Hoàng thượng một cái, trong ánh mắt hàm chứa chút trêu tức, nhưng là đối với , mà là đối với Tống Chiêu Nghi: “Thế nào? Đây là ghen ?”
Tống Chiêu Nghi uyển chuyển: “Bệ hạ gì , chẳng qua là thần cảm khái vài câu mà thôi.”
Nụ của Hoàng thượng dần dần biến mất, về phía : “Sao chạy loạn lên thế? Tiệc sắp bắt đầu, còn mau trở về.”
Ở ánh mắt như của , trong nháy mắt cảm thấy phơi bày chỗ nào che giấu.
Ta chợt nhận đánh giá quá cao bản . Ta từ nhỏ sinh xinh , nên vẫn ỷ nhan sắc của . Vào cung, thấy nhiều mỹ nhân, nhưng cũng cảm thấy là xuất sắc.
Bởi , những ngày đó, Hoàng thượng ưu ái một chút, còn đang nghĩ, tranh sủng cũng gì khó, cho thêm một ít thời gian, chen lấn vị trí với Quý phi trong lòng , cũng thể.
Vì thế, diễn kịch, thăm dò Trần Đức Toàn, thăm dò Hoàng thượng, hiểu vị trí của trong lòng . Ngay cả ở Phương Phỉ các, cũng bao giờ cảm thấy sốt ruột.
bây giờ, thể tự an ủi như .
Trong lòng bỗng nhiên chua xót, nhanh chóng hành lễ, Hoàng thượng nữa: “Vâng.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
23.
Trăng nhô lên cao, ca múa mừng cảnh thái bình.
Ta ở ghế, thưởng thức ca múa ở giữa đại điện. Có lẽ kỹ thuật múa quá uyển chuyển, làn điệu quá bi thương, hiểu buồn.
Thật thì nên như . Ước nguyện ban đầu của , vốn chỉ là còn sống mà thôi. Lúc đầu, cũng yêu cầu xa vời gì với đế vương. những thứ , từ khi tranh sủng, theo bản năng lấy lòng , dường như âm thầm đổi.
Đặc biệt là chúng trải qua một thời gian như .
Mỗi đêm ăn mặc thật xinh , cầm đèn ngoài điện chờ . Hắn giải quyết chuyện triều chính xong, liền về phía Phương Phỉ các, thấy , liền thể khống chế mà rộ lên. Rồi nắm tay điện.
Chỉ trong nửa tháng, Phương Phi các sự đổi diện. Mỗi rời , đưa thêm một ít đồ vật đến.
Hắn thậm chí còn với : “Nam Chi, sinh cho trẫm một đứa con, nuôi gối nàng, trẫm nhất định thương nó yêu nó, tất cả đều cho nó.”
Nếu những lời khác thấy, khó để tưởng tượng sẽ nhấc lên gợn sóng như thế nào. điều đó một cách tự nhiên. Như thể đó thực sự là suy nghĩ thầm kín nhất trong lòng . Cũng thời điểm đó, hiểu thế nào là ỷ sủng sinh hư.
Chỉ là, so với Quý phi, Tô Uyển Nguyệt, thậm chí là Tống Chiêu Nghi hiện giờ, ân sủng của , tất cả đều là riêng tư.
Toàn bộ hậu cung, ngoại trừ bên cạnh , căn bản bao nhiêu và một đoạn quá khứ như . Ở trong mắt , chỉ là Khương Tài Nhân thị tẩm quá ba . Ta bao giờ một nửa sự ưu ái của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-so-chet/15.html.]
“Khương Tài Nhân!”
“Tài Nhân.”
Khi đang xuất thần, phi tần bên cạnh vội gọi vài tiếng.
“Quý phi nương nương gọi ngươi.”
Ta phục hồi tinh thần , lúc mới thấy, tất cả đang .
Ta vội vàng dậy, hướng về phía hành lễ.
Quý phi kiên nhẫn mở miệng: “Nghe ngươi múa giỏi?”
“Chỉ là múa thôi.”
Quý phi cũng những lời , nàng khoát tay: “Múa , để bổn cung xem.”
Lời của nàng đến đây, cách nào từ chối, đành theo cung nữ xuống vũ y.
Lúc rời khỏi đại điện, chẳng tại , luôn cảm thấy ánh mắt vẫn dừng ở t khiến chút tự nhiên.
Điệu múa của , là học với tỷ tỷ.
Dáng của mềm mại như nàng, phong cách cũng giống nàng.
Ta suy nghĩ một lát, múa một khúc kiếm vũ.
Ta thấy phục trang đẽ, trang điểm xinh khắp điện, cả nhiều khuôn mặt thanh tú. Biểu cảm của họ khác , giống như lúc Triệu Tiệp Dư múa năm đó.
múa xong, Hoàng thượng gì, chỉ thật sâu, đó nghiêng mắt, hỏi Tống Chiêu Nghi bên cạnh: “Ái phi thấy thích ?”
Tống Chiêu Nghi , liên tục gật đầu.
Quý phi bên , thiếu chút nữa đổi sắc mặt mặt . Rõ ràng là nàng lệnh cho múa, kết quả là, Hoàng thượng hỏi Tống Chiêu Nghi thích .
Nhìn nàng như , đáy lòng dâng lên chút vui sướng. Hoàng thượng và Quý phi, tất nhiên là nảy sinh hiềm khích. Nếu , với tình yêu của Hoàng thượng đối với Quý phi, tuyệt đối sẽ để cho nàng mất mặt như .
điểm vui sướng cũng kéo dài bao lâu. Ý của Hoàng thượng là múa, chính là vì Tống Chiêu Nghi . Nàng là sủng phi, là diễn viên. Thật sự là thú vị.