Bà các hoàng tử công chúa của tiên đế kết cục , ba công chúa đều c.h.ế.t thảm tay Hiền Vương.
Lúc Tiêu Thần đời, bà cũng hạ một lời tiên đoán:
“Tiêu Thần , tất sẽ khắc , tuyệt hậu, trở thành thiên sát cô tinh.”
Thái hậu từng dùng tiên đoán để giúp Thái Thượng Hoàng lập quốc, vì thế ai nấy đều tin lời bà.
Huống hồ, bài học đau lòng của Hiền Vương, ai cũng đang chờ lời tiên đoán về Tiêu Thần ứng nghiệm.
Thái hậu hạ lệnh: “Người , kéo đôi gian phu d.â.m phụ ngoài xử tử!”
“Trẫm còn , ai dám động?”
Một câu của Tiêu Thần khiến thị vệ chốn ngự tiền dừng tay.
“Hoàng thượng, chẳng lẽ định trái ý ai gia?”
“Ta dám. tổ mẫu, một việc đều hiểu sai.”
Tiêu Thần bước đến mặt , tự tay đỡ dậy, nắm lấy tay của , ngang nhiên tuyên bố:
“Người tư thông với Lục Tụng Nguyệt trong chùa Tử Ninh hôm đó, chính là trẫm!”
16
Thái Hoàng Thái Hậu suýt nữa rơi cả chuỗi Phật châu tay, kinh hoàng hỏi:
“Con gì!?”
Ta cũng giật : “Bệ hạ?”
Ngài dám kiêng dè gì mà thừa nhận !?
Tiêu Thần vẫn nắm tay đưa lên mặt , còn mang theo chút khoe khoang:
“Hôm đó trẫm hạ dược, tính mạng nguy kịch, là Tụng Nguyệt tiểu thư dũng cảm xả cứu giá. Trẫm lúc thần trí mê loạn, hành động thất lễ, gây nhiều động tĩnh, ngờ một hòa thượng hết.”
Hòa thượng Thủ Không trợn tròn mắt.
Tiêu Thần tiếp lời:
“Mùi trầm trong thiền phòng là hương trẫm thường dùng, ngọc bội kỳ lân cũng là đồ trẫm mang theo bên , thất lạc nhiều ngày. Không ngờ món đồ trở thành công cụ để các ngươi vu khống khác.”
“Sao thể như !?”
“Sao , tổ mẫu cảm thấy bất ngờ ?”
Tiêu Thần cố ý về phía Lục Tụng Ngọc, vẻ mặt nàng đầy kinh ngạc.
“Ngươi cũng thấy bất ngờ lắm nhỉ? Kẻ mà ngươi ngày hôm nay sức truy tìm, gian phu đó chính là trẫm.”
“Đứa con hoang mà ngươi luôn miệng chửi là hoàng tử của trẫm.”
“Lục Tụng Nguyệt hề thất , cũng mang hoang thai, vì từ đầu đến cuối, cùng nàng kết hợp chính là trẫm!”
“…Hoàng… hoàng thượng?”
Lục Tụng Ngọc mặt mũi đờ đẫn, lập tức quỳ xuống sửa miệng:
O Mai d.a.o Muoi
“Không … thần nữ dám… thần nữ dám…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-mang-hoang-thai-di-tuyen-tu-qdik/9.html.]
“Không dám cái gì?”
Giọng nàng run rẩy:
“Thần nữ dám hoàng thượng là gian phu.”
“Đã gian phu, đại tỷ ngươi tự nhiên vô tội. Ngươi nhận ?”
“Nhận… nhận, thần nữ nhận tội!”
Tiêu Thần dùng đầu ngọc bội nâng cằm Lục Tụng Ngọc lên, giọng dịu dàng nhưng khiến lạnh sống lưng:
“Ngươi còn tội nào nữa ?”
Lục Tụng Ngọc sợ đến trắng bệch môi, cắn răng hỏi: “Còn… còn tội gì?”
“Trò mạo danh công cứu giá, tội khi quân còn nhận đấy.”
17
Khuôn mặt Lục Tụng Ngọc tràn ngập tuyệt vọng, gắng gượng phản bác:
“Hóa cứu mạng hoàng thượng là tỷ tỷ … thần nữ … thần nữ cố ý mạo nhận!”
“Là do hoàng thượng suốt hai tháng qua luôn ban thưởng cho thần nữ, thần nữ mới hiểu nhầm lòng ngài, nên mới nhận nhầm công lao đó thôi!”
“Hơn nữa, dù cho cứu hoàng thượng là tỷ tỷ thì chứ!”
Lục Tụng Ngọc đưa tay lau nước mắt ở khóe mắt, oán trách chỉ :
“Nàng chẳng qua chỉ đúng lúc mặt ở thiền phòng hôm đó, nếu hôm đó là ở đó thì cứu giá chính là ! Nàng chỉ gặp may là do nịnh bợ mà thôi! Cái gọi là công cứu giá , nàng gì đáng kể? Nếu là , thể hơn nàng nhiều!”
Lục Tụng Ngọc điên cuồng đổ cho .
“Ồn ào quá.”
Tiêu Thần lạnh nhạt :
“Nàng ầm ĩ bên tai trẫm cả một ngày , , cắt lưỡi nàng .”
18
Ta giật , vội vàng :
"Hoàng thượng, giữ cái lưỡi của nàng vẫn còn dùng ."
Khi sang , nét ngang ngược gương mặt của Tiêu Thần dịu , đưa tay vuốt ve má :
"Được, theo nàng ."
Lúc , mới nhận ai mới thật sự là sủng phi trong lòng tân đế.
Những kẻ nãy giờ sai phe liền quỳ rạp đất, run rẩy.
Thái hoàng thái hậu nổi trận lôi đình:
"Hoàng đế, con điên ! Ngươi dám chuyện bất trung bất hiếu như thế ngay trong chùa, trong lễ an hồn của tiên đế và tiên hậu!"
"Bất trung bất hiếu ư?"