Sở Trinh Sát Tâm Linh Số 1 - Cô Bé Mất Tích - Chap 7 - Hết phần 1

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:52:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

18.

Phương Hân lật xem tài liệu, lông mày nhướng cao: "Lạc Phi."

"Những cô gái khi kết hôn đều còn liên lạc với bạn trai cũ. Khi bạn gái phá thai, họ đều ở bên cạnh. Tuy nhiên, một chuyện thú vị." Lạc Phi mở tập hồ sơ, chỉ một trang cho Phương Hân xem, " theo manh mối của đàn ông, tiện thể tra luôn phòng khám đó, kết quả là chẳng tra gì cả."

"Chẳng tra gì?" chỉ tên phòng khám, "Chẳng tên và địa chỉ đây ?"

Lạc Phi nhún vai: " đến địa chỉ 44 đường Liên Tâm , đó là một tiệm bánh ngọt, bên cạnh một tiệm sữa, phòng khám. Hỏi những dân xung quanh, cũng ai từng về phòng khám ."

"Có chút thú vị." Phương Hân đầu, "Trúc Viêm, bên tình hình gì?"

Trúc Viêm xoay màn hình máy tính : "Tình hình bạn bè hôn nhân của các cô đều ở đây, gì đặc biệt. Tuy nhiên, ngoại lệ, tất cả đều một bạn trai cũ giàu , hoặc là ông chủ hoặc là thiếu gia nhà giàu, là trùng hợp . tập trung điều tra những bạn trai giàu , tuy mối quan hệ trực tiếp, nhưng đều ít nhiều dính líu đến ngành Y."

19.

xích gần, kỹ những chữ màn hình: "Với tỷ lệ 100%, đây thể nào là trùng hợp."

"Đương nhiên trùng hợp." Phương Hân lấy từ túi áo một tấm thẻ, ném lên bàn.

Trên thẻ ghi: Bác sĩ Cổ Hoặc, Phòng khám Thiên Thừa.

Địa chỉ: Số 44 đường Liên Tâm.

Tấm danh là Phương Hân lấy từ bàn việc của bác sĩ Ngôn Kiều, còn lấy bằng cách nào thì cô , cũng dám hỏi.

Bây giờ tất cả bằng chứng đều hướng về phòng khám hề tồn tại .

Phương Hân ghế của , chơi với chậu xương rồng của : " nhân cơ hội Ngôn Kiều khám cho , lục soát ký ức của cô ."

"Ái chà? Đại ca đích tay luôn !" Lạc Phi hứng thú xích gần, "Có phát hiện gì ?"

"Có."

"Gì ?"

"Chẳng phát hiện gì cả."

Trạm Én Đêm

Lạc Phi ngây một chút: "Đại ca, chị đang đùa em đấy ?"

"Đương nhiên là ." Phương Hân xoa xoa thái dương, "Ký ức trong đầu cô khóa, chắc chắn là ám thị. Cô chỉ hướng những thai phụ đặc biệt đến phòng khám đó, còn thì gì cả."

"Nghe vẻ ghê gớm đấy." Lạc Phi sờ cằm, "Đại ca, là để em thử xem ."

Phương Hân liếc một cái: "Đừng c.h.ế.t đấy."

"Sao thể?" Lạc Phi chớp chớp đôi mắt hoa đào, tỏ vẻ vô tội, "Em bao giờ g.i.ế.c cả."

"Tốt nhất là thế." Phương Hân dậy, cầm chậu xương rồng về phòng Trưởng khoa, quên dặn dò , "Cầm cái cốc ."

hai tay nâng cốc của "Nữ hoàng", lẽo đẽo theo .

Vào văn phòng, đặt cốc lên bàn, nhịn hồi lâu, cuối cùng nhịn hỏi: "Trưởng khoa, cô lục soát ký ức của Ngôn Kiều bằng cách nào?"

20.

Phương Hân đặt chậu xương rồng lên bệ cửa sổ, hỏi, cô bước tới, càng lúc càng gần, gần như thể cảm nhận thở của cô . Cô hạ thấp giọng hỏi: "Muốn ?"

vội vàng lùi hai bước, suýt chút nữa đụng cái ghế phía , mặt đỏ bừng: "Trưởng khoa!"

"Chậc, chán ngắt." Phương Hân dựa bàn việc, trở vẻ kiêu ngạo thường thấy, "Tại cho ?"

thái độ của cô chọc tức, chút bực bội : "Trưởng khoa, đắc tội với cô ở mà khiến cô ghét như . Nếu cô nhận Chi nhánh Số 1, cô thể sa thải !"

Do cảm xúc khá kích động, động tác tay của lớn, để lộ chiếc vòng tay hồ lô ngọc bích đeo ở tay trái.

Phương Hân chằm chằm chiếc vòng tay một lúc, cuối cùng bực bội vò tóc, vẫy tay đuổi : "Đi tìm Trúc Viêm lấy trang , bảo tìm một cái phù hợp với . Bây giờ, ngoài, ngủ!"

