Chương 2
Bây giờ tìm một khác giới để… đủ kiểu thế chứ?
Tin nhắn của nhảy lên.
【Du Du, là với con, chỉ dạy con học thôi, dạy mấy chuyện ; cứ tưởng con là , ai dè bây giờ con phân hóa như .】
【 con cứ yên tâm, sẽ tìm bạn trai cho con, nhưng nếu con gặp thích thì cứ dũng cảm tiến tới. khi bạn trai thì cố nhịn, đừng để lộ tai với đuôi, tuyệt đối để bố dượng và các kế .】
gật đầu trong lòng.
【Mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng!】
thật sự kìm chế nữa.
Đêm đó, cuộn trong chăn, cắn rách cả chiếc gối ngủ.
Sao khó chịu đến thế ?
Nhiệt độ trong như thiêu đốt , làn da nóng rẫy, cả bứt rứt.
nhắn tin cầu cứu nhưng thấy bà trả lời.
Lấy áo khoác khoác lên , quyết định gõ cửa phòng bà.
Cơn nóng lý trí gần như tan biến, lảo đảo tìm đến cửa phòng và gõ nhẹ.
Cánh cửa mở .
mà, mở cửa là hai?
Bùi Triệt dựa khung cửa, với dáng vẻ uể oải, : “Muộn thế , em chuyện gì ?”
ngẩng lên, chằm chằm.
Đầu óc lúc gần như hỗn loạn.
“Không gì….”
lúc chỉ đến gần , gần hơn nữa…
Cơ thể tự nhiên ôm chầm lấy .
Mặt chạm cái n.g.ự.c rắn chắc của , chà chà vài cái.
Một tiếng thỏa mãn thút thít bật từ :
“Anh hai, thơm quá.”
Bùi Triệt cứng , bật mạnh đẩy , giọng vẻ lúng túng: “Em đang gì ?”
Bàn tay đặt vai truyền đến một cảm giác nóng ran, kìm mà áp mặt cẳng tay , dụi dụi.
Thật mát, thật sảng khoái.
“Anh hai, ôm em …”
Lời còn dứt, kéo phòng.
Hành lang vang lên giọng : “Lạ thật, nó nhắn tin cho mà phòng ai…”
Trong phòng, Bùi Triệt ghì cánh cửa, bịt chặt miệng .
tranh thủ mò bụng , sờ lên từng múi cơ.
Bùi Triệt hít một sâu, giữ c.h.ặ.t t.a.y cho nghịch: “Ngoan… đừng sờ lung tung.”
Anh còn xong nhưng khi lên đỉnh đầu , mặt đầy sửng sốt.
“Cái quái gì, em mọc tai thế?”
Anh là còn đuôi nữa.
Đuôi thò khỏi chiếc váy ngủ, vung vẩy lưng như phát điên.
Sau khi tiếng động ngoài hành lang lắng xuống, Bùi Triệt mới buông tay, sờ lên đôi tai lông lá của .
Anh còn véo nhẹ nữa.
Để xác nhận thứ là thật , kéo thử cái đuôi của .
Cảm giác tê rần từ đuôi lan khắp .
run lên, thể nhịn nữa, nhào tới ôm trầm lấy .
Anh ôm chặt.
“Cái gì thế em định gì, thôi, ừ…” Anh phản kháng như như .
Bất chấp sự chống cự, mút mút hít hít cả .
Khi lý trí chớm trở , phát hiện đang chồm Bùi Triệt, thậm chí vài khuy áo sơ mi tháo phăng .
Bàn tay to của ép c.h.ặ.t đ.ầ.u đang quấy rối n.g.ự.c , tay chống nửa giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/succubus-va-tinh-yeu-cam-ky/chuong-2.html.]
Anh gần như phát điên.
“Em là cái quái gì ? Với cả, tai với đuôi em, đừng cứ mà chà như thế.”
Nhận gì với hai, dám ngẩng lên, chỉ thì thầm:
“Em… em là succubus, sẽ mọc tai với đuôi.”
Nói xong, cố gắng gồng , dịch m.ô.n.g một chút.
Lại một tiếng hít mạnh từ đầu, giọng trầm và cảnh cáo vang lên:
“Em đừng động.”
Ừm.
Có cái gì đó m.ô.n.g như…
Bất chợt tiếng gõ cửa.
“Tiểu Triệt, vòi nước trong phòng tắm của hỏng , mượn của em tí nhé.”
vẫn Bùi Triệt, đầu óc trống rỗng.
Chết , cả phát hiện!
Có chỗ nào để trốn ?
Bùi Triệt phản ứng nhanh, nhét chăn.
“Nếu cả mà em còn ở phòng giờ , thì giải thích thế nào cũng xong ,em chịu khó im lặng chút nhé.”
Nói xong, cũng chui .
Hai chân dài của dựng cao trong chăn, tạo chỗ cho núp.
Anh còn sợ động đậy, nên ghì c.h.ặ.t đ.ầ.u bụng .
Cảm nhận ấm mặt.
cố gắng nuốt nước bọt.
Ôi, bụng hai thơm quá.
Muốn cắn quá .
Có vẻ như cả phòng.
“Mặt đỏ thế?”
Bùi Triệt đáp bằng giọng khàn: “Không , nếu cần dùng phòng tắm thì nhanh… ừm.”
Nói giữa chừng bỗng khựng , kìm tiếng rên, nghiến chặt răng.
Dưới chăn, cũng chịu nổi nữa.
Cả mặt dụi bụng , còn hôn nhẹ một cái.
Anh cả liếc thấy mặt Bùi Triệt đỏ ửng và tấm chăn phập phồng, giọng trầm ấm pha chút trêu ngươi:
“Tối mà vẫn hăng thế , chắc cả phá hỏng nhã hứng của em ?.”
Bùi Triệt mặt đỏ đến tận mang tai, trả lời như nuốt cả lưỡi bụng:
“Chuyện nhỏ thôi, mau tắm ”
Một lát , tiếng nước chảy từ phòng tắm vang lên.
Bùi Triệt kéo khỏi chăn.
Anh ghì chặt gáy , đôi mắt dài hẹp đầy uy hiếp:
“Em c.h.ế.t ?”
Không còn chà bụng nữa.
bĩu môi: “Em chỉ ôm thôi mà.”
Anh , cổ họng nhúc nhích: “Chết tiệt.”
chịu buông, tiến gần hơn: “Anh hai, em cho sờ tai và đuôi, cho em ôm tiếp ?”
Ánh mắt Bùi Triệt thoáng sâu xa…
Chiếc áo của túm nhăn nhúm, vài khuy cậy bật, lộ xương quai xanh quyến rũ.
cố nuốt nước bọt, cố gắng cắn.
Sau một lúc ôm , lý trí của dần trở .
nhỏ nhẹ van xin đừng kể với ai.
Bùi Triệt kéo đuôi , nở nụ phóng khoáng, giọng trầm vang lên:
“Để sờ thêm tí nữa , vẫn còn .”