Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Là Kẻ Đại Bịp - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-06-24 10:29:11
Lượt xem: 1,365

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Ngộ Niên bước đến, khoác áo choàng lên vai ta, cử chỉ thân mật: 

 

"Đêm qua thần uống say, thất lễ với nghĩa muội."

 

"Phò mã vẫn luôn nghỉ trong phòng khách, e là điện hạ hiểu nhầm rồi."

 

Nói đoạn, hắn khẽ vén váy ta lên, để lộ một vệt m.á.u nhỏ, là vết m.á.u ta dính lúc g.i.ế.c người đêm qua.

 

Chút dấu vết ấy, vừa đủ để người ta tưởng tượng m.ô.n.g lung.

 

Ta nhân cơ hội nép mặt vào lòng hắn, dáng vẻ xấu hổ, giống hệt một tiểu cô nương bị mất danh tiết, xấu hổ đến không dám ngẩng đầu.

 

Diễn xuất của ta vốn luôn xuất sắc, vào vai nào diễn ra vai đó.

 

Thông tin công chúa có được cũng chẳng đủ chính xác, nửa thật nửa giả, nhất thời không phân biệt được, chỉ híp mắt nhìn bọn ta dò xét.

 

Một lúc sau, nàng hừ lạnh một tiếng, bỏ lại một câu: 

 

"Đã vậy, Thẩm đại nhân cũng nên cho người ta một lời danh chính ngôn thuận đi."

 

Cửa ải này coi như qua được, lại còn có thu hoạch bất ngờ.

 

Công chúa rời đi, hai vị lão gia trong Thẩm phủ tức đến run người, lôi Thẩm Ngộ Niên vào từ đường thi hành gia pháp ngay tại chỗ.

 

"Niên ca nhi, con hồ đồ thật rồi! Dù có thích Nguyên Kiều, cũng phải đường đường chính chính mà cưới hỏi chứ!"

 

"Con đọc sách thánh hiền uổng công rồi!"

 

Thẩm Ngộ Niên không nói một lời phản bác.

 

Vì chuyện này, hắn buộc phải nhận, nếu không, cửa ải công chúa, hắn không vượt qua nổi.

 

Sau đó, phu nhân nắm lấy tay ta, vô cùng áy náy, nói Thẩm gia có lỗi với ta, nhất định sẽ để Thẩm Ngộ Niên chịu trách nhiệm.

 

Ta cúi đầu vờ ngượng ngùng, nhưng trong lòng thì tính toán rõ ràng.

 

Thẩm Ngộ Niên không phải phu quân lý tưởng của ta, tâm cơ quá sâu, dã tâm cũng quá lớn. 

 

Nhưng nếu có thể bám chắc vào cây đại thụ Thẩm gia, thì hy sinh chút tính toán riêng, có gì đáng ngại?

 

Đêm ấy, ta nằm mơ mà cũng có thể bật cười thành tiếng.

 

Danh phận "Thẩm thiếu phu nhân", nghe thôi đã thấy vừa ý, so với thân phận nghĩa nữ không biết bị gả đi đâu trong tương lai, chẳng phải tốt hơn gấp trăm lần sao?

 

12

 

Tâm trạng ta vô cùng tốt, tốt đến mức khi quản gia áp giải một tiểu nha đầu đến, ta còn đang khe khẽ ngâm nga tiểu khúc.

 

Lưu quản gia nói: "Về sau cô nương chính là thiếu phu nhân rồi. Đại công tử nói, nha đầu này phạm tội, giao cho cô nương xử trí."

 

Ta liếc mắt nhìn, thì ra là Thúy Nhi.

 

Thúy Nhi vốn thân thiết với A Tử, chính nàng ta đã lén báo tin cho công chúa.

 

Thúy Nhi òa khóc, quỳ xuống cầu xin ta đừng đuổi nàng đi.

 

Ta cúi người, dùng khăn tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng, giọng dịu dàng:

 

"Chỉ e rằng công chúa cho rằng ngươi cố tình lừa nàng, chắc chắn sẽ không bỏ qua. Chốn thị phi không nên ở lâu, ta đưa ngươi về quê trước đã."

 

Thúy Nhi vội vàng dập đầu cảm tạ.

 

Hồng Trần Vô Định

Đến mười dặm Trường Đình, ta một đao đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c nàng ta, tiện tay đẩy xuống sông.

 

Một hơi hoàn tất, chưa đến hai nhịp thở.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-la-ke-dai-bip/chuong-5.html.]

