Sổ Tay Phú Quý Của Thứ Nữ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-20 14:29:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta vội lên đỡ nàng dậy, dịu dàng nói: "Tô di nương còn bệnh, đừng hành lễ, mau nằm ."

Chưa đợi nàng đáp lời, đã vội hỏi thăm: "Trương thái y, sức khỏe của Tô di nương rồi?"

Trương thái y nói: "Lo nghĩ nhiều, chỉ cần uống mấy thang thuốc ăn thần, điều dưỡng cẩn thận là được."

Lúc này mới yên lòng lại, cảm kích nói: "Làm phiền Trương thái y."

Ánh mắt của Vũ An Hầu nhìn càng dịu dàng hơn, cũng nói theo: "Đa ̣ Trương thái y."

"Hầu gia và phu nhân khách sáo rồi."

Trương thái y để lại một đơn thuốc đó cáo từ rời .

Ta cho Tô di nương có cơ hội mở miệng, giành nói trước: "Tô di nương bệnh, làm phiền nữa."

Vũ An Hầu suy nghĩ nhiều, nói: "Bổn hầu và phu nhân cùng về chính phòng thôi."

Chỉ thấy vành mắt của Tô di nương bỗng đỏ lên, buồn bã kêu: "Hầu gia..."

Ta vẫn dịu dàng nói: "Hầu gia ở bên Tô di nương một lát ."

Vũ An Hầu nhìn chúng một chút, do dự một lúc mới nói: "Thôi được, phu nhân về nghỉ ngơi trước ."

Ta vừa rời khỏi phòng của Tô di nương đã giọng nức nở của nàng .

"Phu nhân mới dịu dàng lương thiện, là may mắn của tất cả trong Hầu phủ."

"Đương nhiên ánh mắt của bổn hầu tệ."

"Hầu gia có phu nhân mới, đừng quên những người cũng chúng thiếp." Giọng nói của Tô di nương rủ rũ.

"Nàng nghĩ gì thế, bổn hầu là người phụ tình vậy à?"

Vũ An Hầu trầm giọng trấn an, mặc dù nói chậm ̃i nhưng rõ ̀ng kìm nén sự vui.

Sau khi xa chút, rõ bọn họ nói gì nữa.

*

Nửa đêm.

Hồng Ngọc tựa vào cửa sổ động tĩnh bên ngoài, đột nhiên hiệu cho .

Ta ngầm hiểu, Vũ An Hầu đến.

"Phu nhân, người ngủ trước , hôm nay trời sáng đã rời giường trang điểm, mệt mỏi cả ngày rồi."

"Ta muốn chờ Hầu gia vè, hôm nay là ngày đại hỉ của và hắn, nhất ̣nh hắn sẽ về tân phòng."

" Tô di nương bệnh, chắc chắn đêm nay Hầu gia sẽ về. Hay là phu nhân nghỉ trước , nô tỳ trông chừng, chờ Hầu gia vừa về đến sẽ đánh thức người."

Ta bùi ngùi thở dài, lo lắng nói.

"Cũng biết Tô di nương bị bệnh gì, có nặng lắm , ngủ được."

Tiếng cửa phòng cọt kẹt vang lên, Vũ An Hầu đẩy cửa vào.

Hắn vào mang theo lạnh ban đêm vào phòng trong ấm áp, gương mặt giãn .

Hồng Ngọc âm thầm lui ngoài, đóng cửa lại.

Vũ An Hầu nhìn gương mặt của , dịu dàng nói: "Phu nhân tính cách lương thiện, bổn hầu cưới lầm nàng."

Ta rót một chén trà gừng cho hắn, hỏi: "Hầu gia, Tô di nương ngủ rồi à?"

"Đúng vậy, đợi nàng ấy ngủ rồi về đây ngay." Vũ An Hầu uống hết trà gừng.

"Đừng nhắc nàng ấy nữa, nàng ấy chính là đại phu, ."

Trong giọng có vẻ kiên nhẫn khi nhắc đến Tô di nương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/so-tay-phu-quy-cua-thu-nu/chuong-4.html.]

Nghe nói bọn họ từng thề non hẹn biển, Vũ An Hầu vì Tô di nương mà đắc tội nhạc mẫu phận tôn quý .

