Sống lại ở thập niên 80, anh phải bảo vệ thật tốt cô vợ của mình - 4

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:23:07
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Em trai cô cụt chân nhiều năm, chẳng chính là đau thần kinh ?

Tô Vãn Từ ngay lập tức đầu , định mở miệng xin một tờ khai thông tin, đúng lúc , trong đám đông bỗng xông một phụ nữ ngoài bốn mươi tuổi, túm chặt lấy tay cô:

"Tô Vãn Từ, đồ g.i.ế.c , bố uống t.h.u.ố.c cô kê xong thì độc c//h/ế/t ! đền mạng!"

 

Chương 5.

Một hòn đá ném xuống mặt hồ đang yên ả, tất cả đều về phía .

Tô Vãn Từ còn kịp phản ứng đối phương túm tóc, tát liên tiếp hai cái:

"Bố chỉ cao huyết áp thôi! Căn bệnh đơn giản như mà cũng cô chữa c//h/ế/t! Đồ lang băm!"

"Trả mạng cha cho !"

" Ưm!"

Tô Vãn Từ nén cơn đau tê dại ở da đầu, sức giải thích:

"Người nhà hãy bình tĩnh một chút!"

"Thuốc kê đều là t.h.u.ố.c quy chuẩn để chữa bệnh, tuyệt đối thể vấn đề, nếu cô tin, thể cho kiểm tra!"

Người nhà bệnh nhân , vẫn xông đ.á.n.h tiếp, đúng lúc hét lên:

"Cảnh sát đến !"

Màn kịch náo loạn mới dừng .

Tô Vãn Từ tóc tai bù xù, tựa tường với đôi bàn tay run rẩy, nỗi bất an trong lòng dập tắt .

Thế nhưng cảnh sát thẳng đến mặt cô:

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

"Tô Vãn Từ, báo án cô gây sự cố y tế nghiêm trọng, mời cô cùng chúng một chuyến."

Dưới sự chứng kiến của bao nhiêu , Tô Vãn Từ đưa đến đồn cảnh sát.

Tối hôm đó, tại phòng tạm giam.

Tô Vãn Từ thẫn thờ, ánh mắt vẫn còn vẻ kinh hoàng, đến giờ vẫn hồn.

Đột nhiên, cửa đẩy .

Một đàn ông cao lớn bước , ánh đèn hắt xuống, bóng của đàn ông bao trùm lấy cô.

Tô Vãn Từ ngẩng đầu , mắt cô sáng lên: "Cảnh Hoài?"

Anh đến để giúp ?

Chưa kịp thấy mừng rỡ, Kỷ Cảnh Hoài lạnh lùng mỉa mai:

"Cô giỏi thật đấy, chữa bệnh cho mà chữa đến tận đồn cảnh sát ."

Ngực Tô Vãn Từ thắt , cô cố nén nỗi đau trong lòng, thì thầm:

" hại ..."

yêu cô, nhưng quen bao lâu nay, cầu quan tâm cô nhiều, nhưng thể đừng đối xử với cô như đối xử với kẻ thù ?

Lúc , cảnh sát cầm giấy tạm giam tới, đưa cho Kỷ Cảnh Hoài: "Đoàn trưởng Kỷ, phiền ký tên..."

Nói đoạn, liếc Tô Vãn Từ một cái:

"Người nhà ông cụ chịu khám nghiệm t.ử thi, cứ đòi kiện bác sĩ Tô và bệnh viện, e là bác sĩ Tô nhất thời thể ngay ."

"Cứ theo đúng quy định mà ."

Kỷ Cảnh Hoài nhanh chóng ký tên, trong mắt là vẻ lạnh lùng vô cảm.

Đã hai kiếp ...

quyết định buông tay để ly hôn, nhưng lúc , tim Tô Vãn Từ vẫn đau đớn dữ dội.

Cảnh sát cầm giấy tạm giam rời , Kỷ Cảnh Hoài cũng giống như thành xong nhiệm vụ, định bước .

‘Ầm’ vài tiếng, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng sấm rền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lai-o-thap-nien-80-anh-phai-bao-ve-that-tot-co-vo-cua-minh/4.html.]

Tô Vãn Từ lập tức nhớ đến Tô Gia Hào đang ở trường, sắc mặt đột ngột căng thẳng.

