Bác gái ở bên cạnh lắng , nghi hoặc hỏi: "Trương Đào, hôm qua con tảo mộ thấy sợi dây buộc cây táo tàu nhỏ ở mộ ông bà nội ?"
Trương Đào lắc đầu.
Còn thì như chợt nghĩ điều gì đó, đột ngột bật dậy: " , cái mộ thấp mà em mơ thấy một cây táo tàu nhỏ."
"Vậy thì tám chín phần mười là nhầm mộ ." Bàn tay bác gái nắm chặt thành nắm đấm, sắc mặt nghiêm trọng : "Người xưa câu, 'Quỷ Tiết cúng ba loại mộ, một mộ đốt hai loại giấy', Trời ơi, chuyện để bọn con hỏng bét ."
"Mẹ lúc nào cũng trời ơi trời ơi nọ, lớn chuyện gì , dù nhầm thì chứ?" Trương Đào kẹp một miếng dưa chuột muối cho miệng, nhai : "Chiều nay con nghĩa địa đốt giấy tiền, thả pháo cho ông bà nội là chứ gì?"
đến chiều, Trương Đào sốt cao, ngã bệnh.
6
Trương Đào đột nhiên sốt cao, bác gái cho uống mấy viên thuốc hạ sốt nhưng tác dụng.
đành lái xe đưa đến phòng khám nhỏ trong làng để truyền nước, mấy chai nước truyền xong, nhiệt độ cơ thể Trương Đào vẫn cứ tăng vọt, gần 43 độ .
Bác sĩ ở thị trấn đều là những học lỏm giữa chừng, từng thấy cảnh tượng , đành nhíu mày khuyên chúng : "Đừng chậm trễ nữa, mau đưa đến bệnh viện lớn !"
Bác gái đến mắt sưng húp, kéo một bên nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Thụy, cháu xem Trương Đào ma nhập ?"
chợt nhớ đến chiếc vòng Trương Đào nhặt , vội vàng lục tìm .
Quả nhiên tìm thấy nó trong túi quần.
Chiếc vòng Trương Đào dùng kem đánh răng rửa sạch, màu sắc sáng bóng, kỹ, bên trong còn mấy chữ nhỏ – Mạnh Tiếu Lộ.
Chắc là tên chủ nhân của chiếc vòng.
đầu hỏi bác gái: "Bác gái, bác tên bà nội cháu là gì ạ?"
Bác gái nheo mắt : "Ông nội cháu gọi bà nội cháu là Tam Muội, tên đầy đủ bác thấy một trong sổ hộ khẩu, hình như là Dương Tú Phân... là Vương Tú Phân gì đó, nhớ rõ nữa."
Tên khớp.
"Vậy, bác gái, bác một phụ nữ tên Mạnh Tiếu Lộ ?" hỏi.
Bác gái lắc đầu: "Làng họ Trương, con dâu mấy chục hộ trong làng bác đều , ai họ Mạnh cả."
Sau khi cầm chiếc vòng , sắc mặt Trương Đào rõ ràng hơn nhiều, khàn giọng : "Mẹ ơi, con khát."
Bác gái xuống mép giường đỡ dậy cho uống nước.
Bác sĩ đo nhiệt độ cho Trương Đào một nữa, vui mừng : "Giảm , 38.5 độ. Truyền thêm hai chai nữa chắc là sẽ hạ sốt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-quan-oan-sat/chuong-4.html.]
Đến tối, cơn sốt cao của Trương Đào hạ, chỉ là cả còn chút sức lực nào, sắc mặt tái nhợt, như mất nửa cái mạng.
Về đến nhà, mở cửa xe đỡ Trương Đào xuống. Từ xa một đàn ông tới, ông chừng bốn mươi tuổi, khuôn mặt sáng sủa, lạ lùng là tóc và lông mày đều bạc trắng.
Ông u ám với : "Rằm tháng Bảy, quỷ môn quan mở, vong linh đòi mạng, các đều sẽ chết."
7
để Trương Đào tựa vai , mờ mịt đàn ông trung niên, hỏi: "Ông là ai ? Vong linh đòi mạng là gì?"
Ông thiết : "Chú là em họ của bố cháu, xếp hàng thứ ba trong gia tộc, cháu cũng thể gọi chú là chú Ba."
Từ nhỏ lớn lên ở làng, quen thuộc với họ hàng trong nhà. Tuy nhiên, bố nhắc đến, một chú lo ăn, từ nhỏ nghiên cứu âm dương thuật pháp, lớn tuổi mà vẫn lấy vợ.
"Lão thần côn, chạy đến cửa nhà lời xúi quẩy!" Bác gái cầm ngay chiếc chổi cạnh tường định đuổi chú Ba : "Thụy Thụy, cháu đừng tin ông , ông khắp nơi lừa tiền lừa của, miệng một câu nào thật ."
Chú Ba ôm đầu tránh : "Vào ngày Quỷ Tiết, cánh cửa nối liền hai giới âm dương sẽ mở . Hôm qua các cúng nhầm mộ, dập đầu nhầm chỗ, đó là sự bất kính với vong linh, họ nhất định sẽ đến ám và đòi mạng."
Bác gái dừng , một cái.
Sao ông hôm qua và Trương Đào cúng nhầm mộ?
"Thần côn nhà ông, ông lén lút theo hai đứa nhỏ lên núi ?" Bác gái vẫn tin, giơ chổi lên định đánh tiếp.
Chú Ba vội vàng dùng tay đỡ, chỉ Trương Đào : "Thằng bé thứ sạch sẽ bám . Nếu kịp thời cứu chữa, đợi đến khi Quỷ Tiết đến, nó sẽ vong linh đoạt hồn, mất ý thức. Nếu các tin, thể chứng minh cho các xem."
Ông nghiêm túc, và bác gái bàn bạc một chút, thà tin còn hơn , liền đưa ông nhà.
đặt Trương Đào lên giường, chú Ba bảo chuẩn một bát nước sạch và một đôi đũa.
Ông đặt bát xuống gầm giường, dựng đôi đũa thẳng trong bát nước, miệng làu bàu gọi một cái tên rõ, đột nhiên buông tay, đôi đũa mà bất kỳ điểm tựa nào, cứ thế thẳng tắp trong nước.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
và bác gái đều kinh ngạc tột độ.
Bác gái ấp úng : "Cái ... lẽ nào cô thật sự trở về ?"
Nông thôn một lời đồn mê tín rằng, già khuất nhớ cháu, thì cháu sẽ sốt cao, chỉ cần mộ đốt hai tập giấy là .
sắc mặt bác gái, chuyện hình như đơn giản như .
"Rằm tháng Bảy, quỷ môn quan mở, những ai nên về đều sẽ về." Vẻ mặt chú Ba thâm sâu khó lường, dường như đắc ý.
"Vậy bây giờ ?" Bác gái cầu cứu chú Ba.
Chú Ba vẻ khó xử : "Mặc dù hai nhà chúng là họ hàng, nhưng các đó, gần đây túi tiền của eo hẹp..."