Ta Là Mỹ Nhân Đệ Nhất Kinh Thành - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:28:07
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
43
Ngũ hoàng tử từng theo đuổi một cô gái.
Cô gái ấy tên Tiểu Tuyết, xinh xắn động lòng người, đôi mắt trong veo, rất thích động vật nhỏ.
Mấy người chúng tôi cùng nhau bày mưu tính kế giúp hắn, tôi dùng hết sở học cả đời để vạch ra một kế hoạch hoàn hảo,vạn vô nhất thất để hắn phải làm theo, đừng để xảy ra sai sót.
Ngũ hoàng tử cao quý cầm “chiến lược” trên tay, tự tin đi tìm cô gái, vừa mở miệng đã nói câu “Tiểu Tuyết, hôm nay ta dẫn nàng đi mua cún con” thành “Cún con, hôm nay ta dẫn ngươi đi mua Tiểu Tuyết”.
Màn theo đuổi rầm rộ của Ngũ hoàng tử chưa kịp bắt đầu đã kết thúc.
44
Ngũ hoàng tử ôm đầu than khổ: “Tam ca đâu! Tam ca đâu rồi! Ta muốn cùng hắn… cuộn tròn!”
Tam công chúa nhìn ta với vẻ mặt khó tả: “Hai người đúng là khoai tây cười khoai tây, chẳng khác gì nhau cả.”
Ta:...
45
Ta kéo dài giọng, bắt đầu lật lại chuyện cũ: “Không biết là ai sống c.h.ế.t đòi quay lại với cái tên giống khỉ đột Siberia kia nhỉ? Là nàng đấy à, Trần Mân Côi?”
Tam công chúa: “...”
Tam công chúa: “Hắn ta không phải người yêu cũ.”
Ta: “?”
Ánh mắt Tam công chúa kiên định như sắp ra trận: “Đó là tiền án.”
46
Theo lời Tam công chúa, nàng thích đàn ông vạm vỡ, dáng người như vậy sẽ mang lại cho nàng cảm giác an toàn.
Từ nhỏ đến lớn, tiêu chuẩn chọn bạn đời của Tam công chúa luôn là cao to vạm vỡ, chúng ta đều không để ý, chỉ nghĩ nàng nói đùa.
Cho đến một ngày, Tam công chúa dẫn người yêu đến ra mắt chúng ta, cả đám im phăng phắc.
Trước đó, mấy vị hoàng tử còn phẫn nộ bất bình, rốt cuộc là tên nào dám cuỗm mất muội muội của họ, Ngũ hoàng tử thậm chí còn mạnh miệng: "Đợi gặp được tên nhóc con đó, ta nhất định cho hắn một trận no đòn!"
Gặp mặt rồi, cả đám lại im phăng phắc:...
Ta khó khăn mở lời: "... Tarzan?"
Ngũ hoàng tử:...
Ngũ hoàng tử cúi đầu nhìn mình, rồi lại nhìn người yêu của Tam công chúa, hắn nấp sau lưng Nhị hoàng tử, nói: "Thiến Thiến, người yêu của muội to con thật đấy."
Nhị hoàng tử có chút hốt hoảng, kéo ta ra chắn trước mặt, quay đầu nói với Ngũ hoàng tử: "Tiểu Ngũ, nắm đ.ấ.m to như bao cát của ngươi đâu?"
Ta: "?"
Ta: "Kéo ta làm gì?"
Nhị hoàng tử biện minh: "Muội nhỏ nhắn như Lâm Đại Ngọc, ta tin muội nhất định có thể nhổ bật cây dương liễu."
Ta: "..."
47
Nhị hoàng tử đứng sau ta, Ngũ hoàng tử đứng sau Nhị hoàng tử, ba người chúng ta cứ như trò chơi mèo đuổi chuột.
Người yêu to con đối diện ta chính là con mèo đó.
Ngũ hoàng tử ở phía sau cứ ngó nghiêng dáo dác, Nhị hoàng tử hết chịu nổi: "Ngươi tìm cái gì vậy?"
