Sau khi xuyên sách làm nữ phụ độc ác, bà đây không làm nữa! - 1

Cập nhật lúc: 2025-12-24 10:53:50
Lượt xem: 255

Làm nữ phụ độc ác suốt bốn năm, cuối cùng cũng nhận , tố chất .

Cơ hội vàng để đẩy nữ chính xuống sông, rẽ nhầm đường, bên bờ sông trợn mắt nàng .

Một ván cờ ho khi thổ phỉ bắt cóc nữ chính, nhớ nhầm ám hiệu, tự đào hố chôn , nhốt trong núi hơn cả tháng trời.

Sáng nay lén lút bỏ độc đĩa trái cây của nữ chính, ai ngờ quên rửa tay, suýt nữa thì tiễn luôn bản gặp ông bà.

Ta giường, ho sặc sụa long trời lở đất, thầm nghĩ: Thôi mệt , hủy diệt luôn cho xong.

nam chính đồng ý.

Hắn đạp phăng cửa phòng , quát lên:

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

“Bạch Niệm Niệm, ngươi là heo ?!”

“Trước khi ăn cơm rửa tay, bao nhiêu nữa hả?!”

Ta tủi .

, chính là cái loại rác rưởi dạy cả chuyện rửa tay khi ăn.

Cái nhiệm vụ nữ phụ ch.ó má , lão nương nữa hả?!

1.

Ta tên là Bạch Niệm.

Nhờ cái tên học hành mãi tới tận cấp ba, thế nhưng đầu óc thì vẫn chẳng mấy lanh lợi.

Cha , “niệm” sách mà niệm uổng công như , chi bằng về nhà trồng trọt cho .

trồng trọt… cũng giỏi nốt.

Một buổi trưa nọ, cầm cuốc vững, bổ thẳng lên trán , thế là tỉnh ở nơi .

Người bịt mặt đưa tới đây rằng là hệ thống, phân cho vai nữ phụ, bắt gây họa cho nam nữ chính.

Ta :

“Không , ngu lắm, sớm muộn gì cũng chơi c.h.ế.t.”

Người đó móc một cuốn sách đưa cho :

“Yên tâm, kịch bản hết , ngươi cứ theo sắp xếp là .”

, ngu đến mức ngay cả kịch bản cũng học thuộc nổi, để về ngày nào cũng lay lắt sống sót bên bờ vực c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.

Ta túm lấy cuốn kịch bản, chằm chằm.

Hắn :

“Làm sẽ thưởng, vinh quang vô thượng.”

Ta lắc đầu.

“… Vô tận tài phú.”

Ta tiếp tục lắc đầu.

“… Ờ thì… đàn ông?… Ờ thì… ăn ngon uống sướng…?”

Cuối cùng, khi thử dò dẫm thốt bốn chữ “ăn ngon uống sướng”, mắt mới sáng lên.

Hắn lớn mấy tiếng, thấy đúng là ngốc thật, rốt cuộc cũng chút mềm lòng.

Hắn :

“Thôi thế , ngươi đừng gọi là Bạch Niệm nữa, gọi là Bạch Niệm Niệm.”

Bạch Niệm Niệm, ghê.

Ta hớn hở cảm ơn, ngây ngô cúi đầu nghiên cứu kịch bản.

2.

Trong kịch bản đưa cho , nam chính là Thái t.ử Lý Nguyên, nữ chính là lương của Thái t.ử Tô Thanh Hòa; còn là Thái t.ử phi độc ác, vì yêu mà hóa điên, tay nhuốm đầy máu.

Hệ thống giải thích ho, rằng:

“Đây gọi là hại , mà là trợ công ngược, giúp nam nữ chính thêm gắn bó, tình sâu nghĩa nặng.”

Kết quả là nam nữ chính thì gặp dữ hóa lành, sống c.h.ế.t , còn xui xẻo đủ đường.

Vì chỉ thông minh đủ, cho dù ngày nào cũng thức đêm học thuộc sổ tay bắt cóc, vẫn nhớ nổi lộ tuyến, ám hiệu, lượng độc dùng bao nhiêu. Lần nào cũng lật thuyền trong mương.

Thậm chí sáng nay, khi hạ độc nữ chính xong, còn quên rửa tay, tiện tay chộp lấy cái giò heo ngâm tương ăn luôn, mơ mơ màng màng bẹp tới tận bây giờ.

3.

Người trúng độc vốn khó chịu lắm , Lý Nguyên cái tên đại ác còn mắng là heo.

Mắng thì , lôi heo bia đỡ đạn chứ!

Heo heo ngon lành bao nhiêu…

“Ngươi trừng mắt gì hả!” Lý Nguyên bên giường , gầm lên.

