Khi tỉnh , tứ chi trói chặt giường. Lâm Mặc đẩy cửa bước , ung dung tháo cà vạt.
"Tò mò tại ư?" Hắn bất chợt cúi , thở nóng hổi phả lên cổ : "Bởi vì chịu đựng đủ ."
"Từ nhỏ đến lớn, cái gì Lục Hành cũng đè đầu cưỡi cổ . Thành tích, gia thế, sự ưu ái của ông nội... mãi mãi chỉ là cái bóng nền cho !" Sâu trong đôi mắt cuộn trào ngọn lửa đố kỵ điên cuồng: "Lần , giẫm nát chân, để nếm mùi vị vĩnh viễn ngóc đầu lên nổi!"
Giọng điệu đột ngột đổi, để lộ một nụ quái dị: "Cậu đoán xem... phát hiện thích ?"
Nhịp thở của khựng .
"Chính mắt thấy tại hiện trường vụ t.a.i n.ạ.n xe của năm đó. Hắn dùng tay đập vỡ kính cửa sổ, đôi bàn tay đầy m.á.u bế đang hôn mê ngoài."
Hắn chằm chằm đồng t.ử đang co rụt của , nụ vặn vẹo: "Nhớ chứ? Cái 'vô danh' cứu âm thầm rời . Hắn canh giữ bên suốt một đêm, khi còn lén hôn lên trán . Tạ Diễm, thật sự nghĩ đó chỉ là tình cờ ngang qua ?"
"Hắn thế mà yêu kẻ thù đội trời chung của ... Một cái thóp tuyệt vời ..."
" lập tức tìm Diệp Ninh, kẻ ngoại hình giống đến để quyến rũ , bại danh liệt. Thế mà mắc bẫy!"
Giọng bỗng trở nên dữ tợn: "Diệp Ninh cái thứ phế vật vì quá nôn nóng mà tự c.h.ế.t quẫn. Mười năm đó, vẫn luôn giẫm chân! May mà, ông trời cho một nữa."
Ngón tay lướt qua gò má , si mê oán hận: "Hai các thế mà đ.á.n.h đến mức một mất một còn như kiếp ? Chẳng là dâng cho cơ hội ngàn năm một ?"
Hắn lớn, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi: "Còn bây giờ... Tạ Diễm, đóa hồng hoang dã như mê đến nhường nào , thèm thuồng lâu lắm ... Chiếm đoạt , vài đoạn video nhỏ gửi cho Lục Hành... Cậu xem, phát điên ?"
liều mạng giãy giụa, lòng nhấn chìm bởi sự hối hận tột cùng. Ngay khoảnh khắc định ép xuống..
"Rầm!" Cánh cửa phòng đá văng thô bạo. Lục Hành ở cửa, đáy mắt cuộn trào một cơn bão tố sức mạnh hủy diệt thứ.
"Động em ?" Giọng lạnh thấu xương, "Mày thử xem."
Lục Hành lao như một con báo săn chọc giận. Anh thậm chí thèm Lâm Mặc lấy một cái, trực tiếp tung một cú đá sấm sét hông .
"Bốp!" Cả Lâm Mặc văng xa, đập mạnh tường. Không đợi kịp bò dậy, Lục Hành túm lấy cổ áo , đ.ấ.m liên tiếp từng cú ngàn cân. Động tác tàn độc, mang theo sát khí rợn . Những khối cơ lưng săn chắc lớp sơ mi căng đầy uy lực, mỗi một cú đ.ấ.m đều mang theo sức mạnh nghẹt thở.
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Lâm Mặc nghẹn nơi cổ họng, những vệt m.á.u b.ắ.n lên gương mặt lạnh lùng của Lục Hành. tựa đầu giường, thẫn thờ cảnh tượng . Nhìn vì mà phát điên, vì mà cuồng loạn.
10.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-trung-sinh-nghe-duoc-tieng-long-cua-oan-gia/chuong-6.html.]
Khi Lục Hành bế rời khỏi giường, vẫn còn run rẩy dữ dội. Không vì sợ hãi, mà vì cảm giác áy náy bủa vây khắp tâm trí. vùi mặt hõm cổ , dám thẳng mắt .
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
"Xin ..." Tiếng nhỏ đến mức chính cũng khó lòng thấy.
Cánh tay siết chặt , ghì sâu hơn lòng: "Đồ ngốc."
Chỉ hai chữ thôi mà nước mắt trào ngay lập tức.
Anh đưa về nhà mà đưa thẳng về căn hộ riêng của . Để phản kháng Lâm Mặc, cổ tay và cổ chân dây thừng mài những vết thương khá sâu. Lúc bác sĩ xử lý vết thương cho , ngay bên cạnh, đau lòng mà vỗ về cơ thể .
【Lâm Mặc, tao tuyệt đối sẽ tha cho mày!】
Tiếng lòng của tàn khốc đến đáng sợ, nhưng động tác tay của nhẹ nhàng như thể đang nâng niu một bảo vật vô giá. "nhát gan" mất mấy ngày, chẳng dám mở lời câu nào.
Anh như biến thành một khác, đích xuống bếp nấu đồ ăn ngon cho , dù rằng tay nghề... thế nào nhỉ, chút khó .
【Hình như cho nhiều muối quá ... Lần nhất định sẽ thành công!】
Ban đêm gặp ác mộng giật tỉnh giấc, lập tức ôm chặt lòng.
【Đừng sợ, ở đây.】
Trái tim run rẩy, nhưng miệng vẫn cứng cỏi: "... sợ."
Anh khẽ, hôn lên đỉnh đầu : "Ừm, là sợ."
【Sợ em chạy mất.】
Lục Hành thèm diễn kịch nữa. Ánh mắt dính như nhựa mít, tiếng lòng thì ồn ào đến mức tài nào ngủ nổi.
【Lông mi vợ dài quá mất!】
【Cổ trắng ghê, c.ắ.n một miếng quá!】
【Dáng vẻ lúc giận dỗi đáng yêu thật đấy, "ăn" sạch sành sanh luôn quá!】
Mặt nóng bừng lên, chút khúc mắc trong lòng nhanh chóng sự sủng ái thẳng thắn cho bốc sạch sẽ. Đợi đến khi vết thương lành hẳn, bóng lưng bận rộn chạy chạy , tính toán trong lòng xem tối nay nấu món gì ngon cho , bỗng thấy ngọt ngào, lúng túng.