24.
Bởi vì mới đường mệt nhọc, bữa tiệc kết thúc nhanh.
Ta từ nơi đến cực tây.
Trở chỗ ở, liền ngủ.
Sáng hôm , một tin tức, Tống Chiêu Nghi phong hàn, lâm bệnh.
Hoàng thượng hạ lệnh, ngoại trừ Hoàng hậu và Quý phi, các phi tần còn chép kinh cầu phúc cho Tống Chiêu Nghi. Đưa qua lúc chạng vạng tối.
Không chỉ như thế, còn gọi tất cả thái y theo tới chỗ ở của Tống Chiêu Nghi.
Ta mới chuẩn dạo hành cung, nhận nhiệm vụ như , thiếu chút nữa thở nỗi.
Có trời mới , từ nhỏ đến lớn, sợ nhất chính là chép sách. Khi còn bé nghịch ngợm, thích sách, thường chạy ngoài. Mỗi gây họa, bên ngoài tới cửa cáo trạng, phụ đều vô cùng tức giận, phạt chép sách ở từ đường. Không chép xong thì ngoài.
Mỗi , đều là tỷ tỷ bắt chước chữ của , hỗ trợ chép.
hiện giờ, căn bản ai thể trông cậy ai.
Nghĩ tới đây, dám trì hoãn, vội vàng sai chuẩn bút và nghiên mực, bắt đầu chép kinh thư.
Ta chép suốt một ngày, ngay cả bữa trưa cũng chỉ tùy tiện ăn vài miếng. Mệt đến nỗi ngay cả tay cũng sắp nhấc lên nổi, mới xem như chép xong kinh thư .
Không dám trì hoãn, vội vàng đưa mấy thứ cho cung nữ đang chờ bên ngoài, bảo nàng đưa qua.
qua gần nửa canh giờ, cung nữ vội vàng chạy về, vẻ mặt kinh hoàng: “Nương nương!”
Ta ngẩng đầu: “Sao ?”
“Bệ hạ , nương nương chép kinh thư đủ tận tâm, bảo nương nương qua đó giải thích.”
Ta:?
Như còn đủ tận tâm!
“Chỉ thôi ?”
Chẳng lẽ thật sự là bởi vì chữ của quá kém cỏi, hợp với tất cả phi tần?
mà, xem Thịnh Nguyên Đế quả thật cực kỳ yêu Tống Chiêu Nghi, ngay cả loại chuyện cũng tính toán chi li.
Theo , cầu nguyện chỉ tác dụng khi sự chân thành. Hắn là Hoàng thượng, ngay cả cái cũng nghĩ mãi mà rõ ?
Nàng do dự : “Nô tỳ cũng .”
Ta thở dài, bực bội.
“Lát nữa sẽ qua.”
“Bệ hạ ngay lập tức, ngay bây giờ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-so-chet/16.html.]
25.
Lúc đến, sắc trời tối.
Suốt dọc đường vẫn lo lắng, nhưng khi thấy mấy phi tần ở ngoài cung, thực sự cảm thấy nhẹ nhõm.
Ta đếm thì thấy ba hoặc bốn . Hẳn là đều là tới giải thích.
Các nàng bao lâu liền , ước chừng cũng chỉ hai câu .
Ta hỏi thứ hai : “Bệ hạ hỏi ngươi cái gì?”
Phương Quý Nhân bốn phía, lặng lẽ với : “Ta cảm thấy chút khó hiểu, khi , bệ hạ chỉ một trang trong đó, hỏi lúc chữ tay run lên .”
Ta kêu một tiếng: “Vậy ngươi run ?”
Phương Quý Nhân chút ngượng ngùng: “Quả thật run, nhưng cũng chỉ một chút, cũng vì bệ hạ .”
Ta cảm thấy phiền muộn. Chết tiệt. Ta run tay từ đầu đến cuối.
Không lâu , đến lượt .
Lúc điện, trong tay Hoàng thượng đang cầm xấp kinh thư chép.
Hắn thấy , đặt xấp giấy lên bàn, ngón tay nhẹ nhàng gõ. đề cập đến chuyện kinh thư, mà thở dài, hỏi: “Ở đây thế nào?”
Ta giật . Ta về phía , hồi lâu trả lời.
Hoàng thượng cũng giận, mà là tự mở miệng : “Trẫm nhớ rõ nàng , nàng sợ nóng.”
Ta mím môi, đột nhiên gì. Trước khi tiến , nghĩ tới trăm ngàn cách cầu xin tha thứ và cách nhận sai. nghĩ tới, sẽ với những lời .
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ta há miệng, đang chuyện, bên ngoài truyền đến giọng Quý phi. Sắc mặt Hoàng thượng trong nháy mắt âm trầm xuống, với : “Nàng về .”
Ta do dự, ngoài.
Lúc cùng Quý phi lướt qua , nàng , sắc mặt khó coi đến dọa .
Ta trở về nơi ở, ánh trăng ngoài cửa sổ, chẳng vì , luôn luôn một cảm giác giỗng bão sắp tới. Hành cung vẻ hề đơn giản.
mà tóm , những ngày đó, vẫn khá dễ chịu.
Chớp mắt một tháng trôi qua.
Ta hầu như từng gặp Hoàng thượng, cũng ai cố ý đến gây phiền toái cho . Có lẽ còn cách nào khác, xa quá mà.
Ta tính toán thời gian, Tô Uyển Nguyệt mang thai hơn bảy tháng. Có lẽ sắp lâm bồn. Xem , nàng giữ cái thai .
Nhớ tới nàng, cũng rõ đáy lòng rốt cuộc là cảm giác gì. Nàng từng giúp nhiều. Vị trí của nàng cao hơn , nhưng bao giờ ỷ những thứ vênh mặt hất hàm sai khiến , bạc đãi . Chỉ cần đồ ăn ngon thú vị, nàng luôn là nghĩ đến đầu tiên. Nàng với thứ. Nàng mấy trưởng trong nhà nàng đều vô dụng, phụ nàng thường xuyên thở dài, lo lắng kế tục.
Nàng , Thịnh Nguyên Đế là nam tử tuấn mỹ nhất nàng từng gặp, trai và quyến rũ đến nỗi nàng cho mê mẩn ngay từ cái đầu tiên.
Nàng còn , nàng hy vọng nhiều lắm, một tháng thị tẩm một cũng đủ , chỉ cần còn thể thấy .
những thứ , khi nàng sủng ái, đều đổi.