Thấy "Nữ hoàng" dường như thực sự sắp nổi giận, nhanh chóng bước ngoài, còn cố ý đóng cửa nhẹ nhàng. Đứng đợi bên cạnh cửa một lúc, xác nhận bên trong tiếng động mới rời .

thuật lời của Phương Hân cho Trúc Viêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/so-trinh-sat-tam-linh-so-1/co-be-mat-tich-chap-7-het-phan-1.html.]

Trúc Viêm ngạc nhiên về phía phòng Trưởng khoa: "Đại ca thật hả?"

gật đầu.

"Hay quá!" Hứa Vân Vân đánh giá từ xuống , "Quả nhiên là vật may mắn, thái độ của Đại ca khác hẳn ."

"Vật may mắn gì chứ?" nhíu mày, thích cái biệt danh chút nào, "Mặc dù mắt thương, ngắm b.ắ.n như , nhưng b.ắ.n bia vẫn thể trúng 10 điểm, tiêu diệt tội phạm thì thành vấn đề. Thể lực cũng hề lơ là, theo tiêu chuẩn quân đội, còn..."

"Được , , đừng kích động." Lạc Phi bước tới, vỗ vai , "Chúng hề nghi ngờ phẩm chất và năng lực của một lính như . Chỉ là, hôm qua thấy năng lực của Đại ca ? Chi nhánh Số 1 của chúng giống những phòng ban bình thường, sẽ gặp những nghi phạm khác với những tên tội phạm từng đối phó đây."

nhớ ma nữ mà Phương Hân bạo hành, và ngọn lửa bất ngờ bùng lên, ban đầu còn cố gắng phản bác, đó thì thất vọng nhận thể phản bác .

Lạc Phi thấy như , suy nghĩ một chút, cuối cùng như hạ quyết tâm, hạ giọng gọi tên : "Chu Mật."

Giọng giống như bình thường Lạc Phi vẫn , nhưng trong tai khác, từ từ ngẩng đầu lên, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú của dần mờ , chỉ còn đôi mắt hoa đào như hút hồn.

"Chu Mật..."

Trong lúc mơ màng, thấy một phụ nữ xinh yêu mị quấn lấy , trong mũi là hương thơm nồng nàn như hoa hồng của cô . Chiếc áo choàng màu đỏ rực như ngọn lửa đang thiêu đốt cơ thể , khiến kìm mà đưa tay .

Không đúng, đây !

sẽ chuyện với một cách dịu dàng như .

Là ai, rốt cuộc cô là ai?!

21.

cố gắng mở mắt , phát hiện vẫn đang ở trong văn phòng, đối diện là vẻ mặt ngỡ ngàng của Lạc Phi.

Trúc Viêm huýt sáo một tiếng thật to: "Ghê gớm thật, đây là đầu tiên thấy thể thoát khỏi Huyễn Thuật của Lạc. Anh Chu, giỏi thật!"

Hứa Vân Vân cũng vỗ tay nhiệt tình, đôi mắt lanh lợi tò mò chằm chằm .

khó hiểu: "Huyễn Thuật?"

Lạc Phi thở dài một tiếng, đầu lưng: "Ba cái vẫn đủ ?"

tiện thể cúi đầu xuống, chỉ thấy lưng Lạc Phi ba cái... màu đen, đang uốn éo một cách linh hoạt.

"Đuôi?!" kiểm soát âm lượng, kinh ngạc thốt lên, "Lạc Phi, ! Anh !"

Lạc Phi đung đưa đuôi, thản nhiên tới, còn hỏi : "Muốn sờ thử ?"

"Không cần..." lùi một bước, lúc xuống ghế.

Tuy thấy rợn , nhưng mắt vẫn kìm liếc cái đuôi. cố gắng bình tĩnh hỏi: "Đây là... đuôi của ?"

"Đương nhiên." Lạc Phi dịu dàng, "Vì là Hồ ly tinh mà."

Hồ ly tinh! Được , ma nữ thì gặp Hồ ly tinh.

Lần nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, hỏi Lạc Phi: "Vậy, dùng Huyễn Thuật với ?"

Lạc Phi gật đầu: "Còn một chút Mị Thuật nữa, bình thường thì chỉ cần một cái đuôi là đủ . Không ngờ khiến dùng đến ba cái, cuối cùng còn tự thoát . Anh là thứ hai trong mấy trăm năm nay đấy."

"Thứ hai?" đoán, "Thứ nhất là Trưởng khoa ?"

"Sao thể ?"

Lạc Phi ngoài cửa sổ, ánh mắt đầy hoài niệm: "Là một... mỹ nhân."

"Quỷ Diễm lệ."

"Hắt xì!"

Bà chủ tiệm hương khói xinh hắt xì một cái rõ to, kỳ lạ nhún nhún mũi: "Có mắng ."

Khuôn mặt trắng xanh của Cả đầy vẻ bối rối: "Ngày nào cũng mắng em, hắt xì đúng hôm nay?"

"Lắm lời!"

(Hết phần 1)

Loading...