Say Tình - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:47:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Sáng hôm đến như ngày, giờ đây Linh thức dậy chiếc giường, đó ngáp ngắn ngáp dài. Lúc đồng hồ thấy cũng trễ, trong sự hoang mang của chính Linh lên tiếng: “Này, tại gọi dậy chứ?”

 

Giờ đây cô bạn cùng phòng của Linh bảo: “Này, tại gọi dậy ? Cậu hôm nay là thứ mấy !”

 

Nghe những lời bạn , ngay lập tức cô cũng lấy điện thoại xem. Chốc lát cũng rằng hôm nay là thứ Bảy, cũng là ngày mà cô học. Và giờ suy nghĩ cho cùng, cô mới rằng: “Ồ, hôm nay là ngày nghỉ mà! Bởi vì gặp , cho nên bản của mới nôn nóng như thế, mà hôm nay chính là ngày nghỉ!”

 

Thế là những suy nghĩ của bản , với bạn cùng phòng rằng: “À, cảm ơn bạn nhiều, bởi vì nhắc nhở khi quên những điều !”

 

Cậu gì khác mà vẫn lạnh lùng như thế. Sau đó, quyết định rời , để đến chỗ của My để thể rủ chơi.

 

Thế là ngay lập tức, cũng bắt đầu lái xe đến chỗ đó. Sau một lát, với chiếc xe máy tồi tàn, cũng đến nơi. Giờ đây vẫn thấy đợi như hằng ngày, thậm chí mặc đồ học. đang mặc đồ học, trong khi với vẻ bối rối mà hỏi: “Này, hôm nay mặc đồ học chứ?”

 

câu hỏi ngây ngô của mà trả lời: “Gì, học hả? Hôm nay là thứ Bảy mà, chúng học ?”

 

Cậu đến đây mà gãi đầu trong sự ngại ngùng, trả lời: “À, tại hôm qua hôm nay gặp , nên tớ cứ tưởng rằng hôm nay sẽ học...”

 

Nghe cô , cũng trả lời: “À, thật sự xin nha, khi hôm qua như thế. Thậm chí hôm nay học, hôm qua cũng quên mất !”

 

“À, thì là như . Thế thì hết, cũng gì, thậm chí đây là những điều mà tớ tự mà, nên tớ tự chịu thôi!”

 

Dứt lời, chúng bắt đầu trò chuyện với trong sự vui vẻ của hai . Sau một lát, lên tiếng: “Này, hôm nay đến đây để ?”

 

trả lời rằng: “À, hôm nay chúng sẽ cùng chơi ha! Và qua đây là để rủ chơi mà!”

 

“Ồ, rủ chơi hả? Như cũng , đợi tớ nhà chuẩn đồ nha!”

 

cảm thấy vui khi cô đồng ý với lời đề nghị của . Lúc My cũng bên trong để đồ. Chốc lát, cô mặc một bộ đồ vô cùng và sang trọng. Sau đó đưa mắt chăm chăm mà bảo: “Này, thấy tớ mặc bộ đồ ?”

 

“À, tớ cảm thấy , giống như mẫu . Và bây giờ ở Sài Gòn ?”

Tài

 

“À, chúng cũng , hết. Miễn thích là !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/say-tinh/chuong-7.html.]

 

Nghe , trong lòng, đó đáp: “Ừ, ôm chặt . Bây giờ chúng sẽ ăn, đó sẽ vườn thú để chơi. Sau khi chơi ở vườn thú xong, chúng sẽ bắt đầu đến những nơi khác ha!”

 

Cậu cũng đồng ý theo lời của . Chốc lát, chở vòng vòng mà tìm các quán ăn: “Này, thích ăn cái gì nhỉ?”

 

“À, thì ăn cái gì cũng . Còn ăn cái gì đây?”

 

“À, cũng giống như thôi. Hay là chúng cùng ăn bún riêu !”

 

“Ừ, bún riêu ăn , bởi vì ở đó mắm. Mình ăn cái món khác cơ!”

 

“Vậy ăn cái gì đây?”

 

“À, tớ cũng rõ nữa, chọn !”

 

“Ừ, chúng ăn cá viên chiên ! Ở Sài Gòn cá viên chiên ngon, thậm chí cả nước bí đao nữa!”

 

“Thôi, cũng ăn cá viên chiên , bởi vì món đó dầu mỡ lắm. Thậm chí bí đao ngọt, thích, nó còn một mùi vô cùng lạ nữa!”

 

Nghe cảm thấy vô cùng bất lực. nên mua cái gì cho ăn đây. Sau một hồi vòng vòng, mới nghĩ tới các câu mạng rằng: “Phụ nữ rằng họ ăn cái gì cũng , tức là họ ăn cái gì mà họ thích, chứ là cái gì mà chọn cho họ...”

 

Thế là thoát khỏi những suy nghĩ trong đầu, tiếp tục hỏi cô một nữa: “Này, thích ăn món gì nào?”

 

Cậu bắt đầu suy nghĩ mà đáp: “À, thích ăn cái gì ... Mình thích ăn bánh tráng cuốn cơ, thậm chí là ăn các đồ ăn vặt, bởi vì những món đó vô cùng ngon. Mình ăn khi mà còn học ở chỗ , chứ chỗ của những món ăn !”

 

Nghe cũng hiểu thích cái gì. Chốc lát, lên tiếng bảo: “Ừ, bây giờ chở ăn nha! Và nơi bán chỗ đó, thậm chí nó cũng xa chỗ lắm!”

 

“Ừ, ! Cậu hãy mua cho tớ ăn , bởi vì tớ thích những món đó!”

 

Thế là theo lời của , ngay lập tức cũng chở . Đi đến một nơi thật xa, chắc tầm hai mấy cây . Sau một tiếng đồng hồ cũng đến. Chốc lát, chúng ở một cái quán bán nhiều đồ ăn. Ngay lập tức, lên tiếng: “Này, bây giờ hãy mau xuống đây! Chúng sẽ cùng ăn những món mà thích ha!”

 

Cậu trong sự vui vẻ mà cũng đồng ý. Thế là chúng bắt đầu bước trong cái quán ...

Loading...