Ta Là Mỹ Nhân Đệ Nhất Kinh Thành - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:28:06
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6c157Vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

28

Ngũ hoàng tử đi tới nhìn ta, thở dài: "Haiz."

Ta tiếp tục vẽ vòng tròn.

Ngũ hoàng tử lên giọng, lại thở dài một hơi rõ dài: "Haiz."

Ta đổi hướng, tiếp tục vẽ vòng tròn.

Ngũ hoàng tử thấy ta không để ý đến hắn, bèn ra sức thở dài một cách khoa trương: "Haiz."

Ta không thể nhịn được nữa, ném bút than vào hắn: "Ngươi còn làm cái trò c.h.ế.t tiệt này nữa ta báo quan đấy."

Tam hoàng tử ngẩn người ra một lúc: "... Bút than của ta."

29

Cuối cùng ta xin lỗi Tam hoàng tử, và hứa sau này sẽ thường xuyên vẽ vòng tròn cùng hắn.

30

Ngũ hoàng tử ở bên cạnh rên rỉ: "Trời muốn mưa, mẹ muốn gả chồng."

Tam công chúa túm chặt lấy ta không buông: "A Loan! Muội và Tạ Cẩn quen nhau thế nào? Muội chưa từng nắm tay nam nhân cơ mà? Sao lại có chuyện tình cảm với hắn được!"

Ta: "..."

Ta nghiêm túc nói: "Nói ra thì dài lắm."

Ngũ hoàng tử ghé sát lại: "Vậy thì nói ngắn gọn thôi."

Ta: "Thật ra ta không phải người."

Ngũ hoàng tử: "?"

Tam công chúa: "?"

Ta làm ra vẻ nghiêm trang: "Ta là một con mèo British Shorthair đã tu luyện ngàn năm, một ngày nọ, ta gặp Tạ Cẩn..."

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Tam công chúa thật sự tin, nàng vội hỏi: "Rồi sao nữa, rồi sao nữa?"

Ta bịa chuyện: "Sau khi hắn thi đậu Trạng nguyên thì bỏ rơi ta, ta không cam lòng, bèn xoay chuyển thời không, sống lại một đời, ta muốn giành lại tất cả những gì thuộc về ta."

Tam công chúa: "..."

Ngũ hoàng tử: “A Loan, muội hãy xuất bản sách ở nhà sách của ta đi, tên sách ta đã nghĩ xong rồi, gọi là Kim Tiệm Tầng và Trạng Nguyên Lang Tiền Nhiệm.”

Ta: “...”

Ta: “Nên gọi là Chuyện Tình Cha Mẹ mới đúng.”

Ngũ hoàng tử: “?”

31

Ta tóm gọn lại: “Ta theo đuổi hắn.”

Ngũ hoàng tử kinh ngạc thốt lên: “Tạ Cẩn gây ra tội ác tày trời gì mà ngươi phải trả thù hắn như vậy!”

Ta: “...Ngươi thấy cái hồ kia không?”

Ngũ hoàng tử ngơ ngác đáp: “Thấy chứ, mấy con cá này vẫn là ta lén mang từ cung Hoàng hậu ra đấy.”

Ta ôn tồn nói: “Vậy ngươi xuống đó tâm sự với cá đi.”

Ngũ hoàng tử: “?”

32

Mặt Ngũ hoàng tử tái mét, hắn vắt óc suy nghĩ cách phản bác, bỗng nhiên có hai tay đặt lên vai hắn. Ngũ hoàng tử quay phắt lại gắt lên: “Kẻ nào to gan dám đặt tay lên vai bổn hoàng tử...”

Đứng sau Ngũ hoàng tử chính là vị Trạng nguyên mới nhậm chức Tạ Cẩn. Hắn nghiêng đầu nhìn qua Ngũ hoàng tử về phía ta, khiến ta chột dạ.

Ta không biết hắn có thật sự là Tạ Cẩn hay chỉ là trùng hợp giống hệt người yêu cũ của ta, đang định giả vờ như không biết gì cả, thăm dò trước rồi tính sau thì nghe thấy vị Tạ Cẩn kia trầm ngâm một chút rồi nói với Ngũ hoàng tử:

“Là cha trước của ngươi.”

