Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

TA HIẾN TẾ CẢ GIỚI TU TIÊN - Phần 7

Cập nhật lúc: 2025-09-07 13:56:54
Lượt xem: 321

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7.

Thế nhưng vẫn chọn cùng một phe với họ, về phía đối lập với .

 

Hắn "oa" một tiếng lớn.

 

"Sư tỷ... tỷ như , cao cao tại thượng như , thể thuộc về ?"

 

"Ta chỉ thể kéo tỷ xuống vũng bùn, để tỷ bại danh liệt! Như mới tư cách cứu rỗi tỷ, tỷ... tỷ đừng trách , chỉ là quá si tình mà thôi!"

 

Sau khi ba họ xong, đám đông im phăng phắc.

 

Cùng là đàn ông, họ thể bất kỳ lời chỉ trích nào.

 

Bởi vì trong thâm tâm, họ cũng những suy nghĩ thầm kín và bẩn thỉu đó.

 

Chỉ trích bọn họ chẳng là đang chỉ trích chính ?

 

Nguyệt Phất Âm khẩy một tiếng:

 

 "Sao cái đám ngụy quân tử mở miệng là nhân nghĩa đạo đức các lên tiếng nữa ?"

 

"Không thích chửi lắm ? Sao chửi bọn họ giống như chửi Tần Vô Tâm ?"

 

"Sao nào? Câm hết ?"

 

Đám đông giả câm giả điếc, nàng vài câu cũng thấy vô vị, bèn chuyển chủ đề.

 

"Nếu Tần Vô Tâm trong sạch, còn lập đại công ngăn chặn Thiên Phạt, ngôi vị minh chủ danh chính ngôn thuận..."

 

"Khoan ."

 

Nàng kinh ngạc , hiểu vì lên tiếng ngắt lời.

 

Ta sang Huyền Thanh : "Bọn họ xong , còn ông thì ?"

 

Lần chỉ Nguyệt Phất Âm, mà tất cả mặt đều lộ vẻ mặt nghi hoặc.

 

Mà ánh mắt của Huyền Thanh chỉ lóe lên, "Ta con đang gì?"

 

"Ông con đang gì mà, sư tôn!"

 

"Bọn họ cần xin , và ông cũng !"

 

Câu của như một tảng đá dấy lên ngàn lớp sóng, ngay lập tức kích động đám đông giả câm giả điếc lúc nãy.

 

"Lúc Lăng Tiêu chưởng môn thẩm vấn cô , Huyền Thanh chưởng môn vẫn còn đang bế quan, cho dù là vu khống, đó cũng là do Ôn sư bọn họ , liên quan gì đến Huyền Thanh chưởng môn chứ?"

 

"Hơn nữa Huyền Thanh chưởng môn cứu mạng cô , còn nhận cô tử, dạy cô tu tiên, điểm nào với cô ?"

 

"Đây là lấy oán báo ân ? là lòng lang sói!"

 

"Đây chính là kết cục của việc nhận nữ tử!"

 

"Sau nhất quyết thể nhận nữ tử, ngày nào đó cắn ngược một phát!"

 

Ta nhíu mày liếc tên tu sĩ , cảm thấy bọn họ ồn ào.

 

tạm thời cần quan tâm, dù lát nữa cũng c.h.ế.t cả thôi!

 

Huyền Thanh nghỉ ngơi một lát, lúc linh lực hồi phục gần hết.

 

Thấy nhiều đỡ cho như , ông càng cảm thấy nắm chắc phần thắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-hien-te-ca-gioi-tu-tien/phan-7.html.]

 

Đầu ngón tay ông ngưng tụ ánh sáng vàng rực rỡ, với thế sét đánh lao về phía .

 

Đó là chiêu sát thủ ngưng tụ bộ linh lực của ông .

 

Nếu Nguyên Anh đánh trúng, chỉ thể tiêu tan, mà ngay cả cơ hội luân hồi chuyển thế cũng sẽ xóa sổ .

 

Ông tự tin rằng chiêu thể trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t , cũng thể khiến thể mở miệng chuyện.

 

chỉ nhẹ nhàng giơ tay, một ngọn lửa nuốt chửng sạch sẽ chiêu sát thủ của ông .

 

Ông còn kịp lộ vẻ kinh ngạc, búng một ngón tay bay xa.

 

Tất cả đều kinh hãi đến dám thở mạnh.

 

Huyền Thanh mới đột phá kỳ Hóa Thần búng một ngón tay bay !

 

Tu vi chỉ kỳ Nguyên Anh như Lăng Tiêu, lúc nãy còn chống cự Thiên Hỏa của lâu như .

 

Điều thật vô lý!

 

Nguyệt Phất Âm là phản ứng đầu tiên.

 

Ánh mắt khao khát tri thức của nàng tha thiết .

 

Ta chậm rãi mở miệng: "Sư tôn quên mất đến Giới Tu Tiên như thế nào ?"

 

Ông hoảng hốt thấy rõ, nhưng mở miệng thể phát âm thanh.

 

"Ồ! Trăm năm ông mãi thể đột phá Nguyên Anh, bèn xuống hạ giới du ngoạn, phát hiện một cô bé thiên phú cực ."

 

" cô bé tu tiên, thế là ông với gia đình cô bé, rằng cô bé cắt đứt duyên trần, thế là phụ mẫu cô bé vì tương lai của con chọn cách treo cổ tự vẫn."

 

"Lúc đó ông với cô bé rằng, tu tiên bước con đường trường sinh, tuổi thọ trăm năm của phàm chẳng qua chỉ là một hạt cát giữa biển khơi, con kiến sống ba ngày năm ngày cũng gì khác biệt."

 

Tuy cô bé đó là , nhưng đều hiểu đó chính là câu chuyện quá khứ giữa và Huyền Thanh.

 

Đám đông nhất thời nên lời.

 

Chỉ Nguyệt Phất Âm lạnh :

 

 "Tuy tu tiên cắt đứt duyên trần, nhưng cũng nên m.á.u lạnh đến mức ! Huyền Thanh chưởng môn tại ép c.h.ế.t hai phàm chứ?"

 

Lời nàng dứt, liền gân cổ lên

 

"Huyền Thanh chưởng môn tuy thủ đoạn cực đoan, nhưng suy cho cùng cũng là vì con đường tiên đạo của cô , tội đến mức đó chứ!"

 

Lời nàng dứt, liền gân cổ lên

 

"Huyền Thanh chưởng môn tuy thủ đoạn cực đoan, nhưng suy cho cùng cũng là vì con đường tiên đạo của cô , tội đến mức đó chứ!"

 

" !"

 

 Lập tức hùa theo:

 

 "Tuổi thọ phàm chẳng qua chỉ là một cái búng tay, nếu thể đổi lấy tiên duyên cho con cái, đó là phúc phận lớn lao!"

 

"Huống hồ bây giờ ngươi tu tiên thành công, chứng tỏ lựa chọn năm đó của Huyền Thanh chưởng môn hề sai!"

Giọng ngày càng nhiều, dần dần hợp thành một dòng chảy khiến lạnh gáy.

 

"Nếu quyết đoán năm đó của Huyền Thanh chưởng môn, thành tựu hôm nay của ngươi?"

 

"Năm đó chính là g.i.ế.c thê chứng đạo mới sư tôn đưa Giới Tu Tiên, ai mà thê tử c.h.ế.t giá trị?"

Loading...