Ta Dựa Vào Biến Thái Đi Lên Đỉnh Cao Đời Người - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-05-27 13:33:02
Lượt xem: 243
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
7.
Cuối cùng cũng chờ đến lúc mặt trời lặn, vẫn chưa đến giờ biến thành mèo, ta lẻn vào phòng ngủ của Tiêu Trọng trước.
Tiêu Trọng vẫn còn bàn bạc công việc với các tướng lĩnh yêu ma của hắn, rảnh rỗi không có việc gì làm, ta bắt đầu ngắm nhìn vẻ đẹp của mình trong gương phòng hắn, phải nói rằng, khuôn mặt này quả thực hợp với thẩm mỹ của ta.
Ta không chỉ ngắm nhìn mà còn tạo dáng, vểnh mông, chống nạnh, đang làm dáng thì quay đầu lại đối diện với một mỹ nhân xinh đẹp kiều diễm.
Nàng ta trừng mắt nhìn ta.
Ta nhìn lại vào gương, ta đã biến thành một con mèo trắng.
Mỹ nhân kinh hô: "Ngươi là yêu tinh từ đâu tới? Có hiểu quy tắc ai đến trước ai đến sau không?"
Ồ, ta hiểu rồi, đây là người đến thực hiện mỹ nhân kế với Tiêu Trọng.
Trong lúc nói chuyện, Tiêu Trọng đã vào phòng, ta lập tức nhảy vào lòng hắn.
"Meo~"
Ta cố gắng dùng đầu cọ cọ vào cổ hắn, ra vẻ hoảng sợ.
Tiêu Trọng vỗ về ta, rồi lạnh lùng nhìn về phía mỹ nhân: "Ai cho phép ngươi vào phòng ta?"
Hắn vừa dứt lời, hai yêu tinh đã vào lôi mỹ nhân ra ngoài, mỹ nhân không cam lòng chỉ vào ta để lại một câu: "Mẹ nó! Con mèo yêu này còn dâm đãng hơn cả hồ ly tinh bà đây!"
Ta co rúm trong lòng Tiêu Trọng, oa oa oa.
Tiêu Trọng có vẻ bị ta cọ ngứa, khẽ cười hai tiếng, véo véo thịt sau gáy ta: "Hôm nay đi chơi đâu vậy?"
Ta thất thần.
Đường đường là Ma tôn, sao có thể dịu dàng như vậy chứ.
Đêm đi ngủ, ta lăn lộn trên cơ bụng của Tiêu Trọng, chỗ này dán dán chỗ kia dán dán, cảm giác như đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.
8.
Sự thật chứng minh, một người lao động đạt tiêu chuẩn không thể làm hai công việc cả ngày lẫn đêm được.
Nếu không sẽ bị rối loạn tinh thần, giống như ta vậy.
Hôm đó ta đang hầu hạ Tiêu Trọng tu luyện, cuối cùng cũng hoàn thành một chu thiên, Tiêu Trọng mồ hôi đầm đìa, giơ tay đòi ta lấy nước.
Ta đang ngái ngủ, vẫn tưởng mình là mèo, nên l.i.ế.m hắn một cái.
Thế giới đột nhiên trở nên thật yên tĩnh.
Ta giật mình tỉnh táo.
Ma tôn cứng đờ nói: "Ngươi có hai giây để giải thích."
Ta: "Hơi ngọt, ta chưa nếm ra, hay để ta nếm lại. . ."
Ngay giây tiếp theo ta đã bị đánh bay.
Theo dõi tui tại FB: Một Ổ Bánh Mòe để nhận được thông báo truyện mới sớm nhất nha!
Sau đó, ta bị nhốt vào ngục tối.
Ngục tối kín mít, ngay cả mèo cũng không thể chạy ra ngoài, ta đành buông xuôi.
Vài ngày sau ta được thả ra, buồn cười thay, chẳng ai quan tâm đến ta cả, cả Yêu Ma điện đang hỗn loạn.
Ta tiện tay bắt lấy một yêu tinh bướm đang chạy loạn trong sân: "Sao vậy? Có người tấn công Yêu Ma điện à?"
"Ôi trời ơi, nghiêm trọng hơn nhiều! Thú cưng yêu quý của Ma tôn đại nhân đã biến mất mấy ngày rồi, hiện giờ cả hai đạo yêu ma đều đang tìm mèo đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-dua-vao-bien-thai-di-len-dinh-cao-doi-nguoi/phan-3.html.]
Khóe miệng ta không tự chủ bắt đầu cong lên.
Nhìn xem sức hấp dẫn của bổn miêu nào.
