Sống lâu trăm tuổi - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-23 11:18:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày Đích Công chúa xuất giá, lễ nghi từng , long trọng và lộng lẫy vô song. Thế nhưng chỉ một điều lạ thường – một tỷ nào tiễn đưa nàng.
Người kể rằng hôm chuông trống rộn rã, thanh thế ngợp trời. Hồi môn bạc trắng lên đến hàng triệu lượng, tơ lụa hai mươi vạn thất, châu báu nhiều kể xiết – gần như vét sạch quốc khố. Vì , đến khi Ngũ công chúa xuất giá, trong nhiều rương sính lễ chỉ là thùng trống, nâng cho lệ, trò cho thiên hạ.
Người đời còn cợt rằng: “Phò mã là con nhà thế gia, học thức uyên bác, tiền tài dư dả, lẽ chẳng thiếu những thứ .”
Chuyện do Tú Thải từ bên ngoài, như đang đùa cợt. Ma ma liền sa sầm mặt, trách mắng:
– “Ngày càng vô phép tắc!”
Tú Thải sai, rụt cổ dám cãi lời.
Ma ma thêm:
– “Công chúa là vàng ngọc cao, gả cho ai cũng là hạ giá! Ai cưới đều là phúc phận tu tám đời! Cần gì mấy chuyện so đo lặt vặt ?”
Bà giúp A Hạ tháo hoa giấy còn vương tóc và vai áo.
Con bé sáng sớm chạy xem náo nhiệt, nhưng chính môn, chỉ lẽo đẽo theo đám cung nữ rắc hoa, mãi đến tận cổng Chính Dương Môn.
Ngay khi đám cưới qua cửa, Nghi phi nương nương cho mang tới bánh cưới, một dải lụa hoa, và một phong bao lì xì đỏ.
Bánh cưới thơm lừng, A Hạ vui vẻ khen:
– “Nương nương thật là !”
Giấy đỏ bọc bánh phai màu, dính tay rửa mãi sạch, hồng cả chậu nước.
A Hạ thấy thú vị, liền ngâm luôn giấy đỏ nước, thành cả một chậu nước nhuộm màu hồng. Sau đó đem giấy Tuyên Thành nhúng , phơi khô lên màu hồng nhạt. Màu nàng thích, suýt nữa lôi cả quần áo của ngâm thử, may mà Tú Thải cản .
A Hạ mắng một trận, chỉ le lưỡi bên mắng, dám cãi .
Tú Thải nể nang:
– “Nhà ai đứa nhỏ nghịch ngợm như ! Rảnh là chạy chơi, còn bày đủ thứ trò!…”
Mắng đến cả ma ma cũng tránh :
– “Ma ma chẳng quản gì, chuyện đều đổ lên đầu !”
Ma ma bật , ôm lấy A Hạ, dụ dỗ:
– “Nào, hôm nay ăn bánh sữa đậu đỏ hai tầng, bánh khoai trân châu?”
A Hạ suy nghĩ một lúc đáp:
– “Bánh khoai trân châu ngon hơn.”
Làm bánh khoai thì công phu hơn, hấp chín nghiền mịn, lọc kỹ qua rây. Sau đó trộn với bột nếp, thêm đường đỏ, vo thành viên bánh trôi nhỏ. Dù mất công nhưng A Hạ thích, ma ma cũng vui vẻ .
A Hạ chống cằm bên ngắm, vì ma ma từng bắt nàng giúp.
Chỉ chốc lát , A Hạ một con bướm hấp dẫn chạy theo ngoài cửa.
Khi Tú Thải sửa sang xong tủ áo trở , thì chẳng thấy .
Không lâu , Lục công chúa cũng xuất giá. Phò mã là con trai thượng thư, tuấn tú nho nhã, đang giữ chức quan trọng trong triều. Từ cung đến phủ thượng thư gần , nên nghi thức cưới hỏi giản lược nhiều.
A Hạ cũng xem một , chẳng thấy gì mới lạ, về Sương Hoa Cung chơi thả hoa với Tú Thải. Ma ma im lặng .