Ta: “...”

Ta mặt không cảm xúc nghĩ, cha hắn chứ ai, ngoài hắn ra còn ai vào đây nữa.

Sao đến cả cổ đại Tạ Cẩn vẫn âm hồn bất tán thế này.

33

Ngũ hoàng tử: "?"

Tạ Cẩn ngước mắt nhìn ta: "Khương Loan, lâu rồi không gặp."

Ta cứng người: "... Lâu rồi không gặp."

Đúng là lâu rồi không gặp thật.

Kiếp trước ta c.h.ế.t đi rồi trọng sinh ở thời cổ đại này, đến nay đã mười tám năm rồi.

34

Ta và Tạ Cẩn là bạn trên mạng mười năm.

Ta kết bạn với Tạ Cẩn hồi tiểu học, khi đó hắn là một học sinh tiểu học bình thường, còn ta, là một học sinh tiểu học cao quý của hội Emo.

Ta cố gắng thuyết phục hắn gia nhập hội Emo, cùng nhau xây dựng tương lai tươi sáng cho hội, nhưng Tạ Cẩn thà c.h.ế.t chứ không chịu, còn ép ta rời hội, "rửa tay gác kiếm", làm người tử tế.

Không hiểu sao chúng ta lại trở nên thân thiết, gần như ngày nào cũng nói chuyện, tuy rằng phần lớn thời gian là ta nói hắn nghe.

Ngoài đời ta không có nhiều bạn bè, trong lòng ta, hắn là người bạn thân nhất.

Chúng ta luôn giữ vững nguyên tắc "sống không gặp mặt, c.h.ế.t không viếng mộ", không gọi điện, không gửi ảnh.

Sau đó ta lên đại học, gặp một anh chàng đẹp trai lạnh lùng, ta như gặp được thiên thần, bấn loạn nhắn tin cho Tạ Cẩn, nói muốn theo đuổi anh ta.

Tạ Cẩn nói cứ theo đuổi đi.

Lúc đó ta không hiểu ý hắn là gì, chỉ nghĩ hắn đang cổ vũ ta, thế là ta bước ra khỏi cổng đại học, lần đầu tiên chủ động theo đuổi một chàng trai.

Bạn cùng phòng nói với ta, anh chàng đẹp trai này thường không quan tâm đến ai, người lạ chớ đến gần, khuyên ta khi theo đuổi đừng quá thật lòng.

Lần đầu chủ động đuổi theo một nam sinh.

Cảm giác ấy, miễn cho đau lòng.

Ta tỉnh bơ nói: "Không sao, tôi chỉ mê mặt anh ta thôi."

Ta xin được Wechat của anh chàng đẹp trai. Sau khi kết bạn, ta vắt óc suy nghĩ mãi mà chẳng nghĩ ra được câu mở đầu nào, thế là trịnh trọng gõ xuống bốn chữ: "cpdd".

Soái ca: "..."

Cô bạn cùng phòng ngồi bên cạnh thở dài, bảo chắc chắn anh chàng sẽ xóa ta.

Nhưng anh đẹp trai lại cho phép ta tồn tại trong danh sách bạn bè của anh ta.

Ban đầu, để xây dựng hình tượng siêng năng chăm chỉ, ta dậy từ năm giờ sáng gửi tin nhắn cho anh chàng: "Chào buổi sáng/hoa hồng".

Ta chỉ kiên trì được ba ngày rồi bỏ cuộc.

Ngày thứ tư, ta ngủ một mạch đến ba giờ chiều, mở điện thoại ra thì thấy anh chàng đẹp trai lúc mười hai giờ trưa có gửi cho ta một dấu "?".

Thế mà ta lại mơ mơ màng màng cưa đổ được anh ta, chỉ mất đúng một tháng.

