính toán kỹ lượng vật liệu, khiến chân tượng thiếu một mảng, vẫn kịp chỉnh .

Ta bắt chước Thời Gia văn thư, chẳng mấy chốc kín cả một trang giấy.

Mực còn khô, cầm lên, hài lòng thổi thổi.

Nhìn xem công tích nặng trĩu ! Ai văn thư khó, văn thư chẳng khó chút nào!

Phải mang cho Thời Gia xem mới .

Ta nghĩ , chân bước qua ngưỡng cửa đại điện, bỗng nhớ điều gì, rụt về. Nhìn tờ giấy trong tay, chút do dự đốt nó thành tro.

Khoan , tại ? Bảng Phong Thần tên .

4

Sáng hôm , đang ngủ say thì một tiếng sấm nổ vang bên tai.

"Tru! Tru!"

Cái mồm loa Thời Gia , phá giấc ngủ của khác.

"Tuy chúng là bạn, nhưng vẫn đánh ngươi."

Thời Gia lách , khéo léo tránh tay đang chộp về phía cổ nàng, giải thích.

"Tính ngươi nóng nảy quá! Ta đến tìm ngươi chuyện động trời!"

Ta tay ngừng, "Miếu của ngươi đánh ?"

Thời Gia chép miệng: "Nói gì thế! Là chuyện quan trọng thật, sẽ hối hận!"

"Nói!"

"Tru, đây."

Thời Gia bí bí ẩn ẩn kéo sang một bên.

Ta nghi hoặc Thời Gia, trong hồ lô của nàng bán thuốc gì.

"Ta hỏi ngươi, ngươi còn lên Bảng Phong Thần ?"

"Đương nhiên! Ngươi còn lên , tại ?"

Thời Gia để ý đến lời chế nhạo của , nàng ngoắc tay hiệu cho gần hơn.

"Lén cho ngươi , chống lưng..."

Ta kinh hãi!

Trên là ý gì?

Thời Gia giỏi thật, bình thường hề nhận . Mới mấy trăm tuổi mà giấu chuyện giỏi thế?

Mắt Thời Gia chút đắc ý, "Ta đưa ngươi gặp, lúc ông đang ở trong điện của Thần Tài."

"Vậy còn chờ gì nữa? Chúng ngay."

"Ấy , ngươi vội cái gì!"

Thời Gia kéo , nàng từ xuống lắc đầu.

"Ngươi thế , mặc đồ quá chói mắt, bộ khác."

Thấy Thời Gia vẻ nghiêm trọng, nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn cởi bỏ hết trang sức châu báu, lấy bộ quần áo cũ rách từ ngăn bí mật án thờ .

Giữ vững phẩm chất "giàu sang thể d â m", những thứ đó vẫn vứt .

Làm thần cũng thể quên gốc.

"Lát nữa gặp, ông hỏi gì ngươi cứ trả lời nấy. Yên tâm, chuyện và Thần Tài lo liệu."

Vị Thời Gia đúng là bằng hữu !

"Ta cảm ơn ngươi thế nào đây! Thôi thì, dập đầu một cái cho ngươi nhé?"

"Ấy, đừng mà! Ngươi thật sự cảm ơn thì cứ nhắc chuyện năm mươi ngôi miếu với Quý “Thần Tài” là ."

Thời Gia vẻ mặt đầy hy vọng.

"Thôi dập đầu một cái ..."

Loading...