Hoàng thượng con nối dõi nhiều, đám trẻ đồng lứa với A Hạ thì mất từ nhỏ, theo về phủ. Chỉ A Hạ là vô lo vô nghĩ mà lớn lên bình an.
bây giờ… Ai…
Chính giữa mùa hè, trời nóng hầm hập. Cửu công chúa chọn đúng lúc để thành hôn, khiến hơn hai mươi trong đoàn rước dâu say nắng ngất xỉu. Dù , đám cưới vẫn cực kỳ náo nhiệt, vì Quý Phi nương nương bỏ tiền riêng lo liệu. Bà con gái ruột chê keo kiệt, nên đem gần hết châu báu trong tay của hồi môn.
Cửu công chúa coi như gả xa, phò mã là thủ tướng vùng Lũng Tây, ông nội danh tiếng lừng lẫy, còn bản phò mã thì… ít trong triều đến.
A Hạ ngóng mãi mới tới giờ cơm trưa. Khi mở hộp thức ăn, cung nhân cất giọng báo món:
– “Nhiều con nhiều phúc, vui mừng hân hoan, bạch ngọc phỉ thúy cuốn…”
Từ bao giờ cung đình bắt đầu báo tên món ăn chẳng ai nhớ, chỉ đầu bếp ngự thiện ngày càng sáng tạo. Món ăn mắt, bày biện như tranh. kỹ thì…
Đậu hủ, cà rốt, cải trắng…
Tài nghệ đầu bếp giỏi đến , rau xanh vẫn chẳng thể thành thịt . A Hạ buồn, nhưng nếm thử một miếng đậu hũ, thấy ngon. Ăn liền hai bát cơm.
Món nổi bật là canh đậu hũ nấu tôm bóc vỏ, A Hạ ăn liền ba bát.
Ma ma vui lắm, khen:
– “A Hạ trưởng thành , càng ngày càng hiểu chuyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lau-tram-tuoi/chuong-2.html.]
Tú Thải chỉ nhếch miệng , liếc mắt sân – nơi đang phơi chăn – như chẳng đồng tình với lời khen .
Một sáng sớm nữa đ.á.n.h thức, A Hạ mệt quá về phòng ngủ bù. Ma ma bên phe phẩy quạt cho nàng.
Cô ngốc nhỏ ngủ nhanh, chỉ chốc lát vang lên tiếng ngáy khẽ.
Nhìn khuôn mặt nhỏ xíu, mềm mại và tròn trĩnh của nàng, ma ma bất giác cay sống mũi, bịt miệng bước ngoài vì sợ ồn. Tú Thải thấy sắc mặt bà khác lạ, bèn hỏi:
– “Sao ?”
Nước mắt ma ma rơi như suối, lau mãi sạch, nghẹn ngào lời nào.
Khi A Hạ tỉnh , ma ma nấu xong mì nước, mang đến cho nàng.
Canh nấu từ xương heo và chân giò hun khói, bên là một miếng thịt kho lớn, rau xanh tươi giòn, trứng tráng mềm mịn. A Hạ vui mừng khôn xiết, ăn sạch đến miếng cuối cùng.
Chiều xuống, gió thổi nhẹ nhàng, ve kêu râm ran, muộn phiền đều tan biến – buồn ngủ cũng chẳng còn.
Rời khỏi Sương Hoa cung, A Hạ cứ thế mãi về phía đông, đến cuối đường là một cổng trăng. Qua khỏi đó rẽ về phía nam, băng qua Ngự Hoa Viên, hồ Thái Dịch, rừng đá giả, đó là một rừng trúc xanh rì. Phía rừng trúc chính là Thái Học Viện – nơi các hoàng tử, công chúa trong cung học chữ.
Nay A Hạ đến tuổi còn đến thư phòng sách nữa. Bởi thầy dạy là nam nhân, thư đồng cũng là nam nhân, nên kiêng dè.
Con đường , A Hạ suốt sáu năm. Không kìm liền cất giọng “Tam Tự Kinh”, tiếng nhỏ nhưng phát âm rõ ràng, chuẩn mực.
