Số Mệnh Tốt - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-04-09 16:07:44
Lượt xem: 444

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là lần đầu thỉnh an, không thể đến trễ, ta vắt khăn ấm lau mặt, mặc y phục cho nàng.

 

Cũng may là cữu phu nhân vô cùng hiền hòa, không trách tội tứ tiểu thư đến muộn hơn biểu công tử.

 

Vào ngày lại mặt, biểu công tử cùng tứ tiểu thư trở về phủ, cam đoan với phu nhân sẽ đối xử tốt với tứ tiểu thư một đời một kiếp.

 

Phu nhân vui mừng, bảo Ngô ma ma mang ra một cái hộp, bên trong là ngân phiếu năm mươi ngàn lượng, bảo biểu công tử lấy đi mua một chức quan.

 

Nhân cơ hội này, ta đi dạo quanh phủ.

 

Nghe nói Hàm Châu sinh một nhi tử, Ngô ma ma yêu thích không thôi, gặp ai cũng khoe đứa trẻ giống hệt Hàm Châu, tuấn tú vô cùng, ta nhờ người ra ngoài phủ làm một cặp vòng bạc nhỏ, nhờ Ngô ma ma chuyển cho Hàm Châu.

 

Người trong phủ đều nói, từ sau khi tứ tiểu thư xuất giá, phu nhân đã yếu đi hẳn, mỗi ngày chỉ ăn nửa chén cháo, nhờ vào dùng canh nhân sâm để duy trì, chỉ sợ còn cầm cự được hơn một tháng nữa thôi.

 

Vài ngày trước đại công tử ra ngoài làm công sự, đến ngày tứ tiểu thư xuất giá mới vội vã trở về.

 

Hắn biết ta phải bồi gả đến Tôn phủ, hắn chạy đến viện của tứ tiểu thư nhưng lại bị Ngô ma ma chặn ngoài cửa.

 

Lần này trở về, đại công tử lại canh trước cửa viện.

 

Ngô ma ma đẩy ta, bảo ta qua nói chuyện với hắn.

 

Rõ ràng chỉ mấy ngày không gặp, hắn lại khá lúng túng, mãi mới lên tiếng: "Tôn gia có tốt không?"

 

Ta gật đầu.

 

Ngoại trừ trời tối là tứ tiểu thư lại sợ hãi, thì ở Tôn gia cũng xem như yên ổn.

 

Như muốn biểu lộ lòng mình, đại công tử đột nhiên kéo tay ta, nâng cao giọng: "Nếu sống không tốt thì ta có liều mạng cũng sẽ mang ngươi về."

 

Trời ơi, đây là viện của phu nhân đấy, hắn làm gì vậy.

 

Ta hoảng sợ vội vàng bịt miệng hắn.

 

Có tiếng động vang lên sau lưng, là phu nhân và tiểu thư, biểu thiếu gia đi ra.

 

Có lẽ không nghe thấy những lời vừa rồi, phu nhân vẫn tươi cười, bảo chúng ta qua, còn thưởng cho ta mười lượng bạc.

 

Buổi tối, ta nhét mười lượng bạc kia vào kho bạc nhỏ của mình.

 

Cuộc sống cũng có chút triển vọng rồi.

 

Viện tứ tiểu thư đang ở là Phù Dung viện, nghe nói biểu công tử thích hoa phù dung nên mới đặt tên như vậy.

 

Có thể thấy biểu công tử cũng thích tứ tiểu thư.

 

Trong lòng ta vui vẻ, phu thê bọn họ hạnh phúc, ta cũng có thể sớm rời khỏi phủ.

 

Cữu phu nhân rất tín nhiệm tứ tiểu thư, vài ngày sau đã để tứ tiểu thư quản gia.

 

Nàng không từ chối được, đành tiếp nhận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/so-menh-tot/chuong-16.html.]

 

Bấy giờ chúng ta mới biết Tôn phủ này loạn đến mức nào.

 

Chỉ riêng con cái thứ xuất đã hơn mười người, di nương thông phòng lại càng nhiều hơn, chỉ đành chen chúc ba người ở chung một viện.

 

Không phải người này thiếu vải vóc thì lại người kia thiếu son phấn, náo loạn không ngừng.

 

Ta tính toán giúp, phát hiện trong phủ từ lâu chỉ dựa vào lương bổng của triều đình, chỉ có bề ngoài là nhìn sáng sủa mà thôi.

 

Chẳng trách lúc cữu phu nhân đưa sổ sách lại gấp gáp không kịp chờ như thế.

 

Tứ tiểu thư vừa nhận trách nhiệm, không dám để xảy ra sơ sót, chỉ đành lấy của hồi môn ra bù vào khoản thiếu hụt.

 

Cữu phu nhân rảnh rỗi, lại ám chỉ muốn tứ tiểu thư mau chóng sinh trưởng tử trưởng tôn.

 

Ta thầm nghĩ, còn chưa tới một tháng, dù là gà đẻ trứng cũng không nhanh thế được.

 

Rồi cữu phu nhân lại khuyên dạy tứ tiểu thư, không thể quấn lấy phu quân mãi, sẽ làm hắn mệt mỏi.

 

Da mặt tứ tiểu thư mỏng, đêm đó lập tức từ chối biểu công tử, biểu công tử phất tay áo bỏ đi, kéo hai nha hoàn vào thư phòng ẩu tả.

 

Dường như nàng ngược lại thở phào nhẹ nhõm, bảo ta thay đệm chăn.

 

Biểu công tử suốt nửa tháng không vào phòng của tiểu thư, Tôn phủ âm thầm đồn tin tứ tiểu thư bị ghét bỏ, càng không cung kính nàng.

 

Cữu phu nhân lại trách tứ tiểu thư không quản được phu quân, mặc hắn lêu lổng bên ngoài ba bốn ngày không về nhà.

 

Ban ngày hầu hạ trưởng bối, buổi tối đốt đèn xem sổ sách, làm sai chút là bị trách mắng, tứ tiểu thư dần gầy đi trông thấy.

 

Gánh nặng đè xuống vứt không xong, bỏ cũng không được.

 

Phu nhân gắng gượng được thêm một tháng rồi nhắm mắt xuôi tay, lúc đi miệng vẫn gọi tên nhị tiểu thư.

 

Nhưng đến khi tang lễ kết thúc, nhị tiểu thư cũng không lộ diện lấy một lần.

 

Tứ tiểu thư khóc suốt vài ngày, thay bộ đồ trắng, thủ hiếu cho phu nhân ở viện Phù Dung.

 

Họa phúc đi đôi, tứ tiểu thư không phải lo chuyện trong phủ nữa, cũng bớt đi được phiền toái.

 

Mấy tháng qua, viện chúng ta bị bao nhiêu người ghi hận, sắp thành cái đinh trong mắt trên dưới Tôn gia rồi, lấp vào không ít bạc nhưng chẳng được gì tốt đẹp.

 

Biểu công tử cũng phải để tang ba tháng, hắn mắng một câu xui xẻo, rồi không bước vào viện tứ tiểu thư một lần nào nữa.

 

Đến thời hạn ba tháng, hắn lập tức dẫn một nữ nhân về, muốn nâng làm di nương.

 

Ta dùng bạc hỏi thăm được thân phận của nữ nhân đó.

 

Nàng tên Phù Dung, là đầu bảng của Tu Hoa các, số bạc chuộc thân lên đến năm mươi ngàn lượng.

 

Bán cả Tôn phủ cũng không gom đủ số tiền đó.

 

Loading...