Nói xong,  vội vàng xuống  kiểm tra tình hình của  đó,  đó gọi 120.
 
  xuống đến  lầu,  lập tức sững sờ.
 
Người  trong vũng m.á.u , rõ ràng chính là đứa con trai bảo bối của  chồng , là  chồng "" của , Dư Tường.
 
Khi  120 đưa đến bệnh viện, Dư Tường  tử vong.
 
Anh   chiếc cốc  chồng ném từ tầng mười xuống trúng đầu, c.h.ế.t ngay tại chỗ.
 
Khi  tin ,  chồng hối hận đến rơi lệ đầy mặt, 
 
[Con trai của  ơi, đứa con đáng thương của . Sao con    như  chứ, con  ,      đây hu hu hu hu hu. Con trai của  ơi.]
 
Bà      , ánh mắt đột nhiên trở nên oán độc, 
 
[Đều tại mày, đồ mệnh xung khắc chồng,  khắc c.h.ế.t con trai tao . Sao mày  tự  c.h.ế.t ,    khắc con trai tao, mày trả con trai tao  đây, đồ quả phụ độc ác!]
 
Hừ.
 
Có một loại , khi xảy  chuyện thì vĩnh viễn  bao giờ tìm  vấn đề ở bản .
 
Họ luôn chĩa mũi dùi   khác, cứ như  là  thể tẩy rửa tội  của .
 
 giờ  còn  thể chiều theo bà  nữa ?   thể.
 
Thế là  dùng những lời lẽ độc địa tương tự để đáp trả bà : 
 
[Rõ ràng là chính bà  đập c.h.ế.t con trai , bà mới là kẻ g.i.ế.c ! Con trai bà sở dĩ c.h.ế.t sớm như , chính là vì bà 'ngũ hành thiếu đức, bát tự phạm tiện', nên mới để con trai bà chịu tội  cho bà. Bằng ,  đáng lẽ  c.h.ế.t, chính là đồ  tiện nhân như bà!]
 
Mắng một tràng như ,  cuối cùng cũng hiểu tại   chồng bình thường  thích c.h.ử.i  như thế.
 
Bởi vì đối với những   ghét bỏ, dùng những lời lẽ như  để trút bỏ những căm hận trong lòng, quả thực  sảng khoái.
 
 con , nên học cách kiềm chế bản , đừng trong cả đời , bận rộn tạo  những khẩu nghiệp .
 
Thế là  mắng  đủ  dừng , bỏ  chỗ khác.
 
Dù   còn đang bận kế thừa di sản của Dư Tường mà.
 
Sau khi  chồng đập c.h.ế.t Dư Tường,   báo cảnh sát.
 
 vì bà   liệt nửa  , dù   kết án cũng chỉ  thể thi hành án tại ngoại,   ý nghĩa gì lớn, nên  đành từ bỏ việc truy cứu.
 
Dù  thì con trai bà   c.h.ế.t,  cũng  định lo cho bà  nữa, dù bà   kế thừa một phần tài sản của Dư Tường thì cuộc sống cũng chẳng khá hơn là bao.
 
Còn về tài sản của Dư Tường, , Tiểu Dĩnh và  chồng đều là  thừa kế hàng thứ nhất.
 
Để tránh tranh chấp, ba chúng   trực tiếp phân chia và thừa kế tài sản của Dư Tường theo đúng phần  pháp luật quy định.
 
Căn nhà  để  cho  chồng, coi như  trọn tình vợ chồng với Dư Tường, cũng xem như là tận tình tận nghĩa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-vung-len-cua-ba-noi-tro/chuong-7.html.]
 
Tuy nhiên  đó, một  liệt như  chồng   tài sản trong tay,  cần nghĩ cũng , chắc chắn sẽ thu hút  nhiều họ hàng đến vì tiền.
 
 những chuyện đó  còn liên quan gì đến  nữa.
 
Hiện tại  chỉ  thông qua nỗ lực của bản , chăm sóc con gái thật .
 
Vài năm , một ngày nọ,  đột nhiên nhận  tin  chồng qua đời.
 
Vốn dĩ    ý định  về lo liệu tang sự cho bà , nhưng    chồng  để  tài sản cho Tiểu Dĩnh kế thừa,  đành  về một chuyến.
 
Cũng  khi về,  mới  cuộc sống mấy năm qua của  chồng.
 
Vô Hoan 🌙
Khi  rời , bà    ai chăm sóc,  sợ  giúp việc bên ngoài nhòm ngó tài sản của , nên  tìm cháu trai bên ngoại của  để chăm sóc khi về già.
 
Bà   rằng chỉ cần cháu trai đồng ý chăm sóc khi về già và lo hậu sự cho bà, bà sẽ cho cháu trai căn nhà .
 
Cháu trai  đồng ý,  dẫn cả gia đình  đến sống trong nhà của bà .
 
Còn tìm luật sư lập di chúc.
 
Ban đầu thì còn , cháu trai và cháu dâu quả thật  chăm sóc bà .
 
 cái tính khí của bà , cả đời   thể  đổi, chẳng mấy chốc  xảy  mâu thuẫn với cháu dâu.
 
Cháu trai của bà    hèn nhát như Dư Tường, đương nhiên là bênh vực vợ ,  nhanh  bắt đầu vô tư ngược đãi bà . 
 
Bọn họ chỉ  mau chóng tiễn bà  , để họ  thể thừa kế căn nhà.
 
  ngờ bà     một nước cờ, tranh thủ lúc bọn họ  để ý  tự  liên hệ với luật sư, cuối cùng  đổi di chúc, để  căn nhà  cho Tiểu Dĩnh.
 
Cháu trai và cháu dâu tức điên lên, định gây chuyện với , nhưng   trực tiếp báo cảnh sát, để cảnh sát giải quyết công bằng.
 
Di chúc giấy trắng mực đen rõ ràng, bọn họ  thể chối cãi, đành ngậm bồ hòn  ngọt.
 
Còn  thì  khi nhanh chóng lo liệu xong tang sự cho  chồng, bán căn nhà đó ,   cùng Tiểu Dĩnh rời .
 
Cháu trai và cháu dâu  tức giận đến mấy cũng  thể  gì chúng   nữa.
 
Ai cũng , bà lão đó cuối cùng cũng còn chút lương tâm,  để  căn nhà cho cháu gái.
 
Thế nhưng   , bà    thật sự nghĩ cho Tiểu Dĩnh.
 
Bà   giờ vẫn luôn coi thường con gái,   thể quan tâm đến sống c.h.ế.t của hai  con  chứ? Bà  chẳng qua là   căn nhà  rơi  tay cháu trai và cháu dâu  ngược đãi bà  mà thôi.
 
Nếu , bà  chắc chắn sẽ lấy cớ đó để bắt   chăm sóc khi về già cho .
 
 như  cũng , mặc kệ bọn họ ch.ó c.ắ.n chó, cuối cùng căn nhà  vòng vo tam quốc  về tay Tiểu Dĩnh.
 
Xem  ông trời, vẫn ưu ái  lương thiện hơn.
 
(Hết)