6.
"Tiếp theo, đến lượt ngươi."
Đại sư tỷ giơ kiếm, chỉ Lý Sưởng sớm sợ vỡ mật.
Hắn dọa đến hồn bay phách lạc:
"Tiên sư tha mạng! Tiên sư tha mạng!"
"Ta dám nữa! Không bao giờ dám nữa!"
Ta sải bước tiến lên, ngăn tỷ :
"Đại sư tỷ, khoan !"
Tỷ nhíu mày, khó hiểu :
"Ngươi ngăn gì?"
"Loại cặn bã , dạy cho một trận nên , vẫn sẽ tái phạm!"
Ta đầu , ánh mắt chằm chằm Lý Sưởng.
"Đại sư tỷ, cảm ơn tỷ bảo vệ ."
" ân oán giữa và , nên do chính tay kết thúc."
Đại sư tỷ khoanh tay , ngăn cản .
Lý Sưởng thấy Đại sư tỷ tay nữa, lá gan to .
Hắn lấy từ trong lòng một tờ hôn thư:
"Tống Lai, đây là hôn thư của hai chúng , cả con dấu của quan phủ!"
"Chỉ cần hôn thư còn! Sống ngươi là nhà họ Lý! Chết ngươi là ma nhà họ Lý!"
"Ngươi trốn đến chân trời góc bể cũng vô dụng!"
"Huyền Thanh Tông lợi hại đến , cũng thể tùy tiện g.i.ế.c thường."
"Càng thể cướp đoạt phụ nữ phu quân!"
"Nếu ngươi điều, thì ngoan ngoãn theo về!"
"Nếu sẽ kiện quan phủ, kiện Huyền Thanh Tông bọn họ cướp thê tử khác!"
Ta về phía , giọng lạnh như băng:
"Hôn thư? Đưa đây!"
Lý Sưởng theo phản xạ giấu tờ hôn thư lưng:
"Ngươi, ngươi gì?"
Ta đột ngột cao giọng:
"Đưa đây!"
Linh lực trong đan điền vì tức giận mà cuộn trào dữ dội.
Ta niệm một pháp quyết, hôn thư liền vững vàng rơi tay .
Xoẹt——
Chưa đợi Lý Sưởng kịp phản ứng, xé tờ hôn thư đôi.
Lý Sưởng nhảy dựng lên như con ch.ó giẫm đuôi:
"Ngươi... ngươi dám xé hôn thư?"
"Tiện nhân! Tao liều mạng với mày!"
Hắn giơ nanh múa vuốt lao .
Ta né.
Ngay khoảnh khắc lao đến mặt, niệm Dẫn Hỏa Quyết.
Một cụm lửa nhỏ bén tay áo của .
Hắn còn sức mà đối phó với , vội vàng dập lửa.
Ta chằm chằm:
"Thư hòa ly , ngay bây giờ!"
Lý Sưởng ôm lấy cánh tay bỏng:
"Lão tử c.h.ế.t cũng !"
"Mày vĩnh viễn là con dâu nhà họ Lý của tao!"
"Là do tao tốn ba mẫu ruộng nước sính lễ cưới về đấy!"
"Muốn tao hòa ly với mày cũng , trừ phi mày đẻ cho tao một thằng con trai bụ bẫm!"
Ta một nữa niệm Dẫn Hỏa Quyết.
Lần , thứ bốc cháy là đùi của .
"A! Nóng! Nóng c.h.ế.t mất!"
Hắn vội vàng ngã xuống đất lăn lộn, hòng dập tắt ngọn lửa.
Ta liên tiếp niệm thêm mấy pháp quyết nữa, ngọn lửa càng lúc càng lớn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-dua-vao-ham-canh-ma-tro-thanh-bao-boi-cua-tien-mon/phan-6.html.]
"Viết ?"
"Ta, Tống Lai, phu quân, chỉ vong phu!"
