Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sự trở lại của tiểu thư và thiếu gia nhà hào môn - C3

Cập nhật lúc: 2025-05-14 12:00:49
Lượt xem: 849

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu ấy nhấp một ngụm rượu, sau đó quay lại ra hiệu cho ai đó trong đám đông.

Một giây sau, một người đàn ông nhảy xuống hồ, kéo Tô Uyển sắp đuối sức lên bờ, còn tranh thủ làm hô hấp nhân tạo.

Cùng lúc đó, Cố Nam tuyên bố kết thúc buổi tiệc, mọi người cũng lần lượt rời đi.

Một lúc sau, Tô Uyển chậm rãi mở mắt.

Cố Nam lập tức tiến lại gần, ân cần hỏi han:

“Em gái Tô Uyển, em làm anh sợ chếc khiếp, không ngờ em không biết bơi. Là anh sơ suất.”

Cậu nói rất chân thành, khiến tôi suýt tưởng cậu đã đi học diễn xuất lúc nào không hay.

Cố Nam đỡ cô ta ngồi dậy, rồi nói tiếp:

“Người vừa cứu em là cậu chủ nhà họ Hách, tên là Hách Phong. Cha cậu ấy chính là người mà chú Tô luôn muốn kết thân, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội. Chi bằng em lấy cớ ‘ân nhân cứu mạng’ mà đến cảm ơn cậu ấy, biết đâu có thể giúp chú Tô nối được quan hệ với nhà họ Hách. Tháng sau là sinh nhật chú, chắc chắn sẽ rất vui đấy.”

Tôi phải cắn chặt môi dưới mới không bật cười thành tiếng.

Theo như tôi biết thì lúc này Hách Phong đang nghỉ dưỡng ở nước ngoài kia mà.

Nhưng Tô Uyển bây giờ vẫn còn ngây thơ, bị Cố Nam dụ dỗ vài câu liền gật đầu đồng ý.

Sau khi đưa cô ta về phòng nghỉ ngơi, Cố Nam lại trở về bên tôi.

Lúc đó tôi đã có chút ngà ngà, đưa tay xoa đầu cậu ấy, cưng chiều nói:

Anan

“A Nam nhà ta lớn rồi, cũng biết tính toán nhiều chuyện, chị không cần lo nữa rồi.”

Cố Nam cau mày, giật lấy ly rượu trong tay tôi, rồi bế tôi về phòng, nhẹ nhàng đặt lên giường.

Cậu kéo chăn đắp cho tôi, rồi ghé sát tai thì thầm:

“Tô Tình, giữa chúng ta không có quan hệ huyết thống, đừng cứ coi anh là em trai mãi như vậy.”

Nói xong liền xoay người bỏ đi.

Trước khi đi, cậu còn quay đầu lại nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-tro-lai-cua-tieu-thu-va-thieu-gia-nha-hao-mon/c3.html.]

“Ba ngày nữa, mời chị xem một vở kịch hay.”

 

03

Mấy ngày gần đây, tôi vẫn như trước, đứng sau Tô Minh An để xử lý công việc kinh doanh của nhà họ Tô.

Dù Tô Minh An là cha tôi, nhưng ông ta thật ra không hề có đầu óc làm ăn. Khi mẹ tôi khởi nghiệp đầy gian khổ, ông chỉ góp chút tiền của mình đầu tư vào.

Nhưng theo tôi biết, số tiền đó chẳng khác gì muối bỏ bể. Sau này, vẫn là bác Cố ra mặt giúp đỡ mẹ tôi.

Dù vậy, mẹ tôi vẫn cảm động bởi tấm lòng của ông ta, cuối cùng chấp nhận kết hôn, sinh con, và sau này khi sự nghiệp thành công, tất cả đều do bà gầy dựng nên.

Sau khi mẹ mất, tôi vốn định trực tiếp bước vào ban lãnh đạo công ty, nhưng lại bị Tô Minh An phản đối.

Danh nghĩa thì bảo tôi còn nhỏ, chưa đủ uy để kiểm soát tình hình, chi bằng đứng sau hỗ trợ ông ta. Đợi ông ta lui rồi, tôi sẽ tiếp quản toàn bộ công ty.

Tôi đã đồng ý, nhưng kết quả cuối cùng thì tôi không muốn nhắc lại nữa.

Lần này, tôi nhất định sẽ giành lại tất cả những gì vốn thuộc về mình!

Những ngày này tôi rất ít gặp Cố Nam, tôi bận rộn với công việc công ty, còn cậu ấy, chắc đang chuẩn bị cho “vở kịch hay” mà vài ngày trước đã nói.

Ba ngày sau, tôi nhận được tin nhắn từ Cố Nam, mời tôi đi uống trà chiều.

Địa chỉ ghi trong tin nhắn tôi rất quen, là căn biệt thự cao cấp ở phía tây thành phố mà Cố Nam đã âm thầm mua, ngoài tôi ra chưa từng có người khác đặt chân đến.

Tôi sắp xếp lại công việc, rồi lái xe đến đó.

Khi vừa lái xe vào gara, tôi khẽ nhíu mày.

Chiếc siêu xe màu hồng đậu bên cạnh chẳng phải là xe của Tô Uyển sao? Cô ta làm gì ở đây?

Vừa dừng xe, tôi đã thấy Cố Nam bước tới, lịch thiệp mở cửa xe cho tôi, sau đó đưa tôi lên tầng cao nhất bằng thang máy.

“Sao cô ta lại ở đây?” Tôi vừa vào thang máy liền hỏi.

Cố Nam khẽ cười, nghiêng đầu hỏi lại: “Sao vậy? Ghen rồi à?”

Tôi lườm cậu ấy, lúc đó cậu mới từ tốn giải thích: “Chẳng phải đã nói là muốn cho chị xem một vở kịch hay sao? Đây là sân nhà của tôi, lại không ai biết, tiện hơn nhiều.”

Loading...