Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại, Xử Đẹp Em Gái Thích Làm Thánh Mẫu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-06-12 02:54:52
Lượt xem: 443

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Dù sao đi nữa, đóng cửa lại thì vẫn là người một nhà, có gì không thể nói chuyện đàng hoàng, dạy bảo tử tế?"

 

Lời nói của tôi đã thành công khiến ánh mắt dì út thoáng qua sự hoang mang.

 

Và nụ cười trên mặt tôi, ngày càng rạng rỡ.

 

Những lời này, đều là những lời mà dì út từng dùng để mắng tôi.

 

Bây giờ, tôi chẳng qua chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi!

 

Dì út, người không biết nói gì, im lặng một lát rồi tức giận kéo tôi vào công ty của họ: "Lương Uyển Nguyệt, dì không muốn nói chuyện tầm phào với con nữa, con mau giúp dì làm chứng đi, bản thiết kế của dì đều là do dì thức đêm vất vả sáng tạo ra, không phải ăn cắp!"

 

 6.

 

Dì út kéo tôi đến văn phòng sếp, tự tin nói: "Sếp, anh cứ để cháu gái tôi nói.”

 

"Đứa cháu gái này có thể chứng minh cho tôi, bản thiết kế của tôi đều là do tôi thức đêm vất vả sáng tạo ra."

 

Tôi giả vờ bối rối nhìn dì út, rồi lại nhìn em gái và bạn học của em gái đang theo sát phía sau, nghi hoặc mở miệng: "Hả?"

 

Ông chủ Từ lập tức kể lại toàn bộ sự việc cho tôi nghe.

 

Tôi cũng ngay lập tức đoán ra ngọn ngành sự việc.

 

Chắc hẳn là em gái muốn phá hoại công việc của dì út, nên đã ngụy tạo bằng chứng, chứng minh rằng bản thiết kế của dì út đều là sao chép, không phải do tự sáng tạo.

 

Ông chủ Từ nhíu mày hỏi tôi: "Cô bé, nguồn gốc của bản thiết kế này, cô có biết không?"

 

Dì út đầy tự tin thúc giục tôi: "Lương Uyển Nguyệt, con mau nói đi, nói thật lòng."

 

Em gái ngẩng cao đầu ưỡn n.g.ự.c nhìn tôi, đầy ý tứ: "Chị, hôm nay chị nói với em những gì, chị còn nhớ chứ?"

 

Tôi cười gật đầu, rồi quay sang ông chủ với vẻ mặt thành khẩn...

 

"Dù tôi không rõ tác giả của bản thiết kế này rốt cuộc là ai, nhưng em gái tôi ngây thơ tốt bụng, không bao giờ nói dối, ông chủ có thể thử tin em gái tôi.”

 

"Hơn nữa, nó không phải đã đưa ra tất cả bằng chứng dì út ăn cắp bản thiết kế của người khác rồi sao?"

 

"Lương Uyển Nguyệt, con khốn này, con nói nhăng nói cuội gì vậy? Em gái con là đồ dối trá, mồm mép chẳng có lời nào là thật, trong lòng con không rõ sao? Tại sao con lại nói bừa?"

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Tại sao ư?

 

Đương nhiên là để thêm dầu vào lửa cho cuộc chiến chó cắn chó của họ chứ!

 

Dì út phát điên.

 

Em gái chiến thắng bắt đầu nói bóng nói gió: "Dì út, dì chấp nhận số phận đi!”

 

"Cái gì của mình thì cuối cùng sẽ là của mình, cái gì không phải của mình thì đừng cưỡng cầu.”

 

"Ăn cắp đồ của người khác, sớm muộn gì cũng..."

 

Chưa kịp để em gái nói hết lời, dì út tức điên lên gào thét một tiếng lao vào em gái: "Con khốn, tao g.i.ế.c mày!"

 

Cảnh tượng trở nên hỗn loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lai-xu-dep-em-gai-thich-lam-thanh-mau/chuong-4.html.]

 

Tôi nhìn em gái và dì út đang vật lộn với nhau, trong lòng cảm thấy sảng khoái.