"Nếu ngươi , hôm nay cứ c.h.ế.t cháy ở đây !"
Thấy ngọn lửa càng lúc càng lớn, Lý Sưởng cuối cùng cũng sụp đổ:
"Viết! Ta ! Ta !"
"Đừng đốt nữa! Đừng đốt nữa! Ta hòa ly thư!"
Ta thu pháp thuật, ném giấy bút cho .
Da của lửa phồng rộp lên một chuỗi mụn nước to bằng hạt đậu.
Đau đến mức nhe răng trợn mắt.
Hắn lăn bò nhặt lấy giấy bút, tay run rẩy xuống hòa ly thư.
Ký tên, điểm chỉ xong, ném tờ hòa ly thư lòng .
"Nhớ kỹ kết cục ngày hôm nay của ngươi, nếu còn dám đến, sẽ khiến ngươi mạng đến, mạng về!"
"Cút!"
Lý Sưởng sợ đến tè quần, dám đầu mà bỏ chạy.
Nhìn tờ hòa ly thư, nở một nụ mãn nguyện.
Từ khoảnh khắc , còn là con dâu nhà họ Lý nữa.
là Tống Lai. Chỉ là Tống Lai!
Sau khi giải quyết xong chuyện của Lý Sưởng, cảm thấy một sự nhẹ nhõm từng .
Ban ngày, là thị từ cận của Đại sư tỷ.
Hết lòng chăm lo cho cái dày của Tỷ , đổi đủ cách để nghiên cứu những món ăn ngon.
Buổi , ở phòng bên chuyên tâm tu luyện.
Ngày ngày trôi qua.
Căn cốt của vẫn quá tuổi, tiên đồ mờ mịt.
nội tâm của bao giờ cảm thấy vững chãi đến thế.
Hôm đó, tông môn tổ chức một cuộc tỉ thí, trưởng lão hiếm khi lộ diện.
Đại sư tỷ mặt tất cả , đẩy đến mặt trưởng lão:
"Lão già! Nha đầu căn cốt tuy lớn tuổi, nhưng tâm tính kiên cường."
"Quan trọng nhất là nó nấu ăn ngon, ông cứ coi như nể mặt !"
"Thu nhận nó tử !"
Chưởng môn vuốt râu, ánh mắt dò xét rơi .
Khiến sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Đại sư ở bên cạnh khẽ:
"Sư hiếm khi mở lời, Sư tôn là cứ tác thành cho ?"
Tiểu sư cũng nhảy :
"Chưởng môn sư bá, Tống Lai tỷ tỷ nấu ăn ngon lắm ạ!"
"Người thu nhận tỷ !"
Chưởng môn im lặng một lát, cuối cùng gật đầu:
"Thôi ."
"Tống Lai, từ hôm nay trở , con chính là ngoại môn tử của Huyền Thanh Tông , cứ bái nhập trướng Đại sư tỷ của con ."
Ta sững sờ.
Một tạp dịch quét dọn căn cốt quá tuổi như , trở thành tử của Huyền Thanh Tông?
Chưa đợi kịp phản ứng, liên tục chúc mừng :
"Tống sư , chúc mừng nhé!"
"Ha ha, Tống sư ! Sau chiếu cố sư đấy nhé!"
"Tiểu sư ! Sau xin chỉ giáo nhiều hơn!"
Ta chìm đắm trong niềm vui sướng tột độ.
Đây là đầu tiên, khiến cảm thấy tràn đầy hy vọng tương lai.
Buổi , nấu một nồi canh nấm sở trường thật lớn, hương thơm bay khắp cả ngọn núi.
Lần , là để chúc mừng.
Chúc mừng cho cuộc đời mới của Tống Lai .
Sau khi trở thành tử của Huyền Thanh Tông, cuộc sống bận rộn phong phú.
Tu luyện, học pháp thuật, nghiên cứu món ăn mới.
Đều là những việc mỗi ngày.