3.
Bảo bỏ hầm chung với canh.
tỉ mỉ sạch con gà đó, dùng lửa nhỏ hầm đủ hai canh giờ.
Tuyệt đối chút nào chậm trễ.
Hai tùy tùng của Đại sư tỷ giữ chặt lấy tay , khiến thể động đậy.
đang nghĩ xem nên cầu xin tha thứ thế nào để Đại sư tỷ nguôi giận.
Thì đúng lúc , tỷ lấy một viên truyền tin thạch lấp lánh ánh sáng.
Giọng bá đạo của tỷ vang lên:
"Lát nữa lanh lợi một chút, chuyện nên thì đừng , !"
Trong lúc đang thấp thỏm yên, tỷ truyền tin thạch:
"Đại sư , canh gà hôm qua uống là do con tạp dịch đó bắt gà rừng ở hậu sơn."
"Muội thề, tuyệt đối trộm con Thất Thải Cẩm Kê mà nuôi!"
Nói xong, tỷ đưa truyền tin thạch đến bên miệng .
Đồng thời còn liếc mắt cảnh cáo.
lập tức hiểu :
"Đại... Đại sư chào . Ta là Tống Lai."
"Là tạp dịch mới đến của Huyền Thanh Tông."
"Con gà mà Đại sư tỷ ăn, là gà rừng do chính tay bắt ..."
Đại sư hiển nhiên dễ lừa như :
"Ồ? Vậy ? Thế thì ngươi xem, con gà đó bắt ở ?"
Ta ấp úng trả lời:
"Hậu... hậu sơn..."
Đại sư từ nhỏ lớn lên trong tông môn, hậu sơn gà rừng , lẽ nào ?
lúc , cũng chỉ thể nhắm mắt dối.
"Được, ."
Đại sư dường như thấu chuyện, gì thêm. Ánh sáng của truyền tin thạch vụt tắt.
Hai bàn tay đang kìm kẹp buông lỏng , Đại sư tỷ thở phào một :
"Coi như ngươi điều!"
"À đúng , ngươi từng món Phật Khiêu Tường ?"
"Ta thấy trong thoại bản , Phật Khiêu Tường là mỹ vị nhân gian, thơm ngon vô cùng."
"Hay là ngươi cho nếm thử ?"
Ta lắc đầu:
"Đại sư tỷ, nguyên liệu cần cho món Phật Khiêu Tường nhiều, còn vô cùng quý giá, e là trong núi ."
"Ta xuất nghèo khó, trong nhà đến ăn no mặc ấm còn khó."
"Tự nhiên là từng qua món ngon như ."
" mà, từng cách món trong sách tạp lục, nên cũng đôi chút."
Đại sư tỷ , lập tức phấn chấn hẳn lên:
"Không , bản tiểu thư đây thiếu gì ngoài linh thạch!"
"Trên núi thì ngươi xuống núi mà mua."
Tỷ vung tay, ném cho một chiếc túi gấm nặng trịch.
"Cầm lấy! Xuống chợ núi, mua hết nguyên liệu về đây cho ."
"Phải là loại nhất!"
Ta nhận lấy túi gấm, rụt rè gật đầu.
Ngày hôm , xin nghỉ phép, một xuống núi.
Trong chợ vô cùng náo nhiệt, từ lúc lên núi, lâu thấy khung cảnh đời thường .
Ngay lúc đang cẩn thận lựa chọn loại giăm bông ngon nhất, một giọng quen thuộc khiến kinh hãi vang lên:
"Trốn mấy tháng, cuối cùng cũng để tao tìm mày , cái thứ hàng lỗ vốn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-dua-vao-ham-canh-ma-tro-thanh-bao-boi-cua-tien-mon/phan-3.html.]
Ta giật , miếng giăm bông trong tay rơi "bịch" xuống đất.
Là phụ nghiện cờ b.ạ.c của !
Bà sải bước tiến , một tay túm lấy cổ tay :
"Cái đồ chổi nhà mày, hại lão nương đây tìm chết!"
"Nhà họ Lý lấy ba mẫu ruộng nước sính lễ cưới mày, mày thì , cuốn gói chạy mất?"
"Mày chạy , nhà họ Lý đòi ruộng!"
"Mấy mẫu ruộng đó sớm lão nương bán để trả nợ cờ b.ạ.c !"
Phu quân Lý Sưởng từ xó nào chui .
Hắn đạp mạnh một cái:
"Con đĩ thối tha nhà mày, cuối cùng cũng tìm mày ."
"Hoặc là mày về nhà tiếp tục đẻ con trai trả nợ cho tao!"
"Hoặc là tao sẽ bán mày lầu xanh, lấy tiền bán của mày cưới thê tử khác!"
Ta đạp văng xa hai mét, sõng soài đất thể động đậy.
Những ngày tháng đánh đập tàn nhẫn trong quá khứ, từng cảnh một hiện về mắt.
Hắn sải bước tiến , đè lên .
Từng cái tát, từng cái tát giáng xuống mặt .
Miệng còn ngừng chửi rủa:
"Mày cũng giỏi lắm, dám một bỏ trốn!"
"Lão tử cưới mày là tốn sính lễ đấy!"
"Lão tử nuôi mày ăn ngon uống sướng ba năm, mày đẻ con trai thì thôi."
"Lại còn dám bỏ trốn!"
"Mày sống là nhà họ Lý, c.h.ế.t là ma nhà họ Lý."
"Hôm nay dù thế nào nữa, mày cũng về làng họ Lý cho tao!"
Ta sức giãy giụa, thoát khỏi sự kìm kẹp của .
Phụ cầm theo một sợi dây thừng, dắt một con lừa .
"Hiền tế, giúp con tìm ."
"Xử lý thế nào, con tự xem mà lo liệu !"
" đấy, ba mẫu ruộng nước , thể bắt trả !"
Người phụ đáng ngàn d.a.o băm vằm của !
Ăn chơi trác táng, cờ b.ạ.c rượu chè, thứ gì cũng thiếu.
Người mẫu bất hạnh của , năm mười hai tuổi, ông tức đến chết.
mới đến tuổi cập kê, ông bán cho nhà họ Lý con dâu.
Nỗi khổ của , chẳng đều do một tay ông gây ?
Mắt thấy Lý Sưởng nhận lấy sợi dây thừng, chuẩn tròng .
vội vàng lấy viên truyền tin thạch từ trong lòng .
Đó là viên đá mà hôm nay Đại sư tỷ đưa cho .
Nói là bảo cứ mang theo bên , nếu tỷ nghĩ cần mua thêm vật gì, sẽ truyền tin cho .
Truyền tin thạch phát ánh sáng, giọng nghẹn ngào trong tiếng :
"Đại sư tỷ! Phu quân của bán lầu xanh!"
"Cầu xin tỷ, mau đến cứu với!"
"Còn dám cầu cứu, mày phản !"
Lý Sưởng một cước đá văng viên truyền tin thạch xa.
giãy giụa nhặt, nhưng sợi dây thừng trói chặt lấy một bước.
Hai họ hợp sức quẳng lên lưng lừa.
Con lừa từng bước, từng bước về phía làng họ Lý.