Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

TA LÀ TÂM MA CỦA ĐẠI SƯ HUYNH - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-15 17:15:57
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , liếc thấy Đại sư đang lặng lẽ ở phía xa.

Mắt sáng lên, gặp sư tôn, thì đây hẳn là Đại sư phiên bản bình thường . Mà Đại sư công chính nhất. Thế nên, vẫy tay gọi : “Đại sư , đây luyện tay với !”

Đôi mắt thanh lãnh của sư khẽ rũ xuống, nhưng nửa ngày hình vẫn nhúc nhích.

“Sư ?”

Thấy Đại sư đáp , Tam sư liền : “Tiểu sư , vẫn nên là Tam sư đây.”

Người việc chẳng hề võ đức, lời dứt, quyền phong vung tới mặt , hiểm hóc lắm mới tránh .

Huynh cho chút cơ hội thở nào, lập tức đòn nặng.

Cá Chép Bay Trên Trời Cao

Đây luyện cùng, rõ ràng là lấy mạng .

Nhìn thấy nắm đ.ấ.m sắp rơi xuống mặt , Đại sư động .

Chỉ trong một cái chớp mắt, xuất hiện mặt , chỉ dùng một ngón tay, vững vàng chặn nắm đ.ấ.m của Tam sư .

Ta từ lưng Đại sư ló đầu , nhe răng với Tam sư : “Tam sư , vẻ gà mờ nha! Yếu thật đấy, chậc chậc chậc!”

Tam sư : “&*#%!!”

Ta: “Huynh nóng nóng !”

Tam sư tức đến run cả tay: “Đại sư , tránh , mau tránh !”

Đại sư động, nửa ngày mới : “Để luyện cùng với Kiều Kiều.”

Tam sư lầm bầm chửi bới lùi : “Huynh cứ chiều chuộng ! Tiểu sư như thế cũng đành , bây giờ ngay cả cũng như !”

Ta thấy nụ mặt Dung Phách bên cạnh Tam sư , khi câu đó, từ từ biến mất. kịp hỏi, thấy Đại sư .

Huynh vẫn vận bạch y, dáng cao ráo ngọc thụ lâm phong, thần thái đạm nhã, như tiên giáng trần.

Huynh , khẽ : “Kiều Kiều.”

Ta ngây ngốc hỏi: “Hửm?”

Kết quả ngay giây , tay.

Còn ác hơn cả Tam sư !

Lại còn lấy mỹ sắc để mê hoặc !

Suốt một buổi chiều, đánh cho bảy vía lên mây. Nhìn cũng thành hai cái bóng.

Tam sư ở một bên, miệng như ngoác đến mang tai.

8.

Nửa đêm, khi đang trị thương trong phòng, Dung Phách đến tìm .

Sắc mặt lắm, thậm chí còn vẻ âm u.

Nhìn những vết bầm tím , nghiêm túc : “Sư tỷ, sẽ bảo vệ tỷ, tỷ đừng cố gắng tu luyện nữa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-la-tam-ma-cua-dai-su-huynh/chuong-3.html.]

“Đệ cho tỷ uống tinh huyết của , cũng thể bảo đảm cho tỷ sống lâu.”

Ta nhíu mày: “Đệ lời giống như điên , nếu đồng ý thì cũng điên .”

Mái tóc màu trắng của ánh trăng rọi xuống, ngay cả sừng rồng trán cũng lấp lánh ánh sáng, dường như thật sự bối rối, nghiêng đầu : “Tại ? Sư tỷ cho rằng bảo vệ tỷ ?”

“Hay là sư tỷ tin sẽ luôn… bảo vệ tỷ?”

Ta cũng bối rối: “Không , mạnh lên tự nhiên thể tự bảo vệ , cần gì khác che chở?”

Có lẽ thấy thái độ của kiên quyết, Dung Phách đột nhiên dịu , xiêu vẹo ngả , nhẹ nhàng gọi: “Sư tỷ…”

“Đệ chỉ là tỷ vất vả như . Đệ thấy tỷ thương.”

Vẻ nũng của xuất hiện, liền thể lời tàn nhẫn nào. Chỉ đành thở dài, xoa xoa đầu .

Dung Phách thỏa mãn cọ cọ , đột nhiên mày mắt trở nên sắc bén. Ta đang định hỏi chuyện gì, thì thấy giọng Đại sư từ ngoài cửa: “Kiều Kiều.”

Hửm. Đại sư đến gì?

Chẳng lẽ ban ngày, còn đánh đủ?

Ta dậy định mở cửa, Dung Phách nhanh hơn một bước mà mở cửa phòng.

ở bên ngoài, thấy mở cửa là Dung Phách, sắc mặt khẽ sững .

Dung Phách như chẳng hề , giống như chủ nhà mà tủm tỉm: “Sư , chuyện gì ?”

Ta vội đẩy Dung Phách . Có lẽ là vì ban ngày đánh quá tàn bạo, lúc đối diện với sư , chút chột , ngay cả giọng gọi cũng đủ dũng khí: “Sư… sư .”

Ánh mắt sư rơi Dung Phách, rơi , nửa ngày mới : “Có chút chuyện về tu luyện với .”

Ta liền dùng ánh mắt hiệu cho Dung Phách mau rời . Dung Phách lập tức mặt .

Ta đá một cái: “Mau , đừng cản trở tu luyện!”

Dung Phách tủi , bước một bước đầu ba khỏi cửa phòng, còn ngoài cửa chằm chằm .

Ta dứt khoát đóng sầm cửa . Kết quả , thấy khóe môi sư mang theo một nụ nhàn nhạt.

Gặp ma gặp ma !

, rốt cuộc vấn đề ở ?

Huynh đừng nữa, sợ lắm!

9.

Khi vẫn còn đang lo lắng phỏng đoán ý đồ của sư , ngờ giây lấy Linh dược thông kinh mạch, cho rằng hôm nay để nhiều quyền kình trong cơ thể , cần dùng linh lực mà mài mòn , nếu sẽ bế tắc kinh mạch.

Ta thật đáng c.h.ế.t mà! Sư đối xử với như , thể tùy tiện suy đoán !

Ta ăn Linh dược sư cho, thuận theo sự chỉ dẫn của , từng chút từng chút một dẫn dắt linh lực mài mòn quyền kình, cho đến khi trời mờ sáng, cuối cùng cũng tiêu hóa hết những quyền kình đó.

Ta ngước mắt đang hộ pháp cho , thật lòng : “Đa tạ sư !”

: “Lát nữa hãy cảm ơn.”

Loading...