 

Tuy nhiên, sự trả thù của tôi mới chỉ bắt đầu.

 

 7.

 

Công việc của dì út không giữ được.

 

Bạn học của em gái đã được nhận việc thành công, em gái và dì út vừa đánh vừa nắm tóc nhau đi về nhà.

 

Tôi giả bộ theo sau khuyên can, nhưng thực chất là châm ngòi ly gián.

 

"Dì út, dì là người lớn, dì không thể nhường nhịn em gái một chút sao?"

 

"Em gái à, hay là thôi đi, mình đừng so đo với dì út, dù sao dì út cũng thương em bao nhiêu năm rồi, mỗi lần em mắc lỗi, dì đều che chở em phía sau, dì ấy không có công lao thì cũng có khổ lao mà!"

 

Những lời nói của tôi đã thành công châm ngòi cơn giận của cả hai người.

 

Hai bên ra sức giằng co mạnh hơn, đồng thời miệng không ngừng nguyền rủa đối phương.

 

Em gái: "Tao khinh! Trước đây dì ta nói hay ho lắm, sao đến lượt dì ta thì dì ta lại không biết nhường tao một chút? Trước đây dì ta toàn nói những lời hoa mỹ, dì ta trước đây toàn lừa dối tao, đồ lừa đảo c.h.ế.t tiệt, dì ta mới là đồ lừa đảo c.h.ế.t tiệt."

 

Dì út cười lạnh: "Mày đoán đúng rồi đấy, tao trước đây toàn lừa mày thôi, ai ngờ mày ngu đến mức tin thật chứ? Nhưng mà nói gì thì nói, tao cũng giả bộ yêu thương mày bao nhiêu năm rồi, Lương Tân Lan mày dám làm thế à?"

 

Tôi ở bên cạnh âm thầm cười: "Hai người đừng đánh nhau nữa mà!"

 

Suốt đường về nhà, dì út và em gái vẫn không thể tách rời.

 

Chỉ là khi leo cầu thang, dì út và em gái đồng loạt kêu lên thảm thiết.

 

Tôi đã đi trước một đoạn rồi quay lại nhìn, dì út và em gái đã lăn xuống cầu thang, một người ôm đùi kêu la thảm thiết, một người ôm cái đầu đẫm máu. Nhìn kỹ lại, một mảng da đầu của em gái đã bị dì út giật đứt.

 

Cảnh tượng thê thảm này tuy khiến lòng tôi sảng khoái, nhưng cũng khiến tôi rùng mình.

 

Dù vậy, khi em gái nhìn thấy mái tóc trong tay dì út vẫn phát điên, lại một lần nữa lao vào dì út cắn xé.

 

"Con khốn, mày giật tóc tao rồi, tao làm sao đi câu rể vàng được?”

 

"Tao g.i.ế.c mày."

 

Dì út dù sao cũng đã già, lại thêm bị ngã gãy chân, không chống đỡ nổi, chỉ có thể chửi bới và cầu xin tôi: "Lương Uyển Nguyệt, con là đồ ngốc à? Con không biết kéo em gái con ra sao?"

 

Trong lòng tôi cười lạnh, nhưng ngoài mặt giả vờ rất vội vàng hét lớn với dì út: "Dì út chịu đựng một chút, con đi gọi mẹ con sang ngay đây."

 

 8.

 

Dì út bị rạn xương cẳng chân, theo lý mà nói, dì nên nằm viện để dưỡng thương thật tốt.

 

Nhưng sự hận thù đã khiến dì út mất đi lý trí, dì ta cố tình về nhà tôi, chuẩn bị hành hạ gia đình ba người chúng tôi.

 

Vì mất việc, ngày nào dì ta cũng nằm trên giường nhà tôi chửi rủa trời đất, chửi rủa tổ tông nhà tôi, tiện thể sai mẹ tôi làm việc.

 

Mẹ tôi không có chủ kiến, dì út sai làm gì thì làm nấy, nhiều nhất là khi dì út và em gái lại đánh nhau, bà ta mới có chút phản ứng.

 

Loading...