Đó là biểu tỷ của hoàng thượng, quận chúa Minh Tuệ.

Bây giờ xem tình cảm yêu đương tha thiết của hắn và Tô di nương chẳng đáng bao nhiêu.

*

Ngày đầu tiên tân hôn, dậy sớm trang điểm, kính trà cho mẹ chồng.

Vẻ mặt lão thái quân lạnh lùng, mặc dù hài lòng với xuất của nhưng cũng làm khó .

Sau đó bà nhận trà dâng, nhấp môi, đó tặng một bộ trang điểm bằng phỉ thúy, màu sắc trong suốt, nhìn là biết rất đắt.

Ta tận tâm hầu hạ khiến người nhìn thấy sai sót.

Đến lúc cáo lui, mặt lão thái quân hiện lên ý cười.

Bà ấy xưng hô với từ "Lâm thị" biến thành "Tri Ngôn".

"Tri Ngôn, này Vũ An Hầu chúng giao cho con quản lý. Con hiểu chuyện cũng yên tâm."

Ta cúi đầu đáp: "Có rất nhiều chuyện con dâu hiểu, cần mẫu chỉ dạy."

"Con đừng lo lắng, sẽ giúp con."

Lão thái quân ́ch dẫn gặp quản gia và những quản sự khác trong phủ, gây dựng uy tín cho .

Sau khi lại chính phòng, thường phục.

Tiểu nha hoàn đến bẩm: "Phu nhân, Tô di nương và Tống di nương đến."

"Ừm, bảo bọn họ chờ ở nhà chính ."

Ta cẩn thận nhớ lại khi ở Lâm phủ, Đại phu nhân đối xử với những thiếp thất của phụ .

Ta nhớ lại dáng vẻ của Đại phu nhân, chọn một chiếc trâm cài tóc hoa sen màu hồng san hô.

Hồng Ngọc giúp cài trâm vào tóc, nịnh nọt: "Ánh mắt của phu nhân thật tốt, trâm cài tóc này hợp với y phục phu nhân mặc, khiến người càng nổi bật hơn bông hoa."

Ta cười cười lấy gương soi mình, khóe môi cong lên nụ cười.

*

Ta vào nhà chính, hai vị di nương vội đứng dậy hành lễ, kính trà với .

Ta ngồi ở chủ vị, nhận trà của bọn họ, xem như chu toàn cấp bậc lễ nghĩa.

Tống di nương nói trước: "Đêm qua ngủ sâu, nha hoàn đau lòng nên gọi dậy, cũng biết chuyện Tô bệnh. Càng biết phu nhân thăm Tô ."

"Sau khi buổi sáng nay biết chuyện này, muội vô cùng buồn bã, dáng lẽ muội cũng nên vấn an Tô ."

Sắc mặt Tô di nương vẫn ́i nhợt, miễn cưỡng nở nụ cười, chậm ̃i nói: "Phiền phu nhân và Tống tỷ tỷ đã lo lắng, là muội đúng."

Tống di nương nhướng mày, cất cao giọng nói: "Tô , và phu nhân đều lo lắng cho muội, nhưng giọng điệu của muội giống như oán trách chúng vậy?"

Lời qua tiếng lại, hai người đối chọi gay gắt.

Tống di nương nhìn như muốn nghiêng về phe , thật là đang châm ngòi và Tô di nương.

Nhìn qua Tô di nương giống như lấy một chọi hai, nhưng thật để Tống di nương và vào mắt.

Ta cầm nắp trà chậm ̃i vuốt cặn trà trong chén, yên lặng nhìn bọn họ bắt đầu cãi .

Đợi khi bọn họ cãi gần xong, mới ôn hòa nói: "Trà này mang từ Lâm phủ đến, hai muội muội cùng nếm thử và phẩm trà ."

Tô di nương thoáng qua chén bên cạnh, im lặng, rõ ̀ng mặt viết thích.

Ánh mắt của Tống di nương sáng lên, nhấp một ngụm, mỉm cười khen: "Trà trong xanh, mùi hương thơm mát lại còn trong veo, là trà ngon."

So sánh hai vị di nương, nếu là người sáng suốt thì nên lựa chọn lôi kéo Tống di nương để đối phó Tô di nương trước.

Ta nở nụ cười sâu xa.

Loading...