Hắn mặc bộ mãng bào Thái tử, chắc là tan triều trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-xuyen-sach-lam-nu-phu-doc-ac-ba-day-khong-lam-nua/1.html.]

Ta lau nước mắt, ấm ức :

“Ai trừng mắt với ngươi chứ, nước miếng sặc nên khó chịu thôi!”

“……”

Trên mặt Lý Nguyên hiện rõ một hàng chữ: Ta rốt cuộc cưới về cái thứ gì thế ?

Chuyện tự minh oan cho mới .

Ban đầu ý gây mớ thị phi , cũng chẳng nhận cái vai Thái t.ử phi độc ác .

Cũng chẳng Lý Nguyên mò tới nhà kiểu gì, nhất quyết đòi cưới con gái Bạch gia.

cũng thẳng thắn lắm, rõ với cha rằng coi trọng gia thế giàu nứt đố đổ vách của nhà .

trong nhà chỉ mỗi là con gái, thì khác gì coi trọng chứ…

Ta bĩu môi, mắt ngấn nước, tiếp tục trừng .

Thành bốn năm, Lý Nguyên sớm mài cho hết tính khí.

Hắn lạnh mặt đỡ dậy, vuốt lưng cho hỏi:

“Uống t.h.u.ố.c ?”

“Rồi.”

“Ai kê thuốc?”

“Tôn thái y. Thuốc viên.”

“Uống mấy viên?”

“Ba viên.”

“Trước khi uống rửa tay ?”

“……”

Mẹ kiếp! Lý Nguyên!

Ngươi nhất định xoáy nỗi đau của mới chịu đúng !

4.

Bị trúng độc cho một cái cớ cực kỳ chính đáng để ru rú trong phòng, cửa lớn , cửa nhỏ chẳng bước, chuyên tâm gặm nhấm mấy cuốn thoại bản về thư sinh mặt trắng và thiên kim quan gia.

Một trưa nọ, đang đến mức khóe miệng cong lên tận mang tai thì một giọng nũng nịu lọt tai:

“Tỷ đang xem gì thế?”

Còn dứt lời, một thể mềm mại, đầy đặn áp lên lưng . Ta giật bật dậy:

“Không gì, gì cả!”

Người tới dùng đôi mắt hạnh long lanh , làn da trắng đến phát sáng, kiểu ánh sáng của hào quang nhân vật chính.

, nàng chính là nữ chính trong kịch bản của , Tô Thanh Hòa.

“Ái chà, tỷ đang xem quyển !”

Tô Thanh Hòa nhặt cuốn sách rơi ở góc giường lên, nở với một nụ mờ ám.

Nàng gọi là tỷ, vì gả Đông Cung sớm hơn nàng, là chính thất.

“Muội cũng , nhưng kiểu giống Thái t.ử lắm ,” nàng bức tiểu họa thư sinh mặt trắng lộ ngoài cùng, ngạc nhiên , “Thái t.ử chói mắt hơn nhiều.”

Nói xong, mặt nàng còn đỏ bừng lên.

Ta thầm lẩm bẩm trong bụng: Lão nương chỉ là nữ phụ thôi, nữ chính thích nam chính là đủ . Trái tim để dành cho hàng ngàn mỹ nam khác !

Nghĩ , liền giật phắt cuốn sách khỏi tay nàng.

Không ngờ cảnh tượng thô bạo Hoàng hậu nương nương bước phía thấy trọn vẹn.

Hoàng hậu cũng họ Tô, quan hệ cụ thể thế nào thì cái đầu óc kém cỏi của thật sự bẻ nổi, chỉ dây mơ rễ má với Tô Thanh Hòa.

Vì Lý Nguyên cưới Tô Thanh Hòa chính thê, nên Hoàng hậu vô cùng chán ghét .

Vừa cửa, bà lạnh lùng :

“Đã Thái t.ử phi thì đoan trang hiền thục, đó là điều tất nhiên. Nhìn ngươi xem, thể thống gì!”

“Dáng vẻ đáng yêu mà.”

Tô Thanh Hòa chút do dự tiếp lời, khoác tay , với một cái.

Nói thật lòng, nữ chính hề khiến ghét.

Khi gả cung, nàng chừng mười bốn mười lăm tuổi, mềm mại ngọt ngào, ngây thơ trong trẻo, chẳng rành thế sự.

Quan trọng nhất là đối với , nàng vô cùng, lúc nào cũng chung chiến tuyến với .

Mỗi thấy nàng vô thức giẫm lên lằn ranh chịu đựng của Hoàng hậu, đều thể vui lâu.

Ta nghĩ, nếu là nữ nhi của Bạch gia sinh và lớn lên ở thế giới , khi thật sự thể kết giao với nàng thành tỷ thiết.

 

Loading...