Bình thường chỉ cần trời mưa, dù bận đến cô cũng sẽ bớt chút thời gian thăm , đến, đó thấy lời tiếng ở đại viện, chắc chắn sẽ lo lắng...

Còn cả bác sĩ Lý Việt nữa, cô vẫn kịp tìm gặp ông .

Nghĩ đến những chuyện , Tô Vãn Từ vội đuổi theo nhưng cảnh sát canh gác ngăn .

Cô chỉ thể hướng về bóng lưng của Kỷ Cảnh Hoài mà khản giọng gọi:

“Kỷ Cảnh Hoài! bao giờ mới ngoài, thể giúp đến bệnh viện tìm bác sĩ Lý Việt đang khám từ thiện, nhờ ông chữa bệnh cho em trai ?”

“Coi như cầu xin đấy!”

Kỷ Cảnh Hoài cuối cùng cũng dừng bước, đầu gật nhẹ với cô.

Tô Vãn Từ thở phào nhẹ nhõm, tiếp:

“Cứ trời mưa là chân Gia Hào đau, phiền gửi ít t.h.u.ố.c giảm đau qua đó ? Thằng bé vẫn chuyện của ...”

Thế nhưng đàn ông ngoảnh nữa, bước thật nhanh.

Cũng chẳng rõ thấy .

Tô Vãn Từ thất vọng trở phòng giam, cô bệt xuống cạnh tường, thẫn thờ màn mưa qua ô cửa sổ, tâm trí dần trôi xa.

Kiếp cô mất từ sớm, chỉ hai chị em nương tựa .

Điều cô mong cầu thực cũng chỉ tình yêu của Kỷ Cảnh Hoài và sự bình an, khỏe mạnh của em trai, nhưng tiếc là đều thành.

Được sống một đời, đến Kỷ Cảnh Hoài cô cũng dám cưỡng cầu nữa, mà tại chuyện vẫn cứ trắc trở, gian nan như ?

Rốt cuộc cô sai điều gì?

...

Tô Vãn Từ tạm giam năm ngày.

Phía cảnh sát điều tra rõ sự thật: Hóa nhà tự ý mua t.h.u.ố.c của "thần y" bên ngoài cho cụ già uống, dẫn đến việc cụ trúng độc qua đời.

Sau khi trả tự do, Tô Vãn Từ bước ánh mặt trời, cảm thấy chóng mặt, lồng n.g.ự.c cô vẫn nặng trĩu, lòng cứ mãi bất an.

Cô khẽ day chân mày, đang định bước xuống bậc thềm thì thấy một viên cảnh sát hớt hải chạy về phía :

“Bác sĩ Tô, xong ! Trường học gọi điện báo tin em trai cô ngã cầu thang, m.á.u chảy nhiều!”

Chương 6.

Đầu óc Tô Vãn Từ vang lên một tiếng "oong", mắt tối sầm , suýt chút nữa thì ngã quỵ.

May viên cảnh sát kịp thời đỡ lấy cô.

Cô túm chặt lấy tay , thể tin nổi mà hỏi dồn:

“Sao thể như ? Lẽ lúc em trai phẫu thuật xong và đang phục hồi chứ!”

Viên cảnh sát cũng ngẩn :

“Phẫu thuật gì cơ? Em trai cô mấy ngày nay vẫn ở trường mà.”

Nghe thấy , tim Tô Vãn Từ tức thì chìm xuống đáy vực, sống lưng lạnh toát.

Gia Hào phẫu thuật !?

rõ ràng Kỷ Cảnh Hoài hứa với cô là sẽ mời bác sĩ Lý Việt chữa trị cho em trai cô mà!

Chuyện đến nước , Tô Vãn Từ còn thời gian để suy nghĩ nhiều, cô vội vã chạy thẳng đến bệnh viện.

Sau nửa tiếng chạy thục mạng, cuối cùng cô cũng tới cửa phòng bệnh.

Vừa đẩy cửa , cô thấy Tô Gia Hào đang giường bệnh, gò má trầy xước, chiếc chân trái quấn băng gạc vẫn còn đang rỉ máu.

“Gia Hào!”

Cô loạng choạng lao tới, sờ , kiểm tra khắp một lượt từ xuống :

“Em ? Còn thương chỗ nào nữa ?”

Tô Gia Hào lắc đầu: “Chị, em .”

Loading...