Cô bạn cùng phòng tuyên bố sẽ băm ta ra thành tám mảnh, còn ta thì bắt đầu khoe khoang với Tạ Cẩn: "Có người yêu rồi, không muốn nói chuyện với kẻ FA nữa."

Tạ Cẩn: "..."

Nhưng chẳng bao lâu sau, ta phát hiện ra Tạ Cẩn chính là anh chàng đẹp trai đó.

Hơn nữa, hắn đã biết từ lâu ta chính là Khương Loan, người quen biết hắn mười năm rồi.

Ta không hỏi Tạ Cẩn tại sao không nói cho ta biết, mà vội vàng gửi tin nhắn cho hắn: "Chúng ta khác giới tính, sao có thể bên nhau được?"

Rồi ta xóa hết mọi liên lạc và lịch sử trò chuyện với Tạ Cẩn.

35

Tạ Cẩn giữ chặt ta: "A Loan, ta xin lỗi."

Ngũ hoàng tử đã không còn để ý chuyện ta bị Tạ Cẩn chiếm tiện nghi nữa, hắn hận không thể tháo cả tai ra dán lên người ta để nghe lén:

"Chuyện gì, chuyện gì thế? Ngươi mau nói đi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-la-my-nhan-de-nhat-kinh-thanh/chuong-6.html.]

Ta: "À, ngươi không có lỗi gì với ta cả."

Thực ra đã lâu như vậy rồi, ta cũng chẳng còn nhớ rõ cảm xúc của mình lúc đó là gì nữa. Gặp lại Tạ Cẩn, ta chỉ cảm thấy...

...ngại ngùng.

Tạ Cẩn hỏi ta: "Có thể cho ta một cơ hội giải thích không?"

Ta chuyển chủ đề: "Ngươi đến đây chỉ để tìm ta thôi sao? Còn việc gì khác nữa không?"

Tạ Cẩn im lặng một lát: "Bệ hạ sai thần đến tìm Tam hoàng tử."

Tam hoàng tử vẫn còn buồn bực chuyện ta làm gãy bút than của hắn, đang ngồi bên hồ ném đá, thề sẽ đập c.h.ế.t mấy con cá. Nghe vậy, hắn ngẩng đầu lên: "Tìm ta?"

Tạ Cẩn ừ một tiếng: "Bệ hạ muốn thần hỏi ngài đã có ý trung nhân nào chưa."

Tam hoàng tử liếc nhìn ta, ánh mắt quen thuộc ấy khiến chuông cảnh báo trong lòng ta réo vang.

Quả nhiên, Tam hoàng tử ấp úng một hồi rồi nói: "Ta... Ta... Vậy thì... Khương Loan vậy."

Ta: "..."

Lại nữa rồi!

Có ai đến quản bọn họ không chứ...!

Chưa đợi Tạ Cẩn lên tiếng, Ngũ hoàng tử đã chen vào: "Năm mươi lượng! A Loan! Năm mươi lượng!"

Ta: "?"

Ngũ hoàng tử gào lên thảm thiết: "A Loan, muội không thể thiên vị như vậy chứ! Lời này còn nói trước mặt người cũ của muội nữa, phải thêm cho hắn năm mươi lượng!"

36

Ta chỉ hỏi Tam hoàng tử muốn ba mươi lượng.

Ta nói với giọng chân thành: "Tam hoàng tử, người xứng đáng với người tốt hơn."

Tam hoàng tử lẩm bẩm: "Nhưng mà..."

Ta: "Chứ không phải người tốt nhất như ta."

Tam hoàng tử: "..."

37

Tam hoàng tử lại chui về góc phòng tự kỷ.

Tạ Cẩn hỏi ta: "Họ đều thích nàng sao?"

Ta: "?"

Ta: "Sao có thể..."

Lời còn chưa dứt, ta đã thấy Tạ Cẩn mím môi: "A Loan, nàng được mến mộ thật đấy."

38

Sau khi bị ta từ chối thẳng thừng lẫn bóng gió, Tạ Cẩn chỉ buông một câu "trở về phục mệnh" rồi bỏ đi.