Đối mặt với "con mèo" hung dữ, Ngũ hoàng tử cười ngại ngùng: "Không biết tìm gì, chắc là tìm đánh."
48
Tên đại tình lang kia là một gã đàn ông theo chủ nghĩa đại nam tử chính hiệu.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Hắn xem sự đánh đổi của Tam công chúa là lẽ đương nhiên, ung dung hưởng thụ.
Cuối cùng còn nói một câu: "Phụ nữ làm những chuyện này là bình thường."
Ta nhịn hắn suốt bữa ăn, cuối cùng gọi hết món ngon vật lạ trên thực đơn, rồi bảo hắn đi thanh toán: "Đàn ông làm những chuyện này là bình thường."
Tên đại tình lang tức tối móc tiền, ta nhân cơ hội kéo Tam công chúa lại: "Muội thật sự muốn ở bên hắn ta sao?"
Tam công chúa đang chìm đắm trong tình yêu hỏi ta: "Hắn không tốt sao?"
Ta: "..."
Ta: "À, cũng tốt. Trông hắn có tướng khắc vợ, đến mức muội sẽ sống dở c.h.ế.t dở cho mà xem."
Tam công chúa: "..."
49
Sau đó, chứng kiến tật xấu của tên đại tình lang ngày càng nhiều, chúng ta không ngừng khuyên Tam công chúa chia tay hắn.
Nhưng trong mắt người tình hóa Tây Thi, Tam công chúa cho rằng bỏ qua sự thật thì người yêu của nàng vẫn có ưu điểm.
Ta và Thái tử bàn bạc, quyết định mách chuyện này với Lệ phi - mẫu phi của Tam công chúa.
Lệ phi nghe nói con gái mình bị một gã đàn ông thô lỗ cướp mất, lập tức triệu Tam công chúa đến: "Chia tay!"
Tam công chúa nhất quyết không chịu, vừa khóc vừa nói nàng là đóa hồng do chính tay người yêu vun trồng.
Lệ phi bảo nàng cút, rồi gọi ta vào, nắm tay ta mà rằng: "Hay là con làm con gái ta đi, cái đứa vô dụng kia…”
…
Sau khi ta quay về, lén lút gọi thêm vài người khác đến rồi diễn lại y hệt lời của Tam công chúa với đầy đủ ngữ điệu và biểu cảm:
“Ta là đóa hồng do chính tay hắn nuôi lớn! Là hắn, chính hắn đã từng mảnh từng mảnh nhặt lại ta!”
Ngũ hoàng tử cười lăn lộn trên bàn, Thái tử vô tình đụng trúng hắn, khiến hắn ngã lăn xuống đất. Vậy mà hắn cũng chẳng thèm đứng dậy, cứ ôm c.h.ặ.t c.h.â.n bàn mà cười ngặt nghẽo.
Nhị hoàng tử thì phun rượu, ho sặc sụa đến nửa ngày.
Thái tử lại trách mắng chúng ta: “Sao các ngươi có thể cười Tam muội như vậy chứ?”
Ta nhìn Thái tử đang cố nhịn cười, hỏi: “Vậy huynh đang làm gì thế?”
Thái tử nghiêm mặt: “Răng ta nóng quá, ta đem ra hong cho mát.”
Ta: “?”
Từ đó về sau, hễ gặp Tam công chúa là Ngũ hoàng tử lại thân thiết gọi nàng là Trần Mân Côi, còn ta thì gọi nàng là Mảnh Da Vỡ.
Thấy chiêu này không hiệu quả, ta lại xúi giục Lệ phi giả vờ đáng thương: “Cứ làm theo lời ta.”
Lệ phi đổi giọng, dịu dàng nắm tay Tam công chúa không rời, nhìn hồi lâu rồi thở dài: “Con lớn rồi, bận… bận cũng tốt.”
Ta thầm đắc ý, chiêu này ra tay, ai mà địch nổi!
Nào ngờ Tam công chúa ngẩn người một lúc, rồi òa khóc nức nở bên cạnh Lệ phi: “Hu hu hu, mẫu phi, mấy ngày con không gặp người, sao người lại biến đổi thế này? Có phải bị ai đoạt xá rồi không?”
