Sau khi Đàn Âm cáo lui, di nương từ bình phong đến.
"Mẹ chồng này của con quan tâm con quá. Bà ấy lo con tự trách nên cố ý giấu diếm con. Trong ba tháng này, trong thức ăn của Vũ An Hầu có nhiều món tương khắc, ăn nhiều có thể dẫn đến chết người."
"Lão thái quân quan tâm con vì trong bụng con có hi vọng duy nhất của Hầu phủ."
Tô di nương và Tống di nương vì tranh sủng nên mới học ́ch xuống bếp làm canh cho Vũ An Hầu.
Nói cách khác, nếu như xuống bếp trước, chắc bọn họ sẽ bắt chước.
Như vậy, Vũ An Hầu sẽ bị ngộ độc thức ăn.
Đột nhiên di nương hỏi: "Độc bên trong huân hương phải do con hạ chứ?"
Ánh mắt thản nhiên: "Di nương xem trọng con rồi, loại độc dược đó con lấy được."
quận chúa có thể lấy được.
Dù thức ăn khắc , nặng mới chết được.
Nói cách khác chắc sẽ chết.
Không kế sách hoàn hảo.
Di nương thở một thật dài, khẽ nói: "Không phải ủng hộ con, mà lo lắng cho con. Nếu con làm một khi bị tra thì con sẽ mất mạng."
Ta cười nói, lột một quả quýt cho di nương.
*
Lão thái quân ngã bệnh.
Quận chúa qua phủ thăm viếng.
Ta muốn ngăn cản nhưng ngăn được.
Quận chúa chậm ̃i tiến đến nói với lão thái quân: "
"Ta đã từng trải qua cảm giác đau khổ khi đầu bạc tiễn đầu xanh. Ta hiểu sự đau đớn của bà, báo ứng của bà sắp đến rồi."
Giọng điệu của bà ấy hiền hào nhưng từng câu từng chữ giống như châm độc đ.â.m thẳng vào tim của lão thái quân.
Quận chúa thấy lão thái quân vô cùng tức giận mới hài lòng rời .
Ta tiễn theo lễ.
Quận chúa khẽ nói: "Mặc dù vì giảm bớt sự hoài nghi của bà đối với ngươi, nhưng có thể chọc bà tức giận, thì trong lòng rất vui vẻ."
Ta cúi đầu: "Đa ̣ quận chúa."
Quận chúa vẫn chán ghét , cười lạnh nói: "Ngươi cần cảm ơn , đó là chuyện cần làm. So với ngươi, bà mới là độc phụ. Ngươi có biết hai tiểu thiếp ở trong phủ , vừa khỏi thành đã chết rồi, có lẽ xương cốt cũng còn."
Ta ngẩn người đáp lời này.
Trước cửa phủ, quận chúa thoáng qua bụng của , hỏi: "Có thể sinh non ?"
Ta lập lờ nước đôi nói: "Xem ý trời ."
Quận chúa khẽ hừ một tiếng, bước nhanh rời .
Bà ấy biết m.a.n.g t.h.a.i thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/so-tay-phu-quy-cua-thu-nu/chuong-8.html.]
*
Lúc ở khuê các, lão thái quân quen biết với đương kim Thái hậu.
Có thể để đứa bé nhận tước , ngoại trừ nhờ vào quận chúa Minh Tuệ còn phải nhờ vào lão thái quân.
Cần bà sống đến ngày đứa bé sinh đời.
Trong những ngày kế tiếp, Hầu phủ đóng cửa từ chối tiếp khách.
Ta dưỡng thai, lão thái quân dưỡng bệnh.
Đến khi đủ tháng sinh con.
Khi tin vui truyền đến trước mặt lão thái quân, bà liên tục nói ba chữ "Tốt", rồi kích động mỉm cười qua đời.
Thái hậu phái ma ma bên cạnh đến phủ.
"Hầu phu nhân vừa sinh quý tử, thể yếu ớt, Thái hậu thương cảm phu nhân vất vả, nên đặc biệt lệnh cho lão nô đến chăm sóc phu nhân mấy hôm. Chờ khi làm xong tang sự của lão thái quân, lão nô sẽ hồi cung."
Ta khóc đỏ mắt, quỳ ̣ Thái hậ ân điển.
Ma ma đỡ dậy, ôn hòa nói: "Phu nhân vừa sinh xong, thể khóc đau lòng như vậy, càng thể quỳ đất."
Ta khẽ gật đầu: "Làm phiền ma ma."
Ma ma nói biết, trước khi lão thái quân lâm chung từng phái người đưa tín vật tiến cung, xin Thái hậu chăm sóc và con.
Ta lại khóc một phen.
Sau khi tang sự của lão thái quân xong xuôi, ma ma vừa hồi cung, thái giám truyền chỉ đã đến.
Đứa bé trong ̃ lót kế thừa tước vị.
Ta đứng ở chính sảnh, tay cầm thánh chỉ, nói với di nương: "Nương, từ nay về người có thể yên tâm ở Hầu phủ rồi, phụ và Đại phu nhân dám ép người trở về."
"Chúng còn bị người tùy tiện đưa đến thôn trang, cũng cần phải ăn uống kham khổ nữa."
Mẹ gật đầu, cuối cùng nở nụ cười nhẹ nhõm: "Cuối cùng ̉ng đá lớn trong lòng đã rơi xuống. Con đó, quá mạo hiểm rồi. Cũng may cơn mưa trời lại sáng."