Tối đó, ta lại biến thành mèo trắng, nghênh ngang đi vào phòng Tiêu Trọng, ngang nhiên nằm lên giường hắn.
Tiêu Trọng từ cửa bước vào, khi nhìn thấy ta, hắn ngẩn người một chút, giống như sợ làm ta hoảng sợ chạy mất vậy, từ từ đi lại, vuốt ve bụng ta, khẽ nói: "Ta cứ tưởng ngay cả ngươi cũng sợ ta, muốn trốn khỏi nơi này."
Ta dùng đuôi quét nhẹ vào eo hắn.
Nhưng vì bị giam trong ngục tối mấy ngày, ta quyết định phải lạnh nhạt với hắn một chút, nên cả đêm ta đều tỏ ra kiêu ngạo, không cho hắn vuốt ve.
Tiêu Trọng rất bối rối, ngày hôm sau, ta tâm lý giải đáp: "Tiểu Bạch hình như muốn ăn gì đó?"
Tiêu Trọng: "Ăn gì?"
"Giò heo sốt, thịt kho tàu, cá chua ngọt, cừu hấp, tay gấu chưng, đuôi nai chưng, vịt nướng, gà nướng, ngỗng nướng, thịt lợn kho, vịt kho, gà sốt, thịt muối, trứng bắc thảo, dạ dày, thịt phơi, lạp xưởng, bánh xốp thập cẩm. . ."
Tiêu Trọng lạnh lùng nhìn ta: "Ngũ Nguyệt Bạch, ngươi chắc chắn đây là những thứ nó muốn ăn?"
Ta thẳng thắn gật đầu: "Nghìn thật vạn thật."
Tối hôm đó ta đã ăn được bữa ăn thịnh soạn nhất kể từ khi xuyên vào truyện.
Kết quả là ngày hôm sau ta ợ liên tục trước mặt Tiêu Trọng.
Tiêu Trọng chống cằm dò xét ta, vẻ mặt khó hiểu.
Làm sao thế? Dáng vẻ ợ của ta quyến rũ lắm hả?
Vì vậy ta lại ợ thêm một cái trước mặt Tiêu Trọng.
. . . Rất tốt, ta lại đến ngục tối.
Lần này ta chỉ bị giam một ngày một đêm đã được thả ra, Tiêu Trọng cứ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục gọi ta đến bên cạnh hầu hạ, ban đêm thì ôm ta ngủ.
Thói quen thật đáng sợ, ngủ lâu rồi ta nhắm mắt vẫn có thể chính xác sờ đến khối cơ bụng thứ ba bên trái của Tiêu Trọng.
9.
Những ngày sống như tiên của ta ở Yêu Ma Điện, sau khi một vị khách không mời mà đến xuất hiện cuối cùng cũng gợn sóng.
Người đến là Yêu Lâu, nhân vật số hai trong giới yêu ma, có chút hiềm khích với Tiêu Trọng.
Ta nhớ trong sách, chính vì sự phản bội của hắn ta mà Tiêu Trọng mới thất bại thảm hại.
Tiêu Trọng làm tròn bổn phận đãi khách, còn thiết yến khoản đãi hắn ta, nhưng Yêu Lâu rõ ràng là đến tìm chuyện, giữa bữa tiệc đòi cởi áo múa pháp khí, trực tiếp phá hủy sân viện của Tiêu Trọng.
Cuối cùng, hắn ta còn rung rinh cơ n.g.ự.c hai cái: "Ma tôn thấy thế nào?"
A, mắt ta.
Ta là một kẻ biến thái mà còn thấy ngươi biến thái.
Tiêu Trọng chẳng buồn nhìn hắn ta: "Nguyệt Bạch, ngươi thấy sao?"
Hắn đột nhiên gọi ta, ta ngẩn người một chút, rồi thật lòng nói: "Ta thấy, cơ n.g.ự.c của hắn không bằng Ma tôn của chúng ta, cơ n.g.ự.c của ngươi, không phải ta nói chứ, xì. . ."
"Khụ."
"Được lắm được lắm, cái đó. . . ngươi múa bồn cầu giỏi đấy."
Yêu Lâu gầm lên: "Đây là pháp khí thượng đẳng Lưu Tinh Chùy!"
Có lẽ vì ta làm hắn ta mất mặt, Yêu Lâu nhiều lần tìm ta gây rắc rối trong bữa tiệc, cuối cùng thậm chí còn bắt ta lên sân khấu múa.
Ta có chút háo hức muốn lên thử, không ngờ Tiêu Trọng lại giữ tay ta lại.