Đi đến một cây trúc xanh quen thuộc, A Hạ xổm xuống, đưa tay sờ dòng chữ khắc trúc: "A Hạ".
Khi về thì trời tối hẳn. Bước chân A Hạ nhẹ tênh, đôi mắt sáng long lanh còn rực rỡ hơn trời.
________________________________________
Mấy ngày , Tổng quản đại nhân mang theo thánh chỉ đến Sương Hoa cung.
Lúc , A Hạ đang dùng đường cát dụ một bầy kiến nhỏ chia hai hàng, giống như hàng ngũ nghi trượng ngày ngũ công chúa thành hôn.
Thánh chỉ từng chữ một, rõ ràng, nhưng A Hạ chẳng hiểu gì, chỉ cảm thấy giọng của tổng quản như xuyên tai, đau nhức cả đầu.
Quỳ đất cúi đầu, A Hạ chăm chú một con kiến lạc đàn, dùng nước miếng bịt kín đường , xem nó xoay vòng tìm lối thoát.
Tổng quản tuyên chỉ xong, A Hạ cũng vẽ xong hai vòng nước miếng. Hành động như nếu là khác thì kết tội bất kính. với A Hạ, là chuyện thường tình.
Nghĩ đến tương lai của nàng, Tổng quản chỉ thở dài, lắc đầu rời . Chân bước qua ngạch cửa, trong phòng vang lên tiếng – là ma ma ôm A Hạ nghẹn, bất lực và tuyệt vọng.
A Hạ hiểu chuyện gì đang xảy . Nàng dùng đôi tay nhỏ vỗ lưng ma ma, giống như đây ma ma dỗ dành . hôm nay, ma ma thật đau lòng, cả Tú Thải cũng rơi nước mắt. A Hạ càng hoang mang, đành òa lên theo.
Hôm trôi qua trong mơ hồ. A Hạ nhớ ngủ lúc nào, chỉ lúc tỉnh ma ma vẫn bên giường canh chừng. Ma ma như già mười tuổi một đêm, vẻ mặt đầy ưu sầu mà A Hạ chẳng thể gọi tên. Mũi cay cay, A Hạ .
Ma ma vội vàng dỗ:
“Đừng , đừng nữa. Mắt sưng như hạch đào kìa, cẩn thận chim mổ mất. Lớn thế còn tèm lem, thấy hổ ?”
Vừa , lấy tay nhấn nhẹ lên mũi A Hạ.
A Hạ đỏ mặt, vì từng thấy mắt sưng vù như mắt cá vàng – chỉ còn hai con mắt phồng lên. Nàng bụm mặt:
“Ma ma đừng con...”
Ma ma bật , vẫn là nụ hiền hậu như .
________________________________________
Buổi chiều, mắt đỡ sưng, A Hạ vẫn gặp ai. của phòng tư trân, tư y phường tới hai lượt, thể tránh .
Được phép , mấy túm tụm kéo phòng.
Nào là đo , chọn vải, thêu hoa văn...
Có hỏi nàng đội mão dùng đồ trang sức? đợi nàng trả lời, tự quyết:
“Dùng trang sức , nhanh còn kịp!”
A Hạ từng trải qua việc như thế , đầu óc cuồng, chỉ xuống ngủ một giấc nữa cho đỡ mệt.
Cuối cùng, đều rời , đến vội vàng mà cũng vội vàng, để một căn phòng hỗn loạn.
A Hạ ghé đầu lên giường, vô tình dẫm một tua rơi từ trang phục ai đó rớt, hoảng hốt hỏi:
“Lại sắp ăn Tết ?”
Tết thì quần áo mới, đồ ăn ngon, lì xì, buổi tối còn pháo hoa. A Hạ thích pháo hoa, lúc nó nở bung trời, thật rực rỡ và lộng lẫy.
Ma ma đang thu dọn dừng , lặng một lúc lâu mới khẽ đáp:
“Không ăn Tết , là A Hạ... sắp xuất giá .”