Lệ phi: “…”
Lệ phi bình tĩnh nói: “Cút về cung của ngươi đi, Trần Mân Côi.”
52
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-la-my-nhan-de-nhat-kinh-thanh/chuong-7.html.]
Cuối cùng Tam công chúa có thể chia tay với anh chàng làm vườn kia là nhờ Thái tử.
Tên làm vườn kia dan díu với cô gái khác, bị Thái tử bắt gặp. Thái tử tìm được bằng chứng rồi đưa cho Tam công chúa.
Tam công chúa khóc lóc thảm thiết: "Sao hắn có thể đối xử với ta như vậy!"
Mấy vị đại gia kia đều khuyên can không được, họ nhìn ta đầy hy vọng, mong ta cho chút ý kiến.
Ta: "..."
Ta đành phải quay lại nghề cũ: "Ta không phải chuyên gia trong lĩnh vực này, nhưng ta vẫn muốn phân tích cho muội nghe về lợi hại của việc này. Ta nghĩ chia tay là có lợi, chuyện này đối với ai cũng tốt, đặc biệt là chúng ta. Nếu muội cảm thấy có gì không đúng, thì cũng không liên quan gì đến ta. Như ta đã nói lúc đầu, ta không phải chuyên gia về khoản này."
Tam công chúa: "..."
Tam công chúa bị ta dọa cho sợ, có chút do dự: "Hình như... cũng có lý?"
Ngũ hoàng tử nhỏ giọng hỏi ta: "Trước kia muội làm nghề gì vậy?"
Ta cũng nhỏ giọng đáp: "Lừa đảo bịp bợm."
Ngũ hoàng tử: "..."
53
Chúng ta lần lượt lật lại hết những chuyện cũ, ngồi trầm ngâm trong phòng.
Ta khẽ thở dài: "Thích thật đấy, cái cảm giác cùng c.h.ế.t chung này."
Tam công chúa vùng vằng đứng dậy, định kéo thêm người xuống nước: "... Nhị ca? Nhị ca, người bạn qua thư của huynh...ưm ưm ưm!"
Nhị hoàng tử nhanh tay bịt miệng Tam công chúa: "Trần Mân Côi, đừng có bịa đặt ở đây nữa."
Ngũ hoàng tử: "Nhị ca, huynh đừng có giấu nữa! Để Thiến Thiến nói! Dù sao năm anh em chúng ta có đứa nào ra hồn đâu."
Chúng ta chỉ biết Nhị hoàng tử và một tiểu thư khuê các thường xuyên trao đổi thư từ, hai người thầm thương trộm nhớ, tình cảm nảy nở, trong thư xưng hô rất thân mật, nhưng bỗng một ngày lại mất liên lạc.
Nhị hoàng tử vẫn không nói lý do, chúng ta cũng không gặng hỏi, cứ nghĩ là hai người cãi nhau chia tay.
Lúc này Tam công chúa nhắc đến chuyện này, ta liền kéo nàng vào lòng che chở, sai Ngũ hoàng tử đi gây sự với Nhị hoàng tử: "Thiến Thiến, muội cứ nói đi!"
Tam công chúa gãi đầu: "Thực ra cũng chẳng có gì... Chỉ là bạn qua thư của Nhị ca là đàn ông."
Tam công chúa nghĩ nghĩ, rồi bổ sung: "Là một nam nhân cao chín thước."
Nhị hoàng tử: "..."
Hài hước quá, ta cười đến mức lương tâm hơi hơi đau.
Nhị hoàng tử nghiến răng nghiến lợi: "Còn Thái tử huynh thì sao, cả đống oanh oanh yến yến vây quanh!"
Thái tử vội vàng phủ nhận: "Ta nào quen ai đâu, huynh đừng có vu khống."
Nhị hoàng tử gọi to ta: "A Loan, A Loan, muội có tin không?"
Thái tử: "?"
Gương mặt trắng nõn của Thái tử thoáng ửng hồng: "Huynh im đi."
Ta đang cãi nhau chí chóe với Ngũ hoàng tử, bới móc chuyện cũ của nhau, nghe vậy liền ngẩng đầu: "Hả? Tin tin tin."
Thái tử: "... Ta thật sự không quen họ..."
Ta qua loa đáp: "Được rồi, ta biết, ta cũng không quen họ."
Thái tử: "..."
56
Sau tiệc ngắm hoa, ta thường xuyên tình cờ gặp Tạ Cẩn.
Tả Diệp nhìn xe ngựa trước cửa Khương phủ: "... Tiểu thư, đây là lần thứ tư chúng ta đi ngang qua đây rồi đấy ạ."
Nhà Tạ Cẩn ở phía bắc, Khương phủ ở phía nam, ta rất khó mà không nghi ngờ hắn cố ý.
Trừ phi ngựa của hắn có suy nghĩ riêng, thích chạy đường dài.
Ta trốn vào cung tìm Ngũ hoàng tử và những người khác, mỗi lần ta nói chuyện với Thái tử, Tạ Cẩn sẽ đột nhiên xuất hiện, đi ngang qua chúng ta, rồi lại lạnh nhạt liếc ta một cái.
Ta: "..."
Mấy ngày sau, khi Tạ Cẩn lại đi ngang qua, ta hỏi hắn: "Ngươi để ý Thái tử à?"
Tạ Cẩn: "..."
Tạ Cẩn: "Chỉ là tình cờ đi ngang qua thôi."
57
Dạo này Tạ Cẩn xuất hiện với tần suất dày đặc, Tam công chúa cũng nhận ra, nàng nhỏ giọng nói với ta: "Hay là ngươi bảo hắn giải thích rõ ràng đi, hắn cứ nhấp nháy như thế làm ta đau đầu quá."
Nhị hoàng tử thì thẳng thừng hơn, hắn gọi cả ta và Tạ Cẩn ra, bảo hai chúng ta đi nói chuyện riêng, đừng làm phiền bọn họ nữa.
Thái tử tức giận đến mức nửa ngày không thèm nói chuyện với Nhị hoàng tử.
Ta: "..."
Ta nhìn Tạ Cẩn trước mặt, không biết nên nói gì.
Một lúc sau ta mới nói: "Ngươi nói đi."
Tạ Cẩn cụp mắt: "Xin lỗi, ta không cố ý gạt ngươi. Ta không biết phải nói với ngươi thế nào rằng ta chính là Tạ Cẩn."
Ta: "?"
Ta không thể tin nổi: "Vậy ngươi cứ thế im lặng luôn à?"
Tạ Cẩn: "... Ta sợ nói ra, ngươi sẽ không thích ta nữa."
Ta không thể tưởng tượng nổi: "Vậy ngươi dứt khoát không nói?"
Tạ Cẩn: "... Ta sợ nói ra, ngươi không thích ta."
Tạ Cẩn: "Trước đây ngươi chỉ coi ta là bạn thôi à?"
Ta ngẫm nghĩ một chút rồi ngập ngừng: "Ừm... Hình như là vậy?"
Tạ Cẩn: "Nhưng ta thích ngươi, A Loan, vẫn luôn thích ngươi."
Ta: "..."
Ta không khỏi tự hỏi, rốt cuộc hắn ta thích ta ở điểm nào?
Thích ta mỗi ngày tinh thần bất ổn, điên cuồng khắp nơi, hay là thích ta suốt ngày bảo muốn đ.ấ.m cho Trái Đất nổ tung?
Ta: "Tạ Cẩn, ngươi từng là người bạn thân nhất của ta."
Ta: "Nhưng bây giờ ta có rất nhiều bạn, ai cũng là bạn thân của ta cả."
Ta bình tĩnh kết luận: "Vì vậy, Tạ Cẩn, ngươi không còn quan trọng với ta như trước nữa."
Tạ Cẩn: "Vậy ta có thể làm bạn trai ngươi không?"
Ta: "?"
Hắn ta đúng là đồ ngốc mà!
Tiểu tử ngươi thật sự là dầu muối không ăn.