Ta kéo Tam công chúa đang ngắm cá bên hồ: "Về thôi, ra ngoài cả nửa ngày rồi."

Tam công chúa nhăn nhó: "Chân tê cứng rồi."

Ta: "?"

Ta: "Vậy sao muội cứ ngồi xổm ở đây?"

Tam công chúa nghiêm nghị: "Đương nhiên là để gần tỷ với Tạ Cẩn, tiện nghe lén chứ sao."

Ta: "..."

39

Ta lại trở về chỗ ngồi, ra vẻ đoan trang.

Đích tỷ nghi hoặc: "Mấy đứa đi đâu hết cả vậy? Làm gì thế?"

Ta lễ phép: "Hoạt động nhóm."

Đích tỷ: "?"

Nhìn bàn ăn đầy ắp thức ăn, ta gắp đũa như thần.

Mới cho cá ăn cả buổi, miếng bánh nào cũng chưa vào bụng ta.

Ta gắp một miếng cá, bỗng thấy con cá trong đĩa trông quen quen.

Ta: "..."

Ta quan sát kỹ con cá kho này.

Giống như ông chú họ của mấy con cá vừa nãy.

Ta nham hiểm nghĩ, lát nữa sẽ đem đĩa cá này cho cá dưới hồ ăn.

40

Tam hoàng tử cuối cùng lấy lý do không ai phù hợp để từ chối tuyển phi.

Hoàng thượng buồn bực muốn chết: "Vì sao?"

Tam hoàng tử thẳng thắn: "Con u ám."

Hoàng thượng: "..."

Hoàng thượng nhìn khuôn mặt âm trầm của Tam hoàng tử, chậm rãi nhắm mắt: "... Trẫm thấy rõ rồi."

41

Yến tiệc kết thúc, ta bị bọn họ lôi đi ăn cơm.

Ta phụ trách ăn, bọn họ phụ trách thẩm vấn.

Thái tử mở lời trước: "A Loan, muội còn thích Tạ Cẩn không?"

Ngũ hoàng tử uất ức nhìn ta: "Muội sao còn có người yêu cũ chứ, vậy ta chẳng phải là honey tốt nhất của muội sao?"

Nhị hoàng tử ho khan một tiếng: "Chia tay thế nào?"

Tam công chúa: "A Loan đừng ăn nữa! Trên yến tiệc muội đã ăn một lượt rồi còn ăn! Muội là Thao Thiết à!"

Ta đang vật lộn với miếng thịt kho tàu trong miệng: "... Ta là chim nhỏ ăn ít thôi."

Ngũ hoàng tử nhanh nhảu: "Đà điểu à?"

Ta: "?"

Tình hình biến thành ta cầm chân gà đuổi đánh Ngũ hoàng tử.

Ta và Ngũ hoàng tử chạy vòng quanh, khiến hắn hoa mắt chóng mặt.

Mấy người kia ngồi trên ghế xem trò cười.

Ta ngồi xuống, lại cắn một miếng thịt thật to.

Ăn chưa được mấy miếng đã tốn nhiều sức như vậy, đĩa thịt kho này nợ ta ba trăm calo rồi.

42

Ta đã kể sơ qua cho hội bạn thân nghe về chuyện ta và Tạ Cẩn đến với nhau như thế nào.

Tam công chúa vẻ mặt khó tin: "Vậy ra câu đầu tiên tỷ nói với hắn…”

Nhị hoàng tử liền tiếp lời: "Là 'Sao? Bị lời nói của nàng ấy làm cho nhớ đến mức nào?'"

Ta: "..."

Ta thản nhiên đáp: "Sao thế?"

Ngũ hoàng tử ôm bụng cười ngặt nghẽo: "A Loan, sao tỷ theo đuổi người ta kiểu gì mà kỳ cục vậy?"

Ta: "Nhưng ta thành công rồi đấy, còn ngươi thì sao?"

Ngũ hoàng tử: "..."

Ta ân cần hỏi: "Sao đệ không cười nữa? Hay đệ vốn dĩ không thích cười?"

Ngũ hoàng tử: "..."

Loading...