Ta đứng nhìn xác nàng ta chìm nổi, cuối cùng bị nuốt trọn dưới lòng sông, khẽ cong khóe môi.

 

Ta là kẻ lừa đảo mà. Lời ta nói sao có thể tin được?

 

Thẩm Ngộ Niên làm việc trong chưởng sự viện, Lưu quản gia dù theo hắn đã lâu, kiến thức không ít, nhưng trông thấy cảnh đó vẫn trợn tròn mắt: 

 

"Chuyện này… chuyện này… cô ta chưa đến mức đáng c.h.ế.t mà…"

 

Ta lau sạch vết m.á.u trên đao, than nhẹ:

 

"Nàng ta ở Thẩm phủ bao năm, vậy mà A Tử mới đến mấy ngày đã thu phục được. Hôm nay vì mấy đồng bạc đã dám bán đứng Thẩm gia, ai biết ngày mai có đến trước mặt công chúa mà rêu rao điều gì nữa?"

 

"Nàng ta muốn Thẩm gia chết, còn chưa đủ tội đáng c.h.ế.t sao?"

 

Lưu quản gia trầm ngâm, không nói thêm gì.

 

Ta cùng Thẩm gia vinh cùng vinh, nhục cùng nhục. Nàng ta muốn hại Thẩm gia, tức là hại ta.

 

Việc đó thì không được rồi.

 

13

 

Từ đó trở đi, ta thay da đổi thịt, trở thành thiếu phu nhân tương lai của Thẩm gia.

 

Tin đính hôn vừa truyền ra, phủ công chúa lập tức phái người mang lễ vật đến chúc mừng, nói là bồi thường cho ta.

 

Cung nữ mang đồ, liếc mắt nhìn vết roi trên mặt ta, cười khẩy: 

 

"Cô nương nhớ trị thương cho sớm, kẻo đêm tân hôn dọa cả tân lang chạy mất."

 

Quất roi đó của công chúa quả thật tàn nhẫn, không qua vài tháng thì không lành nổi.

 

Ta mỉm cười tạ ơn, nhưng trong lòng âm thầm khắc một nét đậm vào sổ nợ.

 

Chúng ta giúp Tề Ngọc giải quyết đại họa, từ đó Thẩm Ngộ Niên trở thành bằng hữu thân thiết với hắn.

 

Tề Ngọc cách vài ba ngày lại tìm Thẩm Ngộ Niên uống rượu, mỗi lần uống say đều buông lời oán giận công chúa.

 

Hắn vốn là con trai độc nhất của Thái úy, văn tài xuất chúng, thế mà bị công chúa kiêu ngạo như Ngọc Nhiêu để mắt, ép làm phò mã.

 

Phò mã không được dự triều làm quan, đường làm quan bị hủy trong tay nàng, còn phải nhìn sắc mặt nàng mà sống, uất ức đến cực điểm.

 

Ta và Thẩm Ngộ Niên chỉ lặng lẽ ngồi nghe, sau đó tuyệt đối không nhắc lại.

 

Tề Ngọc biết ơn có qua có lại, Thái úy từng muốn đề cử Thẩm Ngộ Niên lên chức phó chỉ huy sứ. Nhưng chuyện vừa nhen nhóm đã bị công chúa đè xuống.

 

Tề Ngọc ngượng ngùng, cười chua chát: 

 

"Hừ, nàng ta chẳng qua là sợ phụ thân ta thế lực quá lớn thôi."

 

Ta thở dài thật sâu.

 

Thì ra đùi của Thẩm gia, vẫn còn chưa đủ vững chắc.

 

14

 

Tháng tám, nắng như thiêu đốt, Tĩnh Vương từ phong địa phía tây nam vào kinh.

 

Phiên vương nhập kinh là việc trọng đại, chín cổng thành đều canh phòng nghiêm ngặt. 

 

Thẩm Ngộ Niên nhận được mệnh lệnh, phụ trách công việc an ninh cho Tĩnh Vương trong thời gian ở kinh.

 

Nghe thì là “bảo hộ”, nhưng kỳ thực là giám sát. 

 

Làm quá thì đắc tội Tĩnh Vương, làm không tốt thì đắc tội hoàng đế, chức quan này, còn không bằng hồi ta làm trộm cắp mà sung sướng hơn.

 

Hoàng đế muốn ép bớt khí thế của Tĩnh Vương, liền dẫn chư hoàng tử công chúa ra hành cung đánh mã cầu. Bá quan văn võ cũng phải đi theo, quan lại tùy tùng đầy đủ.

Loading...