Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

SÍNH LỄ KHÔNG CÓ, CÒN MUỐN TÔI TRẢ NỢ NHÀ MỚI CỦA CHA MẸ ANH - 1

Cập nhật lúc: 2025-05-11 15:54:09
Lượt xem: 551

Ngày cưới sắp đến.

 

Sống chung với bố mẹ chồng, không có sính lễ, của hồi môn phải dùng để sửa sang nhà mới.

 

Từng điều một đều là những “quả b.o.m lớn”.

 

Giờ bạn trai lại ấp úng nói với tôi rằng, em gái anh ấy muốn về nhà mẹ đẻ sinh con.

 

Tôi nín thở hỏi một câu cuối cùng: “Em gái anh sau khi ở cữ xong thì sẽ đi chứ?”

 

Em gái anh mắng tôi là người ngoài, dựa vào đâu mà không cho cô ấy về nhà mẹ?

 

Bố mẹ chồng cũng có ý nói: “Hoàn cảnh gia đình là như vậy, muốn cưới thì cưới, không muốn thì thôi.”

 

Không còn đường lui, đám cưới này, ai muốn cưới thì cưới đi.

 

—-------

 

Lần đầu tiên tôi cảm nhận rõ bố mẹ của Kỳ Xuyên đang đề phòng tôi là vào ngày anh ấy hồ hởi nói với tôi rằng bố mẹ anh đã đặt cọc mua một căn hộ ở trung tâm thành phố - khu chung cư Kim Tú Thành.

 

“Tức là…? Bố mẹ anh bán nhà cũ rồi, muốn dọn vào sống chung với mình trong nhà tân hôn?”

 

Kỳ Xuyên gãi đầu áy náy: “Bảo bối à, em cũng biết hoàn cảnh nhà anh rồi, không thể tự lo nổi tiền đặt cọc, chỉ còn cách bán căn nhà cũ mà bố mẹ anh đang ở. Bố mẹ anh luôn đối xử rất tốt với em, anh đảm bảo sau này mọi người sống chung sẽ rất hòa thuận, em hiểu cho bọn anh nhé.”

 

Tôi hiểu hoàn cảnh nhà anh ấy không tốt.

 

Nhưng tôi thật sự không hiểu, nếu đã là sống chung với bố mẹ chồng, thì sao họ lại nói căn nhà đó là “nhà tân hôn chuẩn bị cho tôi”?

 

Tôi miễn cưỡng cười cùng anh ấy đi dạo phố xong.

 

Về đến nhà, tôi liền kể lại mọi chuyện với bố mẹ mình.

 

Mẹ tôi bình tĩnh hỏi: “Mộng Mộng à, con cưới Kỳ Xuyên là vì căn nhà hay vì tình cảm?”

 

“Tất nhiên là vì tình cảm rồi ạ.”

 

“Vậy là được rồi. Con cũng biết nhà người ta khó khăn, giờ họ bán cả nhà cũ để giúp các con có nhà ở, có tấm lòng như vậy là quý rồi.”

 

Lời mẹ nói khiến tôi không phản bác được gì, chỉ đành im lặng quay về phòng.

 

Nghĩ lại, mỗi lần đến nhà Kỳ Xuyên, mẹ anh đều nhiệt tình nấu một bàn đầy đủ gà, vịt, cá; bố anh tuy không nói nhiều nhưng luôn nhắc anh gắp thức ăn cho tôi.

 

Tôi lại tự trách bản thân suy nghĩ quá nhiều, con người đâu đến mức xấu xa như vậy?

 

Nghĩ vậy, tôi liền gọi điện cho Kỳ Xuyên, muốn hỏi anh ấy cụ thể khoản đặt cọc là bao nhiêu. Dù sao chúng tôi cũng sắp cưới, gây dựng gia đình mới thì tôi cũng nên góp sức.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sinh-le-khong-co-con-muon-toi-tra-no-nha-moi-cua-cha-me-anh/1.html.]

Tôi có khoảng 150 nghìn tệ tiết kiệm, bố mẹ tôi chắc sẽ cho thêm 200 nghìn tệ của hồi môn.

 

Tổng cộng là 350 nghìn, nếu thêm vào khoản đặt cọc thì sau này áp lực trả góp hàng tháng sẽ nhẹ đi.

 

Vừa hào hứng chia sẻ ý tưởng với Kỳ Xuyên qua điện thoại, anh ấy đã dội cho tôi một gáo nước lạnh:

 

“Bố mẹ anh đã ký hợp đồng rồi, đặt cọc 600 nghìn, trả góp hàng tháng 8 nghìn.”

 

“Gì cơ?” Tôi không khỏi hoảng hốt: “Nhưng lương của anh cũng chỉ có 8 nghìn, trả nợ xong thì anh trắng tay luôn à?”

 

“Không đâu, bố anh sẽ cùng trả góp. Anh mỗi tháng trả 4 nghìn, còn lại 4 nghìn cộng với lương của em, tụi mình sống cũng ổn mà.”

 

Tôi nhíu mày, nếu bố anh ấy cũng góp tiền trả nợ, thì căn nhà này chắc chắn không chỉ đứng tên Kỳ Xuyên.

 

Mà Kỳ Xuyên còn có một cô em gái, nói thật thì tính cách cô ấy không dễ chịu gì. Tôi hơi lo, sau này bố mẹ anh già rồi, chuyện căn nhà sẽ gây mâu thuẫn với em gái anh.

 

Tôi vừa nói lo lắng này với Kỳ Xuyên, tính rằng sau này có thể quy đổi thành tiền để bù đắp cho cô ấy.

 

Anh ấy ấp úng nói ra: Sổ đỏ căn nhà chỉ đứng tên bố mẹ anh.

 

Tôi lạnh người. Đến cả tên của Kỳ Xuyên còn không có, thì đừng nói gì đến tôi.

 

Mà khi chưa trả hết nợ, cũng không thể thêm tên vào.

 

Tức là, Kỳ Xuyên sẽ dùng tài sản sau hôn nhân để trả nợ cho căn nhà đứng tên bố mẹ anh ấy.

 

Chứ đừng nói tôi – đến cả Kỳ Xuyên cũng chỉ có quyền ở nhờ chứ không có quyền sở hữu.

 

Gọi là “nhà tân hôn”, chẳng khác nào nhà mới của bố mẹ anh ấy.

 

Nghe cách anh nói, lương của tôi sau này còn phải đóng góp cho chi phí sinh hoạt.

 

Tôi cố nén cảm xúc, nói chuyện điện thoại với Kỳ Xuyên xong thì mệt mỏi nhắm mắt ngủ thiếp đi.

 

Tôi và Kỳ Xuyên là tình yêu thời đại học. Do ảnh hưởng từ cuộc hôn nhân của bố mẹ tôi, tôi luôn nghĩ rằng một khi đã xác định người nào thì sẽ gắn bó cả đời.

 

Nghe có vẻ sến sẩm, nhưng giữa thời đại tình yêu “ăn liền”, tôi vẫn mong có một mối tình sâu đậm.

 

Vì vậy, dù có người điều kiện tốt hơn tiếp cận, tôi vẫn luôn từ chối và nói rằng mình có bạn trai rồi, hai đứa rất yêu nhau.

 

Tôi luôn tin, cảm giác mới mẻ đến từ việc làm điều mới mẻ với cùng một người, chứ không phải làm cùng một chuyện với người mới.

 

So với những chàng trai đẹp mã nhưng đầy mưu mô, Kỳ Xuyên tuy bình thường nhưng tính tình thật thà – đó chính là điểm tôi trân trọng. Người bình thường sống với nhau, bình yên mới là hạnh phúc.

 

Nhưng giờ đây, tôi thực sự bắt đầu hoài nghi: Liệu lựa chọn của tôi có đúng không?

 

Loading...