5.
Ta mang Chiêu Chiêu trở về Thẩm phủ.
Cổng Thẩm phủ đóng chặt, chỉ hai tên gác cửa ở bên ngoài. Chúng thấy thì nghênh ngang : "Lão phu nhân và Thừa tướng lệnh, hôm nay phu nhân mất mặt nhà họ Thẩm cổng thành, đặc biệt lệnh cho nô tài ở đây đợi phu nhân, để phu nhân quỳ đủ một ngày một đêm cổng phủ mới dậy trong. Lão phu nhân còn , nữ nhi gả như bát nước hất , phu nhân nếu dám mang tiểu thư Chiêu Chiêu về phủ, sẽ gia pháp xử lý!"
Hai tên gác cửa thấy Chiêu Chiêu trong lòng , trong mắt hề chút tôn trọng nào, thậm chí còn thoáng vẻ khinh bỉ: "Phu nhân, nô tài lòng khuyên Người, là đưa tiểu thư Chiêu Chiêu về Trung Nghĩa Hầu phủ , Người đừng về chọc cho lão nhân gia vui. Bằng thì cánh cổng phủ , phu nhân sẽ thể bước !"
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
Các tướng sĩ phía lập tức bước . Họ đều là những theo chinh chiến giang sơn, từ khoảnh khắc ôm Chiêu Chiêu . Những thúc thúc, đại bá từng Chiêu Chiêu từ một hài nhi trong tã lót lớn lên thành một tiểu cô nương hồng hào, đều kìm mà đỏ hoe mắt. Cho dù kẻ thù c.h.é.m từng vết thương đẫm m.á.u chiến trường, cũng từng họ đỏ mắt.
Giờ đây, những lời của môn phòng và thái độ hỗn xược của hai kẻ đó, các tướng sĩ lưng thể nhịn thêm nữa.
"Đại tướng quân, tay !"
"Lấy công bằng cho tiểu thư!"
Họ sợ vẫn còn si mê Thẩm Dật, sợ vì Thẩm Dật mà nhẫn nhục chịu đựng. họ , Thẩm Dật trong lòng chẳng còn là gì cả.
Lúc , còn g.i.ế.c c.h.ế.t đám súc sinh nhà họ Thẩm hơn bất kỳ ai khác.
"Bao vây Thẩm phủ, một kẻ cũng tha! Giết sạch!"
Hai tên gác cửa kinh hãi, chúng dường như dám tin dám lệnh như .
Bởi lẽ, phu nhân yêu Thừa tướng đến c.h.ế.t sống , vì Thừa tướng mà ngay cả gia nghiệp, phủ cũng thể dâng tặng.
Chúng điên cuồng đập cửa, trong báo tin. Tướng sĩ lưng tay, một chiêu c.h.é.m bay đầu cả hai.
Ta tấm biển Thẩm phủ treo cao. Bay lên, một cước đạp bay tấm biển.
"Choang!" một tiếng, tấm biển rơi xuống đất vỡ thành hai mảnh.
Ta giẫm lên chữ "Thẩm", ôm Chiêu Chiêu bước cánh cổng phủ mà các tướng sĩ phá tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-giet-sach-nha-tra-nam-sau-khi-thang-tran-khai-hoan/chuong-3.html.]
6.
Sau mười năm, nữa bước chân Đại Tướng Quân phủ, khắp sân là một biển hoa hiện mắt.
Trong khoảnh khắc, đôi mắt đỏ ngầu, lửa giận trong lòng lên đến đỉnh điểm, m.á.u sục sôi, đôi tay ôm Chiêu Chiêu khẽ run rẩy.
Chiêu Chiêu dị ứng phấn hoa, nếu nghiêm trọng thể tắc thở mà chết. Ta vội vàng dùng áo choàng quấn chặt lấy Chiêu Chiêu, bước nhanh vượt qua biển hoa.
Năm Chiêu Chiêu đời, vì dị ứng phấn hoa suýt chết, lập tức lệnh nhổ sạch tất cả cây cỏ trong phủ. Đồng thời tử lệnh, bất kỳ ai cũng trồng hoa cỏ trong phủ. Kẻ trái lệnh, chết!
Lão tướng theo tức đến đỏ mắt: "Tiểu tiểu thư dị ứng phấn hoa thể nguy hiểm đến tính mạng, đám súc sinh nhà họ Thẩm dám !"
Phải, bọn chúng dám? Sao dám hưởng thụ vinh hoa phú quý do mang , dám trái lệnh mà giày vò Chiêu Chiêu!
Rõ ràng năm xuất chinh, bọn chúng thề thốt mặt rằng sẽ đối xử với Chiêu Chiêu.
"Nhổ hết những hoa cỏ lên cho , nhổ cả rễ!" Ta lệnh một tiếng, các tướng sĩ phía vội vàng xông lên.
"Ta xem ai dám động hoa của tẩu tẩu!" Một giọng kiêu ngạo quen thuộc vang lên.
Là tiểu cô tử (em gái chồng) của , Thẩm Ngọc Kiều. "Tẩu tẩu" mà nàng đến chắc chắn là . Mà là biểu của Thẩm Dật, di nương duy nhất trong phủ.
"Tẩu tẩu, mới về phủ khuấy động gia trạch yên ? Tẩu ca ca vì tìm kiếm trăm loài hoa tốn bao nhiêu tâm huyết và tiền bạc ?" Thẩm Ngọc Kiều vẻ mặt khó chịu về phía .
Khoảnh khắc thấy Chiêu Chiêu, nàng như thấy thứ dơ bẩn, Thẩm Ngọc Kiều vội vàng dùng khăn lụa che miệng mũi. Ghê tởm : "Tẩu tẩu, mẫu và ca ca hạ tử lệnh, tuyệt đối để Thẩm Chiêu cái tiện nhân vô liêm sỉ về phủ! Nữ nhi gả như bát nước hất , cho dù c.h.ế.t ở nhà phu quân, nhà họ Thẩm cũng thể quản, tẩu tẩu là phụ nhân nhà họ Thẩm tuân thủ quy tắc của nhà họ Thẩm. Huống hồ năm xưa cái tiện nhân vì bỏ trốn với tình lang, hạ thuốc Thái tử và Nhu Nhi. Nếu Thái tử nhân từ truy cứu, thì với những chuyện ngu xuẩn nó , đánh c.h.ế.t cũng tiếc!"
Lời nàng , một chữ cũng tin. Chiêu Chiêu tính cách thế nào, ai mẫu như rõ hơn.
Thẩm Ngọc Kiều nhận sát ý ngày càng đậm trong mắt , vẫn thao thao bất tuyệt: "Tẩu tẩu, vì tẩu từng nuôi dưỡng , Ngọc Kiều khuyên tẩu một câu, mau chóng đưa Thẩm Chiêu về Trung Nghĩa Hầu phủ, quỳ cổng phủ để tự kiểm điểm. Còn nữa, mẫu ở cổng thành nể mặt Thái tử, tẩu tẩu quỳ đến Đông cung cầu Thái tử tha thứ..."
"Chát!" Ta nhấc tay, vung mạnh một cái tát mặt Thẩm Ngọc Kiều.
Thẩm Ngọc Kiều loạng choạng ngã xuống đất, ôm lấy khuôn mặt sưng phù tức thì, phun một ngụm m.á.u tươi. Bên trong lẫn cả